Tôn giáo không có nghĩa là giới điều, đền miếu, tu viện hay các dấu hiệu bên ngoài, vì đó chỉ là các yếu tố hỗ trợ trong việc điều phục tâm. Khi tâm được điều phục, mỗi người mới thực sự là một hành giả tôn giáo.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Nếu chúng ta luôn giúp đỡ lẫn nhau, sẽ không ai còn cần đến vận may. (If we always helped one another, no one would need luck.)Sophocles
Vui thay, chúng ta sống, Không hận, giữa hận thù! Giữa những người thù hận, Ta sống, không hận thù!Kinh Pháp Cú (Kệ số 197)
Không có ai là vô dụng trong thế giới này khi làm nhẹ bớt đi gánh nặng của người khác. (No one is useless in this world who lightens the burdens of another. )Charles Dickens
"Nó mắng tôi, đánh tôi, Nó thắng tôi, cướp tôi." Ai ôm hiềm hận ấy, hận thù không thể nguôi.Kinh Pháp cú (Kệ số 3)
Chấm dứt sự giết hại chúng sinh chính là chấm dứt chuỗi khổ đau trong tương lai cho chính mình.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Bạn có biết là những người thành đạt hơn bạn vẫn đang cố gắng nhiều hơn cả bạn?Sưu tầm
Như cái muỗng không thể nếm được vị của thức ăn mà nó tiếp xúc, người ngu cũng không thể hiểu được trí tuệ của người khôn ngoan, dù có được thân cận với bậc thánh.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Kẻ thù hại kẻ thù, oan gia hại oan gia, không bằng tâm hướng tà, gây ác cho tự thân.Kinh Pháp Cú (Kệ số 42)
Như bông hoa tươi đẹp, có sắc nhưng không hương. Cũng vậy, lời khéo nói, không làm, không kết quả.Kinh Pháp cú (Kệ số 51)

Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Truyện ngắn »» Những cái gạt tàn thuốc »»

Truyện ngắn
»» Những cái gạt tàn thuốc

Donate

(Lượt xem: 6.863)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Văn học Phật giáo - Những cái gạt tàn thuốc

Font chữ:

Nhật Bản ngày… tháng… năm…

Thưa cha,

Con vừa đến Nhật Bản được hai hôm nay, gặp vào ngày hội Anh Đào nên thích quá, hoa cứ hồng lên khắp trời, hình như cả thời gian lẫn không gian đều nhuộm hồng. Dân chúng từ thành thị đến thôn quê đều bồng bế nhau đi xem hội. Chuyến tàu nào cũng đông nghẹt cả người.

Con chỉ tiếc rằng không có cha để cùng vui trong mấy ngày hội. Con có mua để biếu cha một cái gạt tàn thuốc bằng men trắng đẹp vô cùng.

Lạy trời cho vừa ý cha.
Con kính thư.

Hồng Kông ngày...tháng...năm...
Một trong những thành phố linh động nhất thế giới. Ban đêm ánh đèn nê-ông viết bằng chữ tàu cứ thay nhau nhấp nháy đủ muôn màu, tưởng như lạc vào thế giới của lũ đom đóm thần.

Nơi đây quả thật là chỗ tập trung của tất cả những tài nghệ, vốn liếng nhan sắc, anh hùng và gian hùng thế giới. Cái giàu và cái nghèo đứng cạnh nhau không hề chút ngượng nghịu.

Giá có cha cùng đi. Con có tìm mua được cho cha một cái gạt tàn thuốc bằng sứ, rất thanh, chắc cha sẽ thích.

Con kính thư.


 
Ba Lê ngày...tháng...năm...

Đêm mùa hè bên này xanh như màu men của những chiếc lọ cổ vẫn chưng ở phòng khách nhà ta. Dọc bờ sông Seine hàng bán sách cũ mở cửa đến gần tối. Cuộc sống thoải mái, một trong những nơi mà con người có thể nói những gì muốn nói, làm những gì thích làm, đọc những gì muốn đọc. Chẳng ai tìm biết đến ai. Rất nhiều sách, giá có cha để cùng con đi lùng mua sách. Nhân tiện đi viếng nhà thờ Sacré-Coeur con có mua gửi cha một cái gạt tàn thuốc.

Con kính thư.
 
 
Thụy Sĩ ngày...tháng...năm...

………………………………

Con có mua cho cha một cái gạt tàn thuốc…

…………………………………..

Rồi cứ thế mỗi chuyến đi của người con ấy thì ở quê nhà, trên bàn người cha lại thêm một cái gạt tàn thuốc đủ hình, đủ kiểu, đủ màu men. Những cái gạt tàn thuốc mang hình ảnh của xứ này, xứ khác. Những cái gạt tàn thuốc rất mỹ thuật và hợp ý người cha. Người cha vẫn bảo xứ Việt ta nóng bức, quạt điện chạy trên trần suốt ngày, vì thế cái gạt tàn thuốc cần phải có bề sâu để cho tàn thuốc khỏi bay tung ra ngoài. Ở những xứ lạnh đâu có cần nghĩ đến sự ấy, hơn nữa người cha lại nghiện thuốc lá vào hạng nặng. Buồn phải hút thuốc cho quên, vui cũng phải hút một điếu gọi là đánh dấu cái niềm vui ấy. Có bạn đến phải hút thuốc cho câu chuyện thêm hào hứng, một mình cũng phải hút thuốc cho bớt cô đơn.

Nói chung, điếu thuốc là một nguồn cảm hứng, gợi hứng vô biên.

Vì hút thuốc nhiều như thế nên những cái gạt tàn thuốc đối với người cha cũng là một sự đóng góp lớn trong cuộc đời.

Những cái gạt tàn thuốc bé quá không tiện vì cứ phải mang đi đổ luôn. Trái lại những cái gạt tàn thuốc quá to như cái chậu rửa bát thì vừa kém mỹ thuật vừa hôi vì chứa chất nhiều tàn thuốc lâu ngày.

Mua cho được những cái gạt tàn thuốc vừa ý cha không phải là một chuyện dễ, mỗi lần mang về hoặc gửi về mà được cha khen cho một lời thì thật là nở cả ruột gan. Có những khi gửi về bị cha viết thư bảo thiếu thẩm mỹ, phí tiền, và còn có những bận cha bảo ngu nữa là khác.

Ai làm con của một người cha nghệ sĩ đều trải qua những phút vui buồn như thế.

Người cha nghệ sĩ không thích ăn, cha bảo ngồi ăn mất thì giờ. Nhưng người cha nghệ sĩ thích hút thuốc vì khói thuốc, cốc rượu, chén trà đều là những thứ gợi hứng, gợi cảm.

Muốn làm quà cho cha thì chỉ có hoặc sách báo, hoặc gạt tàn thuốc tuy rằng trong nhà đã có hằng nghìn quyển sách, hàng trăm cái gạt tàn thuốc. Cha vẫn dặn rằng ngày nào cha chết, các con có cúng thì chỉ cần cúng một bao thuốc, một quyển sách thật hay, một bản nhạc giá trị, thế là cha về ngay.

Người cha nghệ sĩ ấy không giàu nhưng sống một cuộc sống rất phong lưu, cái thứ phong lưu của con người nghệ sĩ thời xưa "khi chén rượu, khi cuộc cờ", tuy ít bạn vì phải cái tính gàn, không thích theo đòi, xu nịnh.

Có bận trong lúc buồn thế sự, người cha nghệ sĩ ấy viết lên một bài thơ, trong ấy có hai câu :

"Tại mình quỷ quyệt không lòn…
"Nên chẳng ma mô chịu đỡ đầu".

Câu trên cha bị ông nội kêu ầm lên, bắt phải chữa bằng chữ "lòn cúi", nhưng cha bảo như thế thì làm sao đối chọi được với chữ "đầu" là một danh từ chung.

Cố nhiên phận con thì đứa nào lại không kính phục cha, và người con chỉ biết kiêu hãnh được làm con một người cha nghệ sĩ.

Tại sao khi có một người cha nghệ sĩ như thế mà người con lại không biết ở nhà để cùng cha xướng họa, nghe cha ngâm nga. Cha có giọng ngâm thơ rất "cảm". Nếu cha có đào hoa thì một phần lớn cũng do cái giọng ngâm thơ ấy.

Còn người cha, tại sao không tìm cách giữ con ở gần bên mình mà lại cho phép con lang thang, hay là cái giống nghệ sĩ người nào cũng muốn lê gót chân đi đây đi đó, và người cha vì cảm thấy tuổi già nên đành nhường cái phần đi lại cho các con chăng.

Rồi một hôm, một hôm trời âm u lắm, có bức thư màu hồng, mà thư hồng sao không dành để báo tin vui.

"Em,

Anh rất đau đớn báo cho em biết rằng cha đã mất vào quãng trưa hôm… sẽ chôn vào ngày… ở nghĩa trang Trung Việt…"

Bức thư vẻn vẹn có mấy dòng của người anh viết vội gửi sang. Người con ngơ ngác tưởng như mình đọc nhầm thư của ai.

Bức thư đi từ mấy ngày nay, ngày thư đến tay con thì cha đã bị bỏ vào hòm, người ta đóng đinh lên hòm, trời, cha vốn ghét những tiếng động ồn ào… Người ta đã chôn, đào lỗ chôn cha xuống đất thật sâu… thật sâu…

Giá có con ở nhà thì ai dám bỏ cha vào hòm, ai dám mang cha đi chôn như thế. Con sẽ hét lên, con sẽ ôm chặt lấy xác cha. Người ta làm gì được, con sẽ đuổi tất cả, chỉ có mình con ở lại với xác cha, rồi hoặc là con sẽ được chết theo với cha, hoặc là tất cả sức mạnh, sức sống, hơi nóng của con sẽ truyền sang cha và cha sẽ sống lại.

Con như hình dung thấy rõ ràng tim cha nóng dần, nóng dần, môi cha mấp máy, mí mắt cha chập chờn. (Anh viết thư mà vội quá nên quên không bảo cho con biết rằng khi chết cha nhắm hay mở mắt). Tay chân cha bắt đầu cử động, cha đang gọi các con…

Từ bao lâu nay con vẫn thầm trách sao loài người quá vội vàng, biết đâu kẻ chết còn có thể sống lại, mỗi lần thấy một đám ma ai qua nhà là con vẫn cố ý lắng nghe, biết đâu trong quan tài đang có tiếng rền rĩ, đang có tiếng vùng vẫy kêu gào…

Cha có nhớ, khi cha còn làm việc, nhân một dịp lễ mồ cha đã viết lên bài văn tế cho các tù nhân trong ngục thất:

"Phạm hai chú bước cao bước thấp
Gánh ra đi biếng nỗi chân đi
Chiếu nửa manh thiếu trước thiếu sau
Quăng xuống lỗ ra ngoài miệng lỗ…"

Bài văn tế của cha dài lắm nhưng con chỉ nhớ có bốn câu ấy, bốn câu hình dung rõ ràng sự cô độc thê lương của một người tù chết trong ngục.

Đến bây giờ hơn một năm qua rồi, con vẫn chưa có dịp về thăm mộ cha. Mỗi lần đi đâu con đều không quên chọn mua một cái gạt tàn thuốc, thật mỹ thuật, thật vừa ý cha, nhưng để làm gì? Cha còn đâu nữa mà khen, mà chê, mà dùng…

Trên bàn thờ cha, luôn luôn có những điếu thuốc đang cháy, đã cháy và sẽ cháy mãi mãi.

Nhưng cha ở đâu, biết cha ở đâu để gửi về dâng cha….




    « Xem chương trước «      « Sách này có 1503 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này

_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Sống đẹp giữa dòng đời


Pháp bảo Đàn kinh


Truyện cổ Phật giáo


Phật Giáo Yếu Lược

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.



Donate


Quý vị đang truy cập từ IP 3.12.151.11 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

Việt Nam (161 lượt xem) - Senegal (13 lượt xem) - Hoa Kỳ (12 lượt xem) - ... ...