Chưa từng có ai trở nên nghèo khó vì cho đi những gì mình có. (No-one has ever become poor by giving.)Anne Frank
Nếu người nói nhiều kinh, không hành trì, phóng dật; như kẻ chăn bò người, không phần Sa-môn hạnh.Kinh Pháp cú (Kệ số 19)
Tôi không hóa giải các bất ổn mà hóa giải cách suy nghĩ của mình. Sau đó, các bất ổn sẽ tự chúng được hóa giải. (I do not fix problems. I fix my thinking. Then problems fix themselves.)Louise Hay
Người khôn ngoan học được nhiều hơn từ một câu hỏi ngốc nghếch so với những gì kẻ ngốc nghếch học được từ một câu trả lời khôn ngoan. (A wise man can learn more from a foolish question than a fool can learn from a wise answer.)Bruce Lee
Hãy nhớ rằng hạnh phúc nhất không phải là những người có được nhiều hơn, mà chính là những người cho đi nhiều hơn. (Remember that the happiest people are not those getting more, but those giving more.)H. Jackson Brown, Jr.
Chúng ta sống bằng những gì kiếm được nhưng tạo ra cuộc đời bằng những gì cho đi. (We make a living by what we get, we make a life by what we give. )Winston Churchill
Thật không dễ dàng để tìm được hạnh phúc trong chính bản thân ta, nhưng truy tìm hạnh phúc ở bất kỳ nơi nào khác lại là điều không thể. (It is not easy to find happiness in ourselves, and it is not possible to find it elsewhere.)Agnes Repplier
Tìm lỗi của người khác rất dễ, tự thấy lỗi của mình rất khó. Kinh Pháp cú
Hãy nhớ rằng, có đôi khi im lặng là câu trả lời tốt nhất.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Mạng sống quý giá này có thể chấm dứt bất kỳ lúc nào, nhưng điều kỳ lạ là hầu hết chúng ta đều không thường xuyên nhớ đến điều đó!Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Bài viết, tiểu luận, truyện ngắn »» Xem đối chiếu Anh Việt: Đánh ghen mướn »»
Đanh đá. Chua ngoa. Hàm hồ. Dữ tợn nhất xóm. Đó là chị Giấm. Thế nhưng, như bà con thường nói “đám nào cũng có con mẹ đó cầm cờ”, nhà nào có chuyện vui hay buồn gì xảy ra đều có mặt chị ta. Đám cưới, đám tang, ẩu đả, xích mích, trúng gió, xe đụng… đang rối bời mà có chị ta xông vào là yên tâm phần nào rồi. Vì vậy bà con không ghét mà chỉ “oải sợ” chị ta thôi. Chị Giấm trở thành nhân vật quan trọng, không thể thiếu vắng của xóm Lò Mổ. … Khuya. Có người bồng con nhỏ, vừa thút thít vừa gõ cửa nhà chị Giấm. Chị ta mở cửa, nhận ra người hàng xóm, hỏi: “Ủa, Nhuỵ đó hả? Có chuyện gì mà giờ này còn réo tao?” Cô Nhuỵ tấm tức kể lể. Chồng có mèo lăng nhăng, thường đi sớm về khuya, “chán cơm mê phở mì bún”, thờ ơ lạnh nhạt với vợ con. “Mày kể cho tao nghe làm gì? Muốn sao?” “Em theo dõi, biết con nhỏ bồ ảnh rồi, một cô giáo dạy tiểu học, nghe đâu là đang… ở giá. Em đã đến gặp thẳng, nói tận mặt: “Chồng tui là thứ Sở Khanh đểu giả, chuyên đi gạt gẫm tụi con gái mới lớn với mấy bà goá, bà giá. Chị nên tránh xa ảnh ra, kẻo sau này ân hận, rồi trách sao tui không nói cho biết!”. Tưởng con mẹ đó sợ, ai dè còn sáp vô dữ hơn, thấy hẹn hò đi chơi với ảnh hoài. Bây giờ, em không biết phải xử sao, nhờ chị…” “Nhờ tao làm gì?” “Đánh ghen. Chị chận đường đánh con mẹ đó một trận, hăm doạ cho dữ, chắc sẽ tởn mà thả chồng em ra. Để em dẫn chị đi, canh chỗ gần trường, đợi giờ con mẹ đó dạy thêm buổi tối ra về, em chỉ mặt cho chị quậy. Xong chuyện, em hậu tạ cho… Cỡ nào em cũng “mát” hết!” Chị Giấm nguýt dài một cái nhọn hoắc sắc lẻm, giọng hằn học: “Mày có thằng chồng thiệt khốn nạn. Sao không giỏi nhào vô tán tỉnh tao nè, để tao nện cho một trận mềm xương… cụt! Thôi, tao thương xót cho mày, nên chiều mày một chuyến vậy!” … Tan lớp học đêm. Theo tay cô Nhuỵ chỉ, chị Giấm hung hăng hùng hổ xông đến người phụ nữ vừa từ trong trường dắt xe máy bước ra. Khi còn cách “cô giáo giựt chồng” chỉ một bước, chị Giấm chợt khựng lại, hốt hoảng kêu lên: “Trời đất!”, rồi vội vàng cúi đầu vòng tay lại, ấp a ấp úng thưa: “Em… em chào cô… Em… chào cô… em…” Cô giáo ngạc nhiên trố mắt lên nhìn, rồi reo lên trong vui mừng: “A… có phải … Giấm đó không? Giấm đó à?” “Dạ… em đây. Lâu quá rồi mà… cô vẫn nhớ em sao?” Cô giáo cười tươi, giọng trìu mến: “Nhớ chứ. Học sinh cá biệt, một thời “hành khổ” cô mà. Em đi đâu đó?” Chị Giấm lúng túng hơn bao giờ hết, miệng lúng búng: “Em… em… em đi… đánh ghen giùm người ta… cô ạ!” Cô giáo há hốc mồm, hỏi lạc cả giọng: “Đánh ghen? Đánh ở đâu?” Chị Giấm vò đầu bứt tóc, rồi nói thật nhanh nhưng rõ to từng tiếng: “Cô ơi, cô coi chừng bị lừa tình. Cô đang cặp bồ, đang yêu lầm một thằng đểu cáng, đào mỏ… Nó đang gạt gẫm cô đó!” Nói đến đó, cổ họng chị Giấm thắt nghẹn lại như bị bàn tay cứng thép của ai đó đang nắm bóp. Chị ta không nói được gì nữa, liền cắm đầu chạy vù đi. Chạy cho thật xa chỗ cô giáo đang còn đứng ngơ ngơ ngác ngác càng nhanh càng tốt. Chạy ngang qua chỗ cô Nhuỵ đang đứng chờ với kinh ngạc, chị ta la toáng lên với một giọng dữ tợn chưa từng: “Tao về nện thằng chồng chó chết của mày đây!”
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 3.137.222.139 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập