Người biết xấu hổ thì mới làm được điều lành. Kẻ không biết xấu hổ chẳng khác chi loài cầm thú.Kinh Lời dạy cuối cùng
Tinh cần giữa phóng dật, tỉnh thức giữa quần mê. Người trí như ngựa phi, bỏ sau con ngựa hènKinh Pháp cú (Kệ số 29)
Ngu dốt không đáng xấu hổ bằng kẻ không chịu học. (Being ignorant is not so much a shame, as being unwilling to learn.)Benjamin Franklin
Hãy nhớ rằng hạnh phúc nhất không phải là những người có được nhiều hơn, mà chính là những người cho đi nhiều hơn. (Remember that the happiest people are not those getting more, but those giving more.)H. Jackson Brown, Jr.
Kinh nghiệm quá khứ và hy vọng tương lai là những phương tiện giúp ta sống tốt hơn, nhưng bản thân cuộc sống lại chính là hiện tại.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Cỏ làm hại ruộng vườn, si làm hại người đời. Bố thí người ly si, do vậy được quả lớn.Kinh Pháp Cú (Kệ số 358)
Khó khăn thách thức làm cho cuộc sống trở nên thú vị và chính sự vượt qua thách thức mới làm cho cuộc sống có ý nghĩa. (Challenges are what make life interesting and overcoming them is what makes life meaningful. )Joshua J. Marine
Nếu bạn không thích một sự việc, hãy thay đổi nó; nếu không thể thay đổi sự việc, hãy thay đổi cách nghĩ của bạn về nó. (If you don’t like something change it; if you can’t change it, change the way you think about it. )Mary Engelbreit
Cỏ làm hại ruộng vườn, sân làm hại người đời. Bố thí người ly sân, do vậy được quả lớn.Kinh Pháp Cú (Kệ số 357)
Kẻ yếu ớt không bao giờ có thể tha thứ. Tha thứ là phẩm chất của người mạnh mẽ. (The weak can never forgive. Forgiveness is the attribute of the strong.)Mahatma Gandhi
Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Vì lợi ích của nhiều người »» Xem đối chiếu Anh Việt: Cuộc họp hằng năm: Dhamma Khetta, Ấn độ - Năm 1983 »»
Cách thức tổ chức các khóa thiền
Các tín viên và những người tổ chức khóa thiền thân mến,
Mùa đông năm nay, thầy đã duyệt xét một số vấn đề quan trọng liên quan tới Dhamma. Với kinh nghiệm thành công của hơn 50 khóa thiền do thiền sư phụ tá hướng dẫn năm vừa qua, những chỉ dẫn sau đây được soạn thảo trong cuộc họp gần đây giữa các thiền sư phụ tá với thầy tại Hyderabad vào tháng 2, năm 1983. Những chỉ đạo này sẽ rất hữu dụng cho việc quảng bá Dhamma.
Thêm vào đó, là những chỉ đạo chung cho tất cả những khóa thiền, bao gồm việc Dāna, thực phẩm cho khóa thiền, lịch dạy của các thiền sư phụ tá và một số điều khác đã được duyệt xét.
Những thiền sư phụ tá được thầy bổ nhiệm sẽ thay mặt thầy để hướng dẫn những khóa thiền, và nên được các thiền sinh chấp nhận. Điều này đặc biệt quan trọng đối với khóa thiền, nơi thiền sư phụ tá chịu trách nhiệm đảm bảo phương pháp truyền dạy và cách thức tổ chức khóa thiền theo đúng chỉ thị của thầy, và tạo ra bầu không khí thích hợp giúp các thiền sinh hành thiền.
Sự gia tăng các khóa thiền sẽ tạo nhiều cơ hội cho thiền sinh học Dhamma hơn so với khi thầy đích thân hướng dẫn. Tuy nhiên, để tận dụng tối đa các cơ hội này, điều cần thiết bây giờ là sự phục vụ và hỗ trợ của những thiền sinh cũ. Nếu không có sự giúp đỡ đó, thì các khóa thiền do các thiền sư phụ tá giảng dạy sẽ không được tổ chức đúng đắn, có thể đưa đến sự suy yếu trong sự truyền bá Dhamma. Một điều quan trọng nữa là những thiền sinh cũ cần khuyến khích thiền sinh mới tham gia vào việc tổ chức và phục vụ khóa thiền, để họ có thể được sự huấn luyện cần thiết để đảm nhận thêm các trọng trách khác nữa.
Điều quan trọng nhất trong điều lệ về kỷ luật dành cho thiền sư phụ tá, là người đó tới để phục vụ người khác. Theo đó, thiền sư phụ tá không bao giờ nên trông đợi, hoặc sử dụng Dhamma làm phương tiện để có được chức vụ tốt hơn cho mình hay cho gia đình. Sự giảng dạy Dhamma không bao giờ được trở thành công cụ làm kế sinh nhai hay hưởng được lợi lạc về tài vật bằng bất cứ cách nào.
Cho tới bây giờ, thầy đã nhấn mạnh rằng thiền sư phụ tá chỉ nên thêm rất ít vào sự giảng dạy trong các khóa thiền. Khóa thiền phải được giảng dạy đúng như trong các băng đĩa từ sáng sớm cho tới lúc Mettā hàng đêm. Trừ trường hợp do chất lượng băng đĩa quá tệ, hay có sự cố máy móc xảy ra, hoặc có vài điều cần làm sáng tỏ thì thiền sư phụ tá mới được nói thêm trong sự giảng dạy. Trong tương lai, thầy sẽ tự mình cắt đặt công việc giảng dạy hiện có trong băng đĩa cho các thiền sư phụ tá.
Trong trường hợp thiền sinh hay người tổ chức cảm thấy sự bất ổn trong sự hành xử của một thiền sư phụ tá liên quan đến sự hiểu biết về Dhamma, giải pháp trước tiên là phải thảo luận với thiền sư phụ tá liên quan. Nếu không thành công thì lúc đó mới thông báo cho thầy. Điều quan trọng là tránh hành động bất thiện bằng cách nói xấu bất cứ thiền sư nào
Những điểm sau đây dành cho những người tổ chức khóa thiền trên khắp thế giới đã được thảo luận cặn kẽ với thầy tại Hyderabad. Những điều lệ này sẽ áp dụng cho tất cả các khóa thiền do thầy hay các thiền sư phụ tá hướng dẫn. Những chính cách sau đây đã được soạn thảo do sự chỉ đạo và chấp thuận của thầy.
Dāna và tài chính cho khóa thiền
Với nỗ lực giản dị hóa, tiêu chuẩn hóa, hãy dùng những lời lẽ thích hợp liên quan đến Dāna khi thông báo về một khóa thiền hoặc thảo luận với các thiền sinh. Các khóa thiền được tổ chức hoàn toàn dựa trên nền tảng của sự hiến tặng. Chúng ta đã thay đổi những từ ngữ để nhấn mạnh rằng Dāna là một phần không thể thiếu trong sự thực hành.
Những người tổ chức khóa thiền được khuyến khích, dựa vào tình hình địa phương, để dùng Dāna trang trải phí tổn của khóa thiền, gồm các khoản phí tổn khởi đầu để thuê địa điểm, mua thực phẩm, di chuyển… Chỉ trong trường hợp đặc biệt, các ngoại lệ liên quan tới chính sách chỉ đạo này mới được áp dụng, sau khi tham vấn với thiền sư hoặc thiền sư phụ tá.
Trong ngày cuối cùng hoặc ngày thứ 10, một sự thiếu hụt 20% hay hơn nữa xảy ra thì vào sáng hôm sau, vào ngày 11, một thông báo nói về phí tổn của khóa thiền và Dāna nhận được có thể được thông báo.
Nếu sau khóa thiền chấm dứt mà vẫn thiếu hụt về tài chính, thì địa phương sẽ phải chịu trách nhiệm, ít nhất là 3 tháng. Trong thời gian này sự thiếu hụt có thể được thông báo trên bản tin hoặc thảo luận giữa những thiền sinh cũ với nhau nếu việc việc tổ chức các khóa thiền trong tương lai vẫn tiếp tục trong chiều hướng khó khăn.
Sau ba tháng nếu sự thiếu hụt vẫn còn, thiền sư hay thiền sư phụ tá có thể được hỏi ý kiến về những nguồn tài trợ để trang trải sự thiếu hụt.
Thêm vào đó, một lá thư Dāna có thể được gởi cho thiền sinh cũ để nói rõ ràng, minh bạch về tình hình tài chính của khóa thiền. Ban điều hành phải quyết định có cần thiết hay không khi gửi thư này cho từng thiền sinh cũ, những người đã nộp đơn tham dự khóa thiền. Trong lá thư này, những phí tổn được đề cập với mục đích thông tin mà thôi (những con số phải linh hoạt để phù hợp với điều kiện ở địa phương.) Trong khi hệ thống Dāna tiếp tục đưa đến thành công, nhưng đã có một quyết định làm minh bạch hơn nữa: trách nhiệm của một hệ thống Dana sẽ do những thiền sinh cũ đã liên tiếp tham gia các khóa thiền này gánh vác.
Nói chung, những người tổ chức được khuyến cáo là cần thường xuyên liên lạc trực tiếp với thiền sư hoặc thiền sư phụ tá để thảo luận về mọi vấn đề trong việc tổ chức khóa thiền, đặc biệt là các vấn đề liên quan đến sự lựa chọn địa điểm, lên lịch, tài chính và thông báo cho quần chúng v.v…
[Chú ý: Nếu cần thiết phải viết thư cho thầy Goenka về vấn đề tài chính, phải nói rõ ràng số tiền đề cập tới thuộc về những tổ chức, hiệp hội hay ban điều hành nào. Điều quan trọng là làm sao để không tạo ra ấn tượng sai lầm rằng, tiền bạc có liên quan ít nhiều đến cá nhân thầy Goenka.]
Thực phẩm/Thực đơn cho khóa thiền
Trong khi hoạch định thực đơn, cần chú trọng đến việc cung cấp một bữa ăn chay lành mạnh với giá rẻ nhất. Những người tổ chức lên nhớ rằng Vipassana trong truyền thống này rất là đặc thù, không có quan điểm hay triết thuyết nào được cho phép trong khóa thiền. Sự hiểu biết này phải được biết đến trong khi người nấu bếp soạn thảo thực đơn của khóa thiền. Các lý thuyết như “tăng trưởng ý thức qua ăn uống,” hay “thức ăn bổ dưỡng,” thực dưỡng, đồ hữu cơ v.v… cần được loại bỏ khi soạn thực đơn.
Liên quan đến sự yêu cầu “thức ăn đặc biệt”, thiền sinh cần được nhắc nhở rằng khóa thiền được tài trợ chỉ dựa vào sự hiến tặng, và rằng trong những khóa thiền như thế này, họ sống nhờ vào những lòng hảo tâm của người khác. Bằng cách chấp nhận dùng những gì được cung cấp, họ sẽ có thể phát triển những Pāramī của họ, đặc biệt là Parami buông bỏ (nekkkhamma).
Thực phẩm bổ dưỡng nên được cung cấp đầy đủ trong bữa ăn trưa, và thiền sinh chỉ nên ăn vào giờ này mà thôi. Đây là một điều quan trọng trong kỷ luật của khóa thiền.
Trong trường hợp vì lý do sức khỏe cần đến những đồ ăn đặc biệt, chúng phải được thông báo rõ ràng cho thiền sư hoặc thiền sư phụ tá trước khóa thiền. Trong khi mọi nỗ lực để đáp ứng những nhu cầu chính đáng thì cũng nên nhớ là một thiền sinh phải hội đủ những điều kiện tối thiểu về thể chất cũng như tinh thần để học Dhamma. Những người tổ chức không nên cảm thấy bị bắt buộc phải chấp nhận và đáp ứng tất cả những yêu cầu về thực phẩm đặc biệt và phức tạp. Nên để cho những thiền sinh quyết định họ có thể chấp nhận được những gì được cung ứng hay không.
Đụng chạm thể xác
Một điểm rất quan trọng khác là từ khi bắt đầu khóa thiền cho đến khi kết thúc sẽ không có bất kỳ sự đụng chạm thể xác giữa những người cùng phái hoặc khác phái. Điều này cũng áp dụng cho ban quản trị. Theo đó, các hình thức mát-xa, xoa bóp chữa bệnh, ăn kiêng, yoga, khí công v.v… cần phải gạt qua một bên không những trong khóa thiền mà còn bất cứ lúc nào trong trung tâm thiền hay trong ngôi nhà Dhamma. Đây không phải là sự lên án các hình thức đó mà để duy trì sự thuần khiết tinh nguyên của Vipassana.
Lời sau cùng của thầy Goenka liên quan đến quỹ của Dhamma.
Một lần nữa thầy muốn nhấn mạnh rằng vấn đề tài chính phải quản lý hiệu quả. Mỗi một xu do thiền sinh hiến tặng là một xu tiền thánh thiện, quý giá và do đó chỉ được dùng trong những công việc Dhamma mà thôi. Không một thiền sư hay thiền sư phụ tá, tín viên, hay người tổ chức khóa thiền nào là chủ nhân của quỹ Dāna đó. Những quỹ này không bao giờ được dùng cho mục đích cá nhân. Đối với thiền sư hay thiền sư phụ tá, chỉ có những phí tổn về sự di chuyển, thực phẩm và sức khỏe mới được đáp ứng khi nào cần tới. Tiền của Dhamma không bao giờ được dùng để sắm sửa, ngoạn cảnh hay bất kỳ một mục tiêu cá nhân nào khác.
Nguyện cho những sự chỉ đạo trên đây sẽ giúp cho sự truyền bá Dhamma ngày thêm mạnh mẽ.
S.N. Goenka
ORGANIZING COURSES
Dear trustees and course organizers:
This winter I have been reviewing some important Dhamma issues. With the experience of the successful completion of more than 50 assistant teacher led courses this past year, the following guidelines were drawn up at the recent assistant teacher meeting with me in Hyderabad in February 1983. They will serve to help the continuing spread of Dhamma.
Also, some general policies for all courses regarding dāna, food served on courses, assistant teacher scheduling, and some other points were reviewed.
The assistant teacher is authorized by me to conduct Vipassana courses on my behalf. As such the assistant teacher is my representative and should be received by the students in this light. This is especially so on the course site where the assistant teacher bears the responsibility of seeing that the technique is transmitted properly, that the courses are organized and run as per my instructions, and that the proper atmosphere is created to assist students in their meditation.
The greater frequency of courses is obviously providing many more opportunities for students to take Dhamma than I could provide by myself. However, to take full advantage of these opportunities, it is now more important than ever to enlist the service and support of old students. Without a minimum of old student infrastructure, there is a danger of efforts being spread too thinly and of assistant teacher courses being liable to mismanagement. This could ultimately result in a weakening of the transmission of Dhamma. Also it is important for older students to encourage newer ones to get involved in organizing and working on courses, so that they can gain the training necessary to take on more responsibility.
The most important point in the code of conduct for the assistant teacher is that he is there to serve others. In doing so, he should never come to expect, nor use Dhamma to secure, a better position for himself or his family. The teaching of Dhamma must never become his means of livelihood nor should he profit materially from it in any way.
Until now I have emphasized that the assistant teachers should add very little to the presentation of the course, that the course should run as it is on the tapes from early morning to the mettā session with the workers each night. Only in cases where the tape quality is poor or a mechanical failure occurs or for some needed clarification should the assistant teacher supplement the teaching. In the future I will individually assign functions of the teaching now covered by the tapes to the assistant teachers. Should students or organizers ever feel a conflict between the behaviour of an assistant teacher and their understanding of Dhamma, the resolution of it should first be attempted with the assistant teacher concerned. If that fails, only then should I be referred to. It is important to avoid the unwholesome act of speaking ill of any teacher.
The following points for organizers worldwide were discussed with me at length in Hyderabad. They apply to all courses either with me or my assistants. The following policies have been drafted as per my instructions and approval.
DĀNA AND COURSE FINANCES
In an effort to simplify and standardize course procedures, use the proper wording regarding dāna when either announcing a course or discussing it with prospective students. Courses are run solely on a donation basis. We have changed the wording to give more emphasis to dāna as an integral part of the practice.
Course organizers are strongly encouraged to rely locally for dāna to cover course expenses; this includes initial capital outlay for site rental, food purchases, transportation, etc. Only in exceptional circumstances may exceptions to this guideline be applied for by consulting the Teacher or assistant teacher.
If near the end of a course, on Day 10, a deficit of 20 percent or more exists, then the following morning, Day 11, a statement only of the course expenses in total and donations received to date may be posted.
If at the very end of the course a deficit still remains, it should be borne locally at least for three months. During this time the deficit can be announced in the local newsletter (if possible) and/or discussed among old students in light of the difficulty of organizing future courses if such deficits continue.
If after this three-month period the deficit still remains, then the Teacher or assistant teacher can be consulted about the availability of funds to cover such a contingency. In addition, there is an old student dāna letter clarifying course finances for old students only. Trusts should decide whether it is necessary to send this to every old student who applies to do a course. Therein a range of expenses is mentioned for their information only. (These figures should be adapted to reflect local conditions.) While the dāna system continues to function successfully, it has been decided to further clarify the responsibility such a system places upon the old students who come repeatedly to these courses.
In general, organizers are urged to keep in close contact with the Teacher or assistant teacher directly on all points of course organization, particularly regarding site selection, finances, scheduling, public announcements, etc.
[NOTE: If it becomes necessary to write to Goenkaji in India concerning finances, it should be clearly stated that the money you are referring to belongs to your organization, association, or trust. It is important not to convey the false impression that somehow the money is related to Goenkaji personally.]
COURSE FOOD/MENUS
While planning a course menu, attention should be given to providing simple wholesome vegetarian meals at modest cost. Organizers should remember that as Vipassana in this tradition is unique, no other philosophies or views should be permitted on the course. This understanding precludes the designing of the course menu according to the cook’s notion of "raising consciousness through diet," or similar philosophies of "health foods," e.g., macrobiotics, organic foods, etc. Regarding requests for "special food," students should be reminded that courses are financed solely by donations and that on such courses students live on the charity of others. By taking only what is offered they are able to develop their pāramīs, particularly that of renunciation (nekkhamma).
Ample nutritious food should be provided at mealtimes and students should eat at these times only. This is an important part of the discipline.
In cases where for strictly medical reasons special food may be a necessity, they should be cleared through the Teacher or assistant teacher before the course. While all efforts should be made to accommodate legitimate requests, it should also be kept in mind that a student must possess a minimum of physical and mental health to take Dhamma. Organizers should not feel obligated to accommodate all special complex food requests. It is left to the prospective students to decide if they can accept what is offered.
PHYSICAL CONTACT
Another very important point is that, from the moment the course begins to its completion, there should be no physical contact between persons of the same or opposite sex. This applies to the management as well. Needless to say, this will also require the complete setting aside of all types of massage and/or healing practices. These guidelines concerning diet and physical contact, including such things as massage, healing arts, yoga, tai chi, etc., exist not only when a course is in progress but at all times at Dhamma houses and meditation centres. This is not meant as a condemnation of these practices, but during the training and at the training sites the practice of Vipassana is to be maintained in its pristine purity.
FINAL WORD FROM GOENKAJI CONCERNING DHAMMA FUNDS
I would again like to emphasize that finances should be properly handled. Every cent donated by a student is sacred money and therefore should be used for Dhamma work only. Neither the Teacher nor the assistant teachers nor the trustees nor the organizers of courses are the owners of such dāna funds. These funds should never be used for anybody’s personal benefit. For the Teacher and the assistant teachers, only the travel, food and medical expenses, when necessary, should be provided. Dhamma money should not be used for shopping, sightseeing or other personal matters.
May the above guidelines help in the spread of Dhamma. With affluent mettā, S.N. Goenka
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 3.147.13.220 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập