Thước đo giá trị con người chúng ta là những gì ta làm được bằng vào chính những gì ta sẵn có. (The measure of who we are is what we do with what we have.)Vince Lombardi
Cho dù người ta có tin vào tôn giáo hay không, có tin vào sự tái sinh hay không, thì ai ai cũng đều phải trân trọng lòng tốt và tâm từ bi. (Whether one believes in a religion or not, and whether one believes in rebirth or not, there isn't anyone who doesn't appreciate kindness and compassion.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Dầu mưa bằng tiền vàng, Các dục khó thỏa mãn. Dục đắng nhiều ngọt ít, Biết vậy là bậc trí.Kinh Pháp cú (Kệ số 186)
Người thành công là người có thể xây dựng một nền tảng vững chắc bằng chính những viên gạch người khác đã ném vào anh ta. (A successful man is one who can lay a firm foundation with the bricks others have thrown at him.)David Brinkley
Người ngu nghĩ mình ngu, nhờ vậy thành có trí. Người ngu tưởng có trí, thật xứng gọi chí ngu.Kinh Pháp cú (Kệ số 63)
Hãy nhớ rằng hạnh phúc nhất không phải là những người có được nhiều hơn, mà chính là những người cho đi nhiều hơn. (Remember that the happiest people are not those getting more, but those giving more.)H. Jackson Brown, Jr.
Hạnh phúc không tạo thành bởi số lượng những gì ta có, mà từ mức độ vui hưởng cuộc sống của chúng ta. (It is not how much we have, but how much we enjoy, that makes happiness.)Charles Spurgeon
Người vấp ngã mà không cố đứng lên thì chỉ có thể chờ đợi một kết quả duy nhất là bị giẫm đạp.Sưu tầm
Nếu tiền bạc không được dùng để phục vụ cho bạn, nó sẽ trở thành ông chủ. Những kẻ tham lam không sở hữu tài sản, vì có thể nói là tài sản sở hữu họ. (If money be not thy servant, it will be thy master. The covetous man cannot so properly be said to possess wealth, as that may be said to possess him. )Francis Bacon
Hạnh phúc đích thực không quá đắt, nhưng chúng ta phải trả giá quá nhiều cho những thứ ta lầm tưởng là hạnh phúc. (Real happiness is cheap enough, yet how dearly we pay for its counterfeit.)Hosea Ballou
Người ta trói buộc với vợ con, nhà cửa còn hơn cả sự giam cầm nơi lao ngục. Lao ngục còn có hạn kỳ được thả ra, vợ con chẳng thể có lấy một chốc lát xa lìa.Kinh Bốn mươi hai chương
Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Bài viết, tiểu luận, truyện ngắn »» Xem đối chiếu Anh Việt: Đánh ghen mướn »»
Xem Mục lục


Đanh đá. Chua ngoa. Hàm hồ. Dữ tợn nhất xóm. Đó là chị Giấm. Thế nhưng, như bà con thường nói “đám nào cũng có con mẹ đó cầm cờ”, nhà nào có chuyện vui hay buồn gì xảy ra đều có mặt chị ta. Đám cưới, đám tang, ẩu đả, xích mích, trúng gió, xe đụng… đang rối bời mà có chị ta xông vào là yên tâm phần nào rồi. Vì vậy bà con không ghét mà chỉ “oải sợ” chị ta thôi. Chị Giấm trở thành nhân vật quan trọng, không thể thiếu vắng của xóm Lò Mổ. … Khuya. Có người bồng con nhỏ, vừa thút thít vừa gõ cửa nhà chị Giấm. Chị ta mở cửa, nhận ra người hàng xóm, hỏi: “Ủa, Nhuỵ đó hả? Có chuyện gì mà giờ này còn réo tao?” Cô Nhuỵ tấm tức kể lể. Chồng có mèo lăng nhăng, thường đi sớm về khuya, “chán cơm mê phở mì bún”, thờ ơ lạnh nhạt với vợ con. “Mày kể cho tao nghe làm gì? Muốn sao?” “Em theo dõi, biết con nhỏ bồ ảnh rồi, một cô giáo dạy tiểu học, nghe đâu là đang… ở giá. Em đã đến gặp thẳng, nói tận mặt: “Chồng tui là thứ Sở Khanh đểu giả, chuyên đi gạt gẫm tụi con gái mới lớn với mấy bà goá, bà giá. Chị nên tránh xa ảnh ra, kẻo sau này ân hận, rồi trách sao tui không nói cho biết!”. Tưởng con mẹ đó sợ, ai dè còn sáp vô dữ hơn, thấy hẹn hò đi chơi với ảnh hoài. Bây giờ, em không biết phải xử sao, nhờ chị…” “Nhờ tao làm gì?” “Đánh ghen. Chị chận đường đánh con mẹ đó một trận, hăm doạ cho dữ, chắc sẽ tởn mà thả chồng em ra. Để em dẫn chị đi, canh chỗ gần trường, đợi giờ con mẹ đó dạy thêm buổi tối ra về, em chỉ mặt cho chị quậy. Xong chuyện, em hậu tạ cho… Cỡ nào em cũng “mát” hết!” Chị Giấm nguýt dài một cái nhọn hoắc sắc lẻm, giọng hằn học: “Mày có thằng chồng thiệt khốn nạn. Sao không giỏi nhào vô tán tỉnh tao nè, để tao nện cho một trận mềm xương… cụt! Thôi, tao thương xót cho mày, nên chiều mày một chuyến vậy!” … Tan lớp học đêm. Theo tay cô Nhuỵ chỉ, chị Giấm hung hăng hùng hổ xông đến người phụ nữ vừa từ trong trường dắt xe máy bước ra. Khi còn cách “cô giáo giựt chồng” chỉ một bước, chị Giấm chợt khựng lại, hốt hoảng kêu lên: “Trời đất!”, rồi vội vàng cúi đầu vòng tay lại, ấp a ấp úng thưa: “Em… em chào cô… Em… chào cô… em…” Cô giáo ngạc nhiên trố mắt lên nhìn, rồi reo lên trong vui mừng: “A… có phải … Giấm đó không? Giấm đó à?” “Dạ… em đây. Lâu quá rồi mà… cô vẫn nhớ em sao?” Cô giáo cười tươi, giọng trìu mến: “Nhớ chứ. Học sinh cá biệt, một thời “hành khổ” cô mà. Em đi đâu đó?” Chị Giấm lúng túng hơn bao giờ hết, miệng lúng búng: “Em… em… em đi… đánh ghen giùm người ta… cô ạ!” Cô giáo há hốc mồm, hỏi lạc cả giọng: “Đánh ghen? Đánh ở đâu?” Chị Giấm vò đầu bứt tóc, rồi nói thật nhanh nhưng rõ to từng tiếng: “Cô ơi, cô coi chừng bị lừa tình. Cô đang cặp bồ, đang yêu lầm một thằng đểu cáng, đào mỏ… Nó đang gạt gẫm cô đó!” Nói đến đó, cổ họng chị Giấm thắt nghẹn lại như bị bàn tay cứng thép của ai đó đang nắm bóp. Chị ta không nói được gì nữa, liền cắm đầu chạy vù đi. Chạy cho thật xa chỗ cô giáo đang còn đứng ngơ ngơ ngác ngác càng nhanh càng tốt. Chạy ngang qua chỗ cô Nhuỵ đang đứng chờ với kinh ngạc, chị ta la toáng lên với một giọng dữ tợn chưa từng: “Tao về nện thằng chồng chó chết của mày đây!”
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.169 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập