Mặc áo cà sa mà không rời bỏ cấu uế, không thành thật khắc kỷ, thà chẳng mặc còn hơn.Kinh Pháp cú (Kệ số 9)
Nếu muốn tỏa sáng trong tương lai, bạn phải lấp lánh từ hôm nay.Sưu tầm
Chấm dứt sự giết hại chúng sinh chính là chấm dứt chuỗi khổ đau trong tương lai cho chính mình.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Phải làm rất nhiều việc tốt để có được danh thơm tiếng tốt, nhưng chỉ một việc xấu sẽ hủy hoại tất cả. (It takes many good deeds to build a good reputation, and only one bad one to lose it.)Benjamin Franklin
Chúng ta nhất thiết phải làm cho thế giới này trở nên trung thực trước khi có thể dạy dỗ con cháu ta rằng trung thực là đức tính tốt nhất.
(We must make the world honest before we can honestly say to our children that honesty is the best policy. )Walter Besant
Cho dù người ta có tin vào tôn giáo hay không, có tin vào sự tái sinh hay không, thì ai ai cũng đều phải trân trọng lòng tốt và tâm từ bi. (Whether one believes in a religion or not, and whether one believes in rebirth or not, there isn't anyone who doesn't appreciate kindness and compassion.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Khi ý thức được rằng giá trị của cuộc sống nằm ở chỗ là chúng ta đang sống, ta sẽ thấy tất cả những điều khác đều trở nên nhỏ nhặt, vụn vặt không đáng kể.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Những căng thẳng luôn có trong cuộc sống, nhưng chính bạn là người quyết định có để những điều ấy ảnh hưởng đến bạn hay không.
(There's going to be stress in life, but it's your choice whether you let it affect you or not.)Valerie Bertinelli
Đối với người không nỗ lực hoàn thiện thì trải qua một năm chỉ già thêm một tuổi mà chẳng có gì khác hơn.Sưu tầm
Chúng ta nên hối tiếc về những sai lầm và học hỏi từ đó, nhưng đừng bao giờ mang theo chúng vào tương lai.
(We should regret our mistakes and learn from them, but never carry them forward into the future with us. )Lucy Maud Montgomery
Hãy tự mình làm những điều mình khuyên dạy người khác.
Kinh Pháp cú
Người anh rể của tôi, chồng chị Roma, là một người thiếu đức tin. Mặc dù
chị Roma đã được tôi dạy cho cách ngồi thiền và vẫn thường xuyên thực
hành ở nhà, nhưng chị gặp trở ngại rất lớn với người chồng của mình. Anh
ta thường hay chế giễu việc ngồi thiền cũng như có thái độ thiếu cởi mở
đối với các vị tu sĩ. Trong mắt anh, chỉ có những gì đã được khoa học
chứng minh mới là đáng tin cậy. Điều đó có một phần lý do xuất phát từ
nghề nghiệp của anh: một kế toán viên luôn luôn phải làm việc với những
con số khô khan và chính xác.
Roma là chị cả của tôi. Từ khi mẹ tôi mất, chị đảm nhiệm cả vai trò
người mẹ trong việc chăm sóc cho anh em chúng tôi. Vì thế, tôi đặc biệt
có một cảm tình sâu đậm đối với chị. Tôi vẫn thường dành thời gian ghé
thăm nhà chị ở Calcutta bất cứ khi nào có thể được.
Chị Roma nhiều lần tâm sự với tôi nỗi khổ tâm của chị về người chồng.
Thật ra anh cũng là người rất tử tế và tốt bụng, nhưng những đức tin và
đạo lý không có gì chứng minh đã không thuyết phục được anh. Anh cho
rằng việc ngồi thiền chẳng làm ra được của cải vật chất gì, và như thế
quả là lãng phí thời gian vô ích. Còn những tiến bộ về tâm linh gì gì đó
thì chẳng ai có thể chỉ ra cho anh thấy được cả...
Tuy không nói ra, nhưng chị Roma hy vọng là một ngày nào đó tôi sẽ có
thể giúp chị thuyết phục được người chồng, giúp anh ta trở thành một
người có đức tin. Bởi vì trong mắt chị thì tôi là một người có đức tin
rất sâu vững và cũng có nhiều năng lực đặc biệt hơn hẳn các anh em khác
trong gia đình.
Chính tôi cũng có ý định ấy, nhưng chưa gặp dịp nào thuận tiện để thực
hiện. Hơn thế nữa, tôi biết rằng đối với con người này, những cuộc tranh
luận sẽ không dễ dàng gì thuyết phục được anh ta. Anh luôn đòi hỏi phải
có một sự chứng minh cụ thể nào đó.
Gần đây, tình hình ngày càng trở nên tồi tệ hơn cho chị Roma khi anh bắt
đầu công khai phản đối việc chị ngồi thiền và dành thời gian cho công
phu tu tập tại nhà. Thậm chí thỉnh thoảng anh còn công kích cả những tu
sĩ mà anh cho là những “kẻ ăn bám xã hội”. Một đôi khi sự công kích cũng
hướng cả về tôi khi chị tôi đưa tôi ra như một tấm gương tu tập để mong
thuyết phục anh một cách vô vọng.
Chị Roma thông báo tình hình ấy cho tôi trong sự tuyệt vọng. Tôi cũng
rất lấy làm lo lắng cho chị nhưng quả thật chưa nghĩ ra cách gì. Tôi âm
thầm cầu nguyện, mong sao có một dịp thuận tiện nào đó để có thể thuyết
phục người anh rể mình.
Một hôm, tôi mang chuyện này ra thưa với sư phụ Śrỵ Yukteswar. Sư phụ
nhìn tôi cười và nói:
– Con đừng lo, chỉ trong vòng tuần tới con sẽ có dịp để thực hiện điều
đó. Thầy hy vọng là con sẽ có đủ khả năng để tự xoay xở làm được.
Tôi vẫn chưa hiểu được ý sư phụ, nhưng tin là sư phụ không nói đùa. Tuy
nhiên, năm ngày sau đó trôi qua không có việc gì đáng chú ý, và tôi gần
như quên mất lời nói của thầy.
Vào cuối ngày thứ sáu, chị Roma hớt hãi đến tìm tôi và nói:
– Anh của em nguy rồi. Lần này chắc không ai có thể cứu được anh ấy nữa.
Tôi gặn hỏi nguyên nhân nhưng chị lắp bắp mãi không nói được điều gì rõ
ràng. Tôi liền vội vã theo chị đến nhà.
Anh Satish Chandra Bose, chồng chị Roma, đang ngồi gật gù trước một chai
rượu lớn, trên bàn vất đầy những mẩu thuốc lá. Mặt anh ta đỏ bừng, dấu
hiệu của những người xưa nay rất ít khi đụng đến rượu.
Tôi kéo ghế ngồi xuống cạnh anh ta và hỏi:
– Chuyện gì thế? Vì sao anh lại như thế này?
Satish nhìn tôi, thật ra anh vẫn còn rất tỉnh táo:
– Mukunda, lần này thì tôi không sao qua khỏi được rồi.
Tôi cố gặng hỏi:
– Nhưng anh đã gặp chuyện gì thế?
Anh nói dằn từng tiếng một:
– Tôi sắp bị đuổi việc, và còn có thể vào tù nữa.
Phải vất vả lắm tôi mới hiểu được toàn bộ câu chuyện, vì anh chỉ nói rời
rạc từng đoạn ngắn. Nguyên là anh đã gặp rắc rối to trong một báo cáo về
tài chánh. Một trong những cộng sự dưới quyền anh đã vô tình hay cố ý
làm sai lệch một số tiền khá lớn. Lẽ ra anh phải là người phát hiện,
nhưng anh đã sơ sót không phát hiện ra và để nguyên sai sót ấy báo lên
cấp trên. Sự việc được phát hiện và người ta quy cho anh tội cố ý gian
lận. Anh có ba ngày để cứu vãn tình hình bằng cách tìm ra chỗ sai lệch
trong các báo cáo của cấp dưới. Trong trường hợp đó, anh chỉ phải chịu
kỷ luật vì tội tắc trách, thay vì là tội cố ý gian lận. Thêm nữa, nếu số
tiền sai lệch đã bị tẩu tán và anh không vạch rõ được thủ phạm, chính
anh sẽ phải chịu đền bù hoặc bị kiện ra tòa. Anh đã cố gắng trong hai
ngày qua nhưng hoàn toàn vô ích. Trong những con số phức tạp chằng chịt,
với một tâm trạng rối bời, anh đã không tìm ra được sai sót nằm ở nơi
nào. Và ngày mai là hạn chót để anh giải trình với cấp trên.
Vấn đề không chỉ là chuyện mất việc, mà còn là sự tổn thương danh dự nếu
như anh không vạch trần được kẻ cố ý gian lận trong vụ này.
Sau khi nghe xong câu chuyện, tôi nói với Satish:
– Hiện giờ chưa thể làm gì được cả. Nhưng chúng ta vẫn còn một ngày mai.
Nếu anh có một đức tin vững chắc, tôi tin là anh sẽ vượt qua chuyện này.
Satish thở dài thật não nuột:
– Tôi không nghĩ là đức tin lại có thể làm được gì trong chuyện này. Hơn
nữa, xưa nay tôi vốn chưa từng có đức tin.
Tôi suy nghĩ một lúc rồi nói:
– Tôi sẽ cố gắng giúp anh trong chuyện này, và cũng để chứng tỏ cho anh
thấy là đức tin có thể giúp con người làm nên mọi việc, kể cả những việc
khó làm nhất.
Đêm hôm đó, sau khi từ nhà chị Roma về, tôi suy nghĩ và cảm thấy dường
như đây chính là cơ hội mà sư phụ Śrỵ Yukteswar đã dự báo trước. Vì thế,
tôi quyết tâm sẽ làm được điều cực kỳ khó khăn này để chứng tỏ cho
Satish thấy là anh ta sẽ không thể sống tốt đẹp nếu như không có đức
tin.
Sáng hôm sau, tôi đến nhà chị Roma thật sớm. Satish đang ngồi trầm ngâm
hút thuốc lá, khuôn mặt bơ phờ có vẻ như cả đêm qua anh ta đã không ngủ
được vì lo lắng.
Tôi dùng một tách trà do chị Roma mang đến rồi nói với Satish:
– Về chuyện này, tôi không giỏi lắm. Tuy tôi đã có học qua ít nhiều ở
trường, nhưng chắc chắn không phải là một nhân viên chuyên nghiệp như
anh. Tuy nhiên, tôi cho rằng tôi có một đức tin chắc chắn và tôi đã cầu
nguyện để đạt được thành công trong việc này. Vì thế, tôi sẽ cố gắng
giúp anh vạch mặt kẻ xấu.
Satish nói:
– Mukunda, nói thật lòng là tôi không sao tin nổi việc chú sẽ làm được.
Nhưng nếu đức tin của chú có thể giúp chú làm được chuyện này, tôi xin
thề là rồi tôi cũng sẽ có một đức tin không kém gì chú hôm nay.
Tôi có cảm giác chính lời nói này của Satish là mục tiêu tôi đang nhắm
đến chứ không phải là đống giấy tờ sổ sách rối tung của anh.
Không trả lời anh ta, tôi lặng lẽ bắt đầu ngồi vào bàn giấy và tập trung
toàn bộ tư tưởng của mình vào công việc. Bỗng dưng tôi cảm thấy đầu óc
mình hết sức sáng suốt, minh mẫn hơn bao giờ hết. Với sự phụ giúp của
Satish, tôi kiên nhẫn dò tìm trong đống sổ sách những chỗ đáng nghi từng
điểm một và đối chiếu tổng quát với nhau một cách thật khoa học.
Sau bữa cơm trưa, công việc lại tiếp tục chừng một giờ đồng hồ thì tôi
bắt đầu tìm ra manh mối. Satish mừng rỡ lộ rõ ra mặt. Chúng tôi phăng
dần ra và hai giờ sau nữa thì đã có thể giải thích rõ ràng về khoản tiền
chênh lệch.
Vấn đề xuất phát từ sự gian lận cố ý của một người chịu trách nhiệm thu
tiền cho công ty của anh ở các tỉnh miền Bắc. Người này đã cố tình sửa
đổi các số liệu một cách tinh vi và giữ lại số tiền tương ứng thay vì
nộp đủ cho công ty. Sự việc được tiến hành khéo léo và chia đều trong
các báo cáo nộp tiền của anh ta nên rất khó phát hiện.
Sau khi Satish giải trình rõ được sự việc với cấp trên, kẻ gian lận đã
bị vạch mặt và phải trả đủ số tiền cho công ty cùng với một khoản bồi
hoàn những thiệt hại do sự gian lận của anh ta gây ra và tất nhiên là bị
đuổi việc.
Do công ty đã thu hồi được số tiền gian lận, và xét thấy anh hoàn toàn
vô tội, Satish chỉ bị khiển trách nhẹ và không phải bị buộc thôi việc.
Tuy nhiên, chỉ riêng việc này có vẻ như cũng đã là một chuyện ít khi xảy
ra đối với một nhân viên kế toán cao cấp mắc sai phạm.
Satish không quên lời đã nói. Khoảng một tuần sau thì chị Roma rất sung
sướng đến thông báo mời tôi cùng tham gia một chuyến viếng thăm điện thờ
đức Quán Thế Âm ở Dakshineswar do chính Satish đề nghị. Tôi vui vẻ nhận
lời.
Chuyến đi kéo dài một ngày với bữa cơm chay vui vẻ tại chùa. Satish đã
dành khá nhiều thời gian để trao đổi và tìm hiểu về những kinh nghiệm
tâm linh mà tôi đã thực sự trải qua. Anh lấy làm hứng thú với những câu
chuyện kể của tôi và tự cho rằng mình quả thật rất dại dột vì đã bỏ phí
đi một thời gian dài không tìm hiểu về tín ngưỡng. Khi về đến nhà, anh
đề nghị tôi cho anh một cái hẹn và giới thiệu để anh được tiếp chuyện
với sư phụ Śrỵ Yukteswar.
Câu chuyện cải hối của người anh rể tôi kết thúc tốt đẹp. Bởi vì nhiều
năm sau, khi tôi từ xa trở về thăm lại gia đình anh chị, anh đã trở
thành một người sùng tín và thực hành thiền tọa tại nhà rất tinh tấn.
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần...
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.143 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đang online: Viên Hiếu Thành Huệ Lộc 1959 Bữu Phước Chúc Huy Minh Pháp Tự minh hung thich Diệu Âm Phúc Thành Phan Huy Triều Phạm Thiên Trương Quang Quý Johny Dinhvinh1964 Pascal Bui Vạn Phúc Giác Quý Trần Thị Huyền Chanhniem Forever NGUYỄN TRỌNG TÀI KỲ Dương Ngọc Cường Mr. Device Tri Huynh Thích Nguyên Mạnh Thích Quảng Ba T TH Tam Thien Tam Nguyễn Sĩ Long caokiem hoangquycong Lãn Tử Ton That Nguyen ngtieudao Lê Quốc Việt Du Miên Quang-Tu Vu phamthanh210 An Khang 63 zeus7777 Trương Ngọc Trân Diệu Tiến ... ...