… Hơn hai thế kỷ cầm quyền
Vương triều Nhà Lý dựng nên cơ đồ
Hoa Lư đã hóa cố đô
Đại La thành lũy vững bờ đắp xây
Thăng Long rạng rỡ từ đây
Kia đền Đồng Cổ đêm ngày tỏa hương
Diên Hựu – Một Cột lạ thường
Báo Thiên ngọn tháp cao vươn cõi Thiền
Văn Miếu hiển hiện khí thiêng
Nọ Quốc Tử Giám ngọn đèn rạng soi…
Từ điện Giảng Võ rộng ngôi
Xạ Đình sân bắn cho người giương cung
Thành lũy kiên cố một vùng
Điện đài tráng lệ, uy hùng trang nghiêm…
Trung tâm văn hóa chiêu hiền
Chính trị, kinh tế … mối giềng ở đây
Kinh thành rộn rịp đêm ngày
Hợp cùng cảnh sắc núi mây, sông thuyền
Hòa nhân, lợi địa, thời thiên
Phật Giáo cực thịnh mọi miền an vui
Già lam hiển hiện nơi nơi
Tăng đường, thiền tự… bao ngôi vững vàng
Phù đồ nghi ngút khang trang
Tạng kinh truyền bá, đạo tràng hội đông…
Tám đời vua Lý truyền dòng
Vô Ngôn Thông phái Thái Tông nối đường
Thánh Tông theo pháp diệu thường
Ngọn đèn thiền phái Thảo Đường sáng lưu
Anh Tông đuốc tuệ soi mù
Cao Tông tiếp nối pháp tu định thiền…
Khắp nơi xây lập chùa chiền
Đúc chuông, dựng tháp… lưu truyền đời sau
Dùng Chánh Pháp diệt khổ đau
Ngợi ca đạo lý, đề cao tâm lành
Giang sơn xã tắc an bình
Nhân tâm hướng thiện, gia đình ấm êm…
Thăng Long thủ phủ vang rền
Sáng soi truyền mãi một tên muôn đời
Thấm nhuần Pháp Phật ngời ngời
Hai trăm năm thịnh đến hồi suy vi
Chiêu Hoàng ấn kiếm trên tay
Nhường trao quyền bính từ nay cho chồng
Sang trang sử mới Nhà Trần
Vương triều biến chuyển, núi sông trở mình…
Là vương nắm cả triều đình
Thái Tông- Trần Cảnh anh minh, đức hiền…
Thủ Độ sắp xếp tình duyên
Hôn nhân ngang trái, ưu phiền gánh mang
Nỗi lo huynh đệ tương tàn
Gia cang bất ổn, họ hàng không vui…
Lòng vua bày giải đất trời
Bao đêm trăn trở không thôi nặng nề
Đêm buông xuống lặng bốn bề
Ý tâm đã quyết, nguyện thề đã thông
Ngai vàng rủ bỏ cho xong
Lặng thầm trốn khỏi hoàng cung một mình
Tìm lên Yên Tử núi linh
Phát tâm cầu Đạo an lành thân tâm
Vượt bao núi dốc, tuyền lâm
Hoa Yên Thiền Tự đón chân vương hoàng
Thanh cao trước Ánh Đạo Vàng
Cầu xin Pháp Phật mở đàng hành tu
Trúc Lâm- Viên Chứng Quốc Sư
Khai tâm điểm đạo cho Vua đôi lời
Hiểu ra Phật chẳng trên trời
Chẳng ngự trên núi, chẳng ngồi trên mây
“Phật kia vốn trú Tâm này
Một khi thanh tịnh thấy ngay tức thời!”
Bàng hoàng âm bặt trên môi
Hoàng vương nấn ná chưa rời non cao
Dưới chân núi lại xôn xao
Thái Sư, bô lão nhôn nhao kiếm tìm
Lần lên Yên Tử im lìm
Bao lời khẩn khoản dưới thềm dâng tâu
Bao lời thống thiết trước sau
Thái Tông vẫn chẳng gật đầu hồi loan
Thái Sư nào dễ đầu hàng
Lệnh xây cung ngọc điện vàng nơi đây
Triều đình tập hợp đủ đầy
Cùng vua sống chết một ngày không lui!
Tình thế nan giải rối bời
Thiền sư Viên Chứng lựa lời giải khuyên
“Đạo Đời dung hợp tùy duyên”
Vua nghe thấm thía pháp thiền thuận theo
Quê hương- Đạo pháp gánh đều
Phật Tâm- Xả Tắc gọi kêu chu toàn
Quyết rồi Vua mới hạ san
Chăm nom triều chính ngổn ngang trăm bề
Trót mang lời nguyện ý thề
Việc đời gánh nặng vẫn kề pháp duyên
Nội kinh ngoại điển học thêm
Ngày lo việc nước, đêm nghiền ngẫm kinh
Kim Cang chiêm nghiệm định tình
Hoát nhiên tự ngộ, một mình hành thâm
“Ưng vô sở trụ… kỳ tâm”
Thông khai trí tuệ, sáng bừng tư duy!
Tới hồi đất nước lâm nguy
Ngoại bang xâm lấn, biên thùy lao đao…
Thân chinh giáp trận ra vào
Tướng binh trên dưới đều nao nức lòng
Kinh hoàng khiếp đảm giặc Mông
Xứng danh minh chủ, anh hùng nước Nam
Giang sơn xả tắc vững vàng
Thái bình no ấm, thơm trang sử nhà
Qua rồi binh lửa can qua
Nhường ngay ngôi báu cung ngà cho con
Lui sau làm Thái Thượng Hoàng
Vẫn chăm việc nước, không màng lợi danh
Thánh Tông cứng cỏi trưởng thành
Đảm dương lãnh đạo triều đình thay cha
Thấy rằng đến lúc rời xa
Vĩ Lâm rừng núi nở hoa đón Người
Thái Vi am nhỏ dựng rồi
Đêm ngày vui với cuộc đời hành tu
Khác gì một bậc Thiền Sư
Danh thơm loang khắp Hoa Lư đất lành
Khai hoang lập ấp an dân
Khuyến tu, cảnh tỉnh… ân cần khuyên lơn
Thi nhân trải rộng tâm hồn
Những vần thơ Đạo còn truyền muôn năm,
Đây còn “Thiền Tông Chỉ Nam”
Kia “Bình Đẳng Lễ Sám Văn” thích thời
“Kim Cang Tam Muội” giảng lời
Luận bàn chú giải từng hồi từng chương
“Khóa Hư Lục” quý từng trương
Tu trì diệu pháp đúng đường chỉ ra
Hư là rỗng lặng tâm ta
Luôn luôn thức tỉnh, không sa giáo điều…
“Lục Thời Sám Hối Khoa Nghi”
Sáu thời thanh tịnh đêm ngày công phu
Lời vàng chữ ngọc khuyến tu
Bồ đề tâm phát đuổi xua mê lầm
“Bài Kệ Bốn Núi” xuất thần
Lại thêm “Phổ Thuyết Sắc Thân” rõ bày…
Lìa cõi thế, rồng quyện mây
Thái Tông hoàng đế chọn ngày tiêu diêu
Danh oai ghi ấn hoàng triều
Đạo hạnh thơm tỏa, huấn điều mãi lưu
Ngàn sau rạng bóng Thiền Sư
Sáng lên Đuốc Tuệ soi đường hậu sinh…
Thánh Tông gánh vác triều đình
Là vua tài đức, tận tình thương dân
Hòa ái, gần gũi hoàng thân
Chiêu hiền đãi sĩ, trọng thần quý tôi
Bang giao mềm mỏng nước người
Chăm lo việc nước không rời phút giây
Thái bình thịnh trị giữ xây
“Đại Việt Sử Ký” từ đây hoàn thành
Lo toan đời sống dân lành
Khai hoang lập ấp, tác canh trang điền
Trị vì Hai Mốt năm yên
Thái Tông viên tịch tin truyền nơi nơi
Đường vua cha vạch sẵn rồi
Thánh Tông thoái vị nhường ngôi trao quyền
Quả là ứng biến tùy duyên
Thiên Trường lui gót về chuyên tu hành
Nghiên cứu Phật pháp, tạng kinh
Tuệ Trung Thượng Sĩ đạo huynh soi đường
(Đây bậc cư sĩ khác thường
Học trò Hòa thượng Phước Đường -Tiêu Dao
“Cửa Không” yêu thuở chỏm đào
Hiếu trung tròn vẹn, gấm bào chẳng mê
Võ văn điêu luyện đôi bề
Tâm hồn phát khởi bồ đề tỏa hương
Là anh Hưng Đạo Đại Vương
Vào sinh ra tử chiến trường ba phen
Chống Nguyên Mông nợ nước đền
Tình nhà vẫn trọn, pháp thiền không lơi
Tròn vuông trách nhiệm Đạo Đời
Hiên ngang siêu phóng giữa thời nhiễu nhương
Địa vị, chức tước xem thường
Dưỡng Chân Trang lập sớm hôm tịnh thiền
Hoằng dương chánh pháp lối riêng
Pháp ca thi kệ còn truyền muôn sau
Thượng Sĩ Ngữ Lục ngọc châu
“Dưỡng chân”, từng chữ từng câu vạch bày
“Chiếu thân”: soi lấy thân này
“Giản đế tùng”: chuyện phận cây kiếp người…
“Bài ca Tâm Phật” tuyệt vời
Chuyện “Sống chết nhàn mà thôi” sợ gì?
“Khuyên đời vào đạo” nghe đi
“Thói đời hư dối” rõ bày thật-không
“Chăn trâu đất” ý thậm thâm
“Thả trâu”, “Tự tại”, “Bài ngâm phóng cuồng”
“Xuất trần”, “Cây gậy”, “Tâm vương”
“Thoát đời”, “Chợt tỉnh”… thiền nguồn chảy trôi!
Các vua Trần lúc tại ngôi
Thảy đều ca ngợi hết lời kính cung
Là cậu của Trần Nhân Tông
Cũng là sư phụ khai tâm dẫn đàng
Đến giờ xả bỏ báo thân
Thâu thần thị tịch nhẹ nhàng thản nhiên!)
Thánh Tông say pháp bên đèn
Gương cao đức trọng Thánh Hiền gẫm suy
Chiếu thân, giáo lý hành trì
Tại gia cư sĩ nẻo đi thiện lành
Vẫn là hoàng đế anh minh
Cựu Hoàng hộ giúp triều đình, phụ con…
Cố vấn cho Trần Nhân Tông
Hai lần chống giặc Nguyên Mông hung tàn
Một lần Hội Nghị Bình Than
Một lần Hội Nghị Ý Dân- Diên Hồng
Mười ba năm Thái Thượng Hoàng
Thánh Tông về cõi vĩnh hằng xa xôi
Thọ năm mươi mốt tuổi đời
Tiếng thơm còn mãi, gương người sáng nêu!
Ngôi vua tiếp nối Hoàng triều
Trần Khâm kế nhiệm, quân thiều vọng ngân…
… Hai lần đánh đuổi Nguyên Mông
Minh quân ngời sáng, chiến công vang rền
Sử vàng ghi khắc lưu truyền
Nhân Tông kiệt xuất, đức hiền tài ba
Đã xong trọng trách san hà
Bình yên khắp chốn, gấm hoa trăm vùng
Lụa là gấm vóc hoàng cung
Ngoại thân chi vật chẳng dùng làm chi
Ngai vàng, điện ngọc, cung phi
Nghiệp duyên đã hết buông đi một lần,
Sá gì của cải phù vân
Sá gì quyền lực lợi danh bọt bèo?
Nghiệp gieo, nghiệp gánh đã nhiều
Nẻo về Chánh Giác núi đèo đón chân…
Tìm về trên đỉnh Phù Vân
Tu hành xưng hiệu Hương Vân Đầu Đà
Mười hai hạnh nguyện vươn xa
Chi Đà Tịnh Xá lập ra độ người
Phổ Minh, Bố Chính… truyền lời
Nhân duyên đại sự sáng ngời đức danh
Trang nghiêm Yên Tử -Chùa Lân
Nghìn sau in bóng, nhân gian tụng truyền:
Hiên ngang mỗi bước hiện tiền
Phủi quên quá khứ ưu phiền đa đoan
Trùng trùng cây lá động hang
Chim kêu vượn hú ngân vang sớm chiều
Một thuyền một mái quẫy chèo
Bờ mê bờ giác gẫm đều trong Tâm
Bồ đề hạt giống bao năm
Từ Bi mầm nẩy, nụ đâm, tỏa cành…
Gương nội tổ sáng trong lành
Thái Tông soi rọi như vầng thái dương
Ơn Thầy dạy dỗ chỉ đường
Tuệ Trung Thượng Sĩ bốn phương danh truyền
Tìm về Bản Ngã- Chân Nguyên
Bất Nhị Giải Thoát- Cửa Thiền Không Hai
Tịnh nghiêm giới hạnh đêm ngày
Bụi hồng dưới núi vương bay thử lòng
Quán về cảnh giới Sắc Không
Quán thân bất tịnh, Chân Tâm hiện tiền!
Lá vàng theo gió chao nghiêng
Khẽ rơi chạm xuống thềm hiên Ta Bà
Sinh trụ hoại diệt đây là
Luân hồi tươi úa- trẻ già -tồn vong
Rỗng không, không với rỗng không
Thong dong hành cước như rồng đạp mây
Chăn trâu tinh tấn tháng ngày
Thõng tay vào chợ đã đầy phước duyên
Trí tuệ Bát Nhã uyên huyền
Hành thâm đại ngộ, phái thiền khai môn
Giác Hoàng Điều Ngự Nhân Tông
Đại Đầu Đà bậc sư tôn sáng ngời
Thiền lâm nhập thế tế đời
Khai tâm tâm sáng, điểm người người minh
Pháp thiền truyền rộng loang nhanh
Từ Bi- Hỷ Xả mát xanh cõi mù
Từ non cao một mái chùa
Tám đường chánh đạo bốn mùa mở toang
Bất ly bất xuất thế gian
Nhiệm mầu Phật pháp mở trang sử thiền
Chủ trương“Tam Giáo đồng nguyên”
Phật Đà-Khổng-Lão hòa duyên độ trần
Lung linh trăng tỏ bao rằm
Lẫy lừng Sơ Tổ đời Trần thịnh hưng
Tâm kinh Bát Nhã không ngừng
Kệ thiền lưu sách, kinh vần gieo tâm
“Thiết Chủy Ngữ Lục Thiền Lâm”
“Đại Hương Hải Ấn” bổng trầm thi ca
“Tăng Già Toái Sư” ghi ra
“Thạch Thất Mị Ngữ” đều là báu kinh…
(Tiếc thay dâu bể tròng trành
Bảo thư thất lạc nhân gian thiệt thòi!)
“Cư Trần Lạc Đạo” tuyệt vời
Nhịp Văn vần Phú truyền đời bất hư
“Lâm Tuyền Đắc Thú” thi thư
Đạo ca thành tựu Nhất Như Tâm Thiền
Tấm gương đạo hạnh tài hiền
Rạng soi cung điện giới truyền cho Vua…
Sùng Nghiêm danh sáng một chùa
Chí Linh thanh tịnh gió lùa lá reo
Điều Ngự trác tịch thanh cao
Thân lưu xá lợi, Thần vào tịch không
Rạng danh sử sách nhà Trần
Phật Hoàng đại ngộ thoát vòng trầm luân
Một đời vì nước quên thân
Vì Đạo quên cả điện Rồng ngai Vua
Nghiêm minh giới luật bốn mùa
Thi văn trác tuyệt vượt qua tục phàm
Khai thông thiền đạo Việt Nam
Từ Bi -Trí Tuệ soi đàng lợi sinh
Một đời vì nước quên mình
Vì Đạo quên cả cung đình vàng son
Thiên thu Bóng Cả vẫn còn
Lung linh đạo hạnh, viên toàn nẻo tu
Phật Hoàng liễu ngộ chơn như
Đại hùng siêu thoát, đại từ siêu thăng…
Nhiên đăng quang chiếu sáng vầng
Môn đồ xuất chúng thay ân sư mình…
Nhị Tổ phẩm hạnh oai minh
Xuất thân dân dã quê làng Cửu La
Họ Đồng, Thuần Mậu tên cha
Mẹ là Vũ Thị mang thai lạ thường
Khai hoa nhà ngát mùi hương
Đặt tên quý tử: Kiên Cương tên phàm!
Thuở nhỏ đã lộ đức lành
Không ăn thịt cá mùi tanh, vị nồng
Không buông lời ác vọng ngôn
Thiên tư trầm mặc, tâm hồn thanh cao
Hữu duyên đưa đẩy ra vào
Gặp bậc Đại Sĩ lễ chào kính cung
Trúc Lâm xa giá bánh dừng
Thoạt trông tướng mạo sắc thần đã vui
Đặt cho tên đẹp Thiện Lai
Nhận thâu đệ tử theo Ngài xuất gia
Tháng năm duyên thuận phước hòa
Hòa thượng Tánh Giác đứng ra chỉ bày
Bao điều vấn hỏi mê say
Chưa khai thông được, đêm ngày trở trăn
“Kinh Lăng Nghiêm” đọc gẫm dần
Đến đoạn “Thất xứ trưng tâm…” vui mừng
“Hậu trần khách du” sáng bừng
Hoát nhiên thể nhập chưa từng hoát nhiên…
Về nơi sư phụ sách đèn
Nghe bao bài tụng tâm liền khai minh
Bài tụng Tâm Yếu dâng trình
Trúc Lâm chê bỏ, tự mình đối tâm
Nửa đêm thiền quán mặc trầm
Hoa đèn rơi rụng bất thần ngộ ra
Tu mười hai hạnh đầu đà
Thọ Bồ tát giới: Pháp Loa hiệu Ngài!
Hoa tàn rồi lại hoa khai
Tinh tấn giới luật, miệt mài thư kinh
Trúc Lâm Điều Ngự rõ rành
Môn đồ xuất chúng của mình là ai
Truyền cho y bát công khai
Trở thành Sư Tổ Thứ Hai dòng thiền…
Bao năm phụng chiếu giới truyền
Vương tôn, hoàng phái… dưới đèn quy y
Giới đàn tiếp độ oai nghi
Chứng minh hàng vạn Tăng Ni bái thầy
Không ngừng diễn giảng đêm ngày
Đăng đàn thuyết pháp rõ bày đạo thiêng
Giảng yếu chỉ “Kinh Hoa Nghiêm”
Đây “Truyền Đăng Lục” lời hiền khai thông
“Đại Tuệ Ngữ Lục” bổng trầm
“Kinh Duy Ma Cật” ân cần giảng rao
“Tuyết Đậu Ngữ Lục” nghe vào
“Thiền Lâm Thiết Chủy”… biết bao lời vàng,
Mười tám khóa giảng truyền vang
Hằng nghìn thính chúng đạo tràng lĩnh nghe
Thiền ngôn Pháp ngữ thâu về
Chép thành kinh sách giải mê cho đời
“Tham Thiền Chỉ Yếu” rọi soi
“Nhân Vương Hộ Quốc” Vua coi mà mừng
“Tâm Kinh Bát Nha” trầm hùng
“Khoa Văn Pháp Sự” xem dùng lễ nghi
“Tuệ Trung Thượng Sĩ” chép ghi
“Kim Cương Trường Đà-La-Ni” nhiệm mầu…
(Tâm từ nghĩ đến mai sau
Truyền lưu đại chúng, ngờ đâu thất truyền!)
“Thiền Đạo Yếu Học” tục biên
Còn đây ngôn ngữ thánh hiền gẫm suy…
Thiền lâm tinh tú một vì
Đứng ra chủ xướng khởi bày ấn in
Sáng lòa bộ “Đại Tạng Kinh”
Truyền lưu nhân thế công trình Pháp Ngôn
Đúc tượng Bồ tát, Thế Tôn
Lập am, dựng tháp, khai sơn lập chùa…
Trai đàn, bố thí, cầu mưa
Xiển dương Đạo Pháp lại vừa hộ dân
Phụng sự lợi lạc chúng sanh
Chí thành phát nguyện quên mình, vị tha
Anh Tông thọ giới tại gia
Đế vương cung kính xưng là tử tôn
Bệ rồng châu bản sắc phong
“Phổ Tuệ Tôn Gia” vẫn còn sử ghi
Minh Tông phong hiệu sư thầy
Phương danh “Minh Giác” đức dầy công vun
Hợp nhất Phật giáo bốn phương
Thành lập Giáo Hội mở đường mai sau
Đại sư đại giác đi đầu
Hoằng dương chánh pháp nhiệm mầu độ sanh
Hăm ba hạ lạp tu hành
Bốn mươi bảy tuổi xác phàm xả buông
Minh Tông ngự bút đau buồn
“Tịnh Trí Tôn Gia” đặc phong hiệu thầy
“Viên Thông Bảo Tháp” còn đây
Ngàn sau ghi nhớ ơn Ngài: Pháp Loa!
Truyền thừa Y Bát Thứ Ba
Từ tay Nhị Tổ chính là Huyền Quang
Sinh làng Vạn Tải- Bắc Giang
Thỉ tổ họ Lý làm quan nhiều đời
Mẹ là Lê Thị thương người
Ba mươi tuổi khấn xin Trời con trai
Nhân khi dịch bệnh thiên tai
Lên non hái thuốc, nghỉ ngơi tại chùa
Giấc đang thiêm thiếp gió lùa
Thấy con khỉ lớn bỡn đùa ngoài sân
Khư khư bưng mặt trời hồng
Thẳng tay ném thẳng vào lòng… hoài thai;
Thêm điều linh ứng thứ hai
Thiền sư Huệ Nghĩa trông coi chùa làng
Chùa mang danh tự Ngọc Hoàng
Đang khi thiền định mơ màng giấc linh
Đèn đuốc sáng rực thình lình
Long thần hộ pháp hiện hình đủ đông
Chư Phật, Bồ Tát giáng trần
Lời truyền: “Tôn Giả A Nan nhập đời
Tái sinh vào một kiếp người
Xiển dương Chánh Pháp tức thời cõi Đông!”
Giật mình lòng nhẹ lâng lâng
Thiền sư hoan hỷ, mừng thầm trông tin…
Năm ấy Lê Thị hạ sinh
Sau mười hai tháng con xinh chào đời
Quý tử dung mạo khác người
Tuổi thơ nghe một biết mười lạ thay
Chí khí của bậc sư thầy
Siêu phàm trác việt lộ đầy thiên tư
Mẫu thân chọn lấy hai từ
Đặt tên Đạo Tái nghe như thánh thần
Thuyết rằng: gia cảnh khó khăn
Gặp nhiều trắc trở hôn nhân vì nghèo
Người chê kẻ chối kỳ kèo
Mẫu thân buồn tủi mang nhiều âu lo,
Học hành bữa đói bữa no
Sôi kinh nấu sử học trò đi thi
Trạng Nguyên-Tiến Sĩ đỗ ngay
Người bu kẻ xúm bẩm thầy dạ quan
Thấy sang thiên hạ bắt quàng
Hôn nhân mai mối ngổn ngang duyên tình
“Khó khăn chẳng có ai nhìn
Đến khi đỗ Trạng, tám nghìn nhân duyên!”
Anh Tông muốn kén rể hiền
Lòng ngay từ chối còn truyền sách xưa
Chẳng màng cưới vợ con Vua
Rõ ràng bậc thánh cười đùa nhân gian
Trạng Nguyên được bổ làm quan
Đường đường vào chốn Viện Hàn Lâm cao
Từ đây phụng mệnh ra vào
Tiếp đón sứ giả chẳng nao núng lời
Sứ Trung Hoa đã gặp rồi
Thi văn ngôn ngữ bao lời chảy tuông
Giọng vang ngân vọng như chuông
Ý từ trác việt, văn chương siêu phàm
Sứ Tàu kính phục nể nang
Tiếng thơm bay khắp, danh vang đức lừng…
Nhân duyên đưa đẩy một lần
Theo Vua nghe pháp được gần Pháp Loa
Từ trong mạch đá trổ hoa
Ngộ ra duyên trước buông ra ý lòng:
“Làm quan được đến đảo Bồng
Phổ Đà đắc đạo mới mong được về…
Phú quý mây trắng mùa hè
Vinh hoa như lá thu vàng rụng rơi
Mơ màng mến luyến dừng thôi
Tây Thiên cõi Phật là nơi thường hằng!”
Trở về khắc khoải bâng khuâng
Biểu dâng từ chức mấy lần lên Vua
Xuất gia thọ giới tại chùa
Theo hầu Điều Ngự học tu pháp thiền
Trú trì sơn tự Vân Yên
Mở trường dạy học danh truyền Huyền Quang
Môn đồ tụ hội cả ngàn
Về nghe giáo lý tinh thâm của Thầy
Khoa giáo đều phải qua tay
Soạn phê chỉnh sửa đủ đầy đa văn
Vua mời giảng pháp bao lần
Vương tôn đảnh lễ, hoàng thân cúi đầu…
Về quê báo đáp ơn sâu
Đại Bi thiền tự dài lâu khánh thành
Trước là phụng dưỡng song thân
Sau truyền Phật pháp cho làng quê xưa…
Trải bao năm tháng nắng mưa
Thuận duyên nghịch cảnh đều chưa thoái lòng
Đá xanh hay khối vàng ròng
Minh Tông muốn thử một lần rõ hay
Chuyện xưa truyền tụng đến nay:
Cung phi Điểm Bích gần Thầy giữa khuya
Lệnh Vua mang chứng cứ về
Một là Đại Giác, hai là Phàm Phu
Điểm Bích hãm hại người tu
Dùng ngay man kế trình Vua xét người
Oan khiêng nghiệp chướng đây rồi
Gánh mang tiếng xấu với đời uế ô
Sen vàng ngoi giữa bùn nhơ
Thiền sư tự tại giữa ngờ với nghi
Đăng đàn chẩn tế một ngày
Thần thông quảng đại quét bay bụi trần
Kinh tâm vương đế quần thần
Hiểu ra kế độc phi tần hại sư
Nhiệm mầu gia hộ người tu
Gian nhân lãnh phạt quét chùa nội cung,
Mới hay Phật pháp vô cùng
Huyền Quang lưu tiếng thơm lừng liên hoa,
Tâm Bi- Trí – Dũng Phật Đà
Trang nghiêm giới tịnh Ta Bà an nhiên
Bao năm tâm gửi cửa Thiền
Tận tâm với Pháp, gieo duyên với Trần
“Phổ Tuệ Ngữ Lục” bao trang
“Ngọc Tiên Thi Tập”, “Công Văn” lưu đời
“Chư Phẩm Kinh” cứu độ người
Tiếc thay điên đảo mất rồi bản nguyên…
Còn “Phú Tự Vịnh Vân Yên”
Hai mươi tư áng thơ thiền chuyển trao
Côn Sơn- Tư Phúc non cao
Thanh Mai tịch mịch in sâu bóng Ngài
Liên Hoa Cửu Phẩm pháp đài
Còn lưu đạo hạnh đức tài Thiền Sư
Tâm hồn nghệ sĩ thi thư
Tự do phóng khoáng, tâm như phiêu bồng
Nhưng nào vấy bẩn bụi trần
An nhiên thanh thoát nẻo gần lối xa
Chọn ngày y bát trưng ra
Trao truyền tâm ấn Pháp Loa chọn rồi
Đệ tam Sư Tổ là Người
Kế thừa đuốc tuệ soi đời nhiễu nhương
Thiền tông Yên Tử nức hương
Lãnh đạo Giáo Hội tiếp đường độ sanh
Tuổi già sức yếu mong manh
Bảy mươi bảy tuổi phải đành chuyển trao
Trọng trách ủy thác nơi nào
Quốc Sư có đó ra vào An Tâm
Tháng giêng Giáp Tuất đầu năm
Xả thân ngũ uẩn, phất trần ra đi
Minh Tông phong hiệu cho Ngài
“Từ Pháp Tôn Gia” lưu hoài thiên niên…
Trôi theo năm tháng dòng Thiền
An Tâm, Tĩnh Lư… ngọn nhiên đăng mờ
Vô Trước, Quốc Nhất lặng lờ
Viên Minh, Đạo Huệ bến bờ hoang vu
Viên Ngo, Tổng Trì Tổ Sư
Tiếp theo Khuê Thám thiền tu âm thầm
Sơn Đằng chuyển tiếp Hương Sơn
Trí Dũng nối bước vẫn còn dòng trôi
Tuệ Quang, Chân Trú hộ đời
Vô Phiền ngọn đuốc đã nguôi dần dần…
Suy vi triều đại nhà Trần
Con thuyền Yên Tử Trúc Lâm lững lờ
Dòng trôi bào ảnh nhấp nhô
Thăng trầm dâu bể cứ ngờ đã tan…
Trải qua gần bảy trăm năm
Từ nơi thiền thất Chân Không tít mù
Thiền sư Hòa thượng Thanh Từ
Tham thiền nhập định tại chùa đơn sơ
Lặng thầm năm tháng độc cô
Minh tâm liễu ngộ giữa bờ giác mê
Từ trên heo hút trở về
Chủ trương khơi dậy tứ bề pháp duyên
Xiển dương khôi phục dòng thiền
Tuệ đăng tuệ nguyệt tam thiên đón chào
Trúc Lâm Yên Tử non cao
Một đại thiền viện ra vào trang nghiêm
Phụng Hoàng - Đà Lạt xây thêm
Già lam thắng cảnh nằm trên dốc đồi
Thường Chiếu thiền viện Đồng Nai
Tây Thiên- Vĩnh Phúc miền ngoài rạng danh
Sùng Phúc hiển hiện Gia Lâm
Bạch Mã ở Hue khánh thành mới đây…
Môn đồ chung sức góp tay
Thập phương bá tánh Đông Tây góp phần
Dòng thiền hồi phục dần dần
Dài theo đất nước muôn dân hỷ mừng
Kia rồi Sơn Thắng -Vĩnh Long
Viên Minh-Phan Thiết sen hồng nở thơm
Đồng Nai phát triển tông môn
Hàng loạt thiền viện hòa chung nhiệm mầu:
Viên Chiếu, Huệ Chiếu đi đầu
Linh Chiếu, Phổ Chiếu tiếp sau mạch dòng
Hương Hải, Đạo Huệ, Tuệ Thông
Tịnh Chiếu, Liễu Đức lại còn Hiện Quang…
(Mai này sẽ đến Nha Trang:
Vĩnh Trung- Viên Giác, Bửu Sơn- Diên Đồng…)
Tại Ninh Thuận- Núi Đá Chồng
Thiền Viện Viên Ngộ đang cần trợ duyên,
Vươn lên như những đóa sen
Dòng thiền nhập thế không quên dòng đời…
Bảy trăm năm đã phục hồi
Trúc Lâm Yên Tử sáng ngời tông môn
Lịch sử in đậm nét son
Bản sắc dân tộc truyền tồn Việt Nam
Bảy trăm năm Ánh Đạo Vàng
Thiền tông vững chãi, thế gian hướng về
Thanh quy nghiêm túc khắp bề
Rạng soi Đuốc Tuệ nguyện thề độ sanh…
Nam mô chư Phật, Pháp, Tăng
Tuệ quang minh chiếu diệu âm hộ trì
Thần thông bất khả tư nghì
Nhiệm mầu cứu độ Từ Bi khắp cùng
Đạo Đời đồng trụ vui chung
Dòng thiền chảy đến vô cùng vô biên…
Nam mô Hộ Pháp, chư Thiên
Nam mô Chư Tổ Dòng Thiền chứng minh!