Nhà lợp không kín ắt bị mưa dột. Tâm không thường tu tập ắt bị tham dục xâm chiếm.Kinh Pháp cú (Kệ số 13)
Kẻ bi quan than phiền về hướng gió, người lạc quan chờ đợi gió đổi chiều, còn người thực tế thì điều chỉnh cánh buồm. (The pessimist complains about the wind; the optimist expects it to change; the realist adjusts the sails.)William Arthur Ward
Chớ khinh thường việc ác nhỏ mà làm; đốm lửa nhỏ có thể thiêu cháy cả núi rừng làng mạc. Chớ chê bỏ việc thiện nhỏ mà không làm, như giọt nước nhỏ lâu ngày cũng làm đầy chum vại lớn.Lời Phật dạy
Ví như người mù sờ voi, tuy họ mô tả đúng thật như chỗ sờ biết, nhưng ta thật không thể nhờ đó mà biết rõ hình thể con voi.Kinh Đại Bát Niết-bàn
Ngu dốt không đáng xấu hổ bằng kẻ không chịu học. (Being ignorant is not so much a shame, as being unwilling to learn.)Benjamin Franklin
Trời không giúp những ai không tự giúp mình. (Heaven never helps the man who will not act. )Sophocles
Mục đích chính của chúng ta trong cuộc đời này là giúp đỡ người khác. Và nếu bạn không thể giúp đỡ người khác thì ít nhất cũng đừng làm họ tổn thương. (Our prime purpose in this life is to help others. And if you can't help them, at least don't hurt them.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Sống trong đời cũng giống như việc đi xe đạp. Để giữ được thăng bằng bạn phải luôn đi tới. (Life is like riding a bicycle. To keep your balance you must keep moving. )Albert Einstein
Khi ăn uống nên xem như dùng thuốc để trị bệnh, dù ngon dù dở cũng chỉ dùng đúng mức, đưa vào thân thể chỉ để khỏi đói khát mà thôi.Kinh Lời dạy cuối cùng
Ta như thầy thuốc, biết bệnh cho thuốc. Người bệnh chịu uống thuốc ấy hay không, chẳng phải lỗi thầy thuốc. Lại cũng như người khéo chỉ đường, chỉ cho mọi người con đường tốt. Nghe rồi mà chẳng đi theo, thật chẳng phải lỗi người chỉ đường.Kinh Lời dạy cuối cùng
Những người hay khuyên dạy, ngăn người khác làm ác, được người hiền kính yêu, bị kẻ ác không thích.Kinh Pháp cú (Kệ số 77)
Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Bài viết, tiểu luận, truyện ngắn »» Xem đối chiếu Anh Việt: Đường mặn »»
Xem Mục lục


Năm ký đường phổi. Mười lon kẹo mạch nha. Đó là quà tôi mang về tặng mẹ sau chuyến ra thăm quê ngoại xa xôi. Đã hơn ba mươi năm rồi, mẹ vì tuổi già sức yếu không về được chốn chôn nhau cắt rốn của mình, dành dụm chắt chiu được bao nhiêu đều giao hết cho tôi thay mặt về xây lại mộ ông bà ngoại, thăm bà con láng giềng xưa kia gắn bó thân thiết với quãng đời thiếu nữ của mẹ. Thấy tôi trở về bình an, mẹ vui mừng, hỏi han rối rít đủ thứ chuyện với nét mặt ưu buồn, bâng khuâng.
Mẹ vuốt ve những gói đường phổi, trầm ngâm, rồi lắc đầu, cất giọng run run:
“Mẹ biết con nói dối. Nhìn những gói đường phổi này, chúng đều được buộc bằng nửa sợi dây thun, một sự tính toán kỹ lưỡng để tiết kiệm, thì mẹ hiểu quê ngoại còn nghèo lắm!”
Đôi bàn tay xương xẩu của mẹ run lên khi mở một gói đường, bẻ một mẩu cho tôi, một mẩu cho mẹ. Mẹ ngậm mẩu đường phổi, mắt rưng rưng nhìn về một phương xa vắng…
Tôi giật mình khi nhớ ra: mình đã chi tiêu hoang phí hết số tiền mẹ giao lúc lên đường. Mẩu đường vừa tan trong miệng, tôi nuối ực một cái thật nghẹn ngào.
Đường mà mặn làm sao!
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.86 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập