Đừng chọn sống an nhàn khi bạn vẫn còn đủ sức vượt qua khó nhọc.Sưu tầm
Sự thành công thật đơn giản. Hãy thực hiện những điều đúng đắn theo phương cách đúng đắn và vào đúng thời điểm thích hợp.
(Success is simple. Do what's right, the right way, at the right time.)Arnold H. Glasow
Nếu muốn có những điều chưa từng có, bạn phải làm những việc chưa từng làm.Sưu tầm
Sự giúp đỡ tốt nhất bạn có thể mang đến cho người khác là nâng đỡ tinh thần của họ. (The best kind of help you can give another person is to uplift their spirit.)Rubyanne
Mất lòng trước, được lòng sau. (Better the first quarrel than the last.)Tục ngữ
Yêu thương và từ bi là thiết yếu chứ không phải những điều xa xỉ. Không có những phẩm tính này thì nhân loại không thể nào tồn tại.
(Love and compassion are necessities, not luxuries. Without them humanity cannot survive.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Đừng làm cho người khác những gì mà bạn sẽ tức giận nếu họ làm với bạn.
(Do not do to others what angers you if done to you by others. )Socrates
Tinh cần giữa phóng dật, tỉnh thức giữa quần mê.Người trí như ngựa phi, bỏ sau con ngựa hèn.Kính Pháp Cú (Kệ số 29)
Cho dù không ai có thể quay lại quá khứ để khởi sự khác hơn, nhưng bất cứ ai cũng có thể bắt đầu từ hôm nay để tạo ra một kết cuộc hoàn toàn mới.
(Though no one can go back and make a brand new start, anyone can start from now and make a brand new ending. )Carl Bard
Kẻ làm điều ác là tự chuốc lấy việc dữ cho mình.Kinh Bốn mươi hai chương
Trong cuộc sống, điều quan trọng không phải bạn đang ở hoàn cảnh nào mà là bạn đang hướng đến mục đích gì.
(The great thing in this world is not so much where you stand as in what direction you are moving. )Oliver Wendell Holmes
Thiền quán không phải là suy nghĩ về một việc gì. Chúng ta đã quá quen
sử dụng tư tưởng, suy luận trong mọi lãnh vực của đời sống. Phần lớn
hoặc có thể là trọn cuộc đời của ta đều nằm nơi đó, cho dù ta có ý thức
được điều ấy hay không.
Nhưng thiền quán là một tiến trình hoàn toàn khác biệt, vì nó không dính
dáng gì đến những suy luận hoặc tư tưởng của mình. Thiền quán không phải
là suy nghĩ về một việc gì. Qua tiến trình liên tục quán chiếu trong
thinh lặng, một loại hiểu biết mới, sâu xa hơn sẽ phát sinh.
Trong mục tiêu của thiền quán thì không có gì là thực sự đáng để cho ta
suy nghĩ đến cả: không phải tuổi thơ của ta, những mối tương quan của
ta, cũng không phải là một quyển tiểu thuyết đồ so nào đó mà ta muốn
viết... Nhưng việc ấy không có nghĩa là những tư tưởng ấy sẽ không khởi
lên. Sự thật thì chúng sẽ xảy đến rất thường xuyên. Nhưng ta không cần
phải chống lại, tranh đấu với chúng, hay là phê phán lam gì. Ta chỉ cần
giản dị không chạy theo những tư tưởng ấy, một khi vừa ý thức được rằng
chúng đang khởi lên. Càng ý thức được mình đang suy nghĩ sớm bao nhiêu,
ta càng thấy được cái tự tính rỗng không của tư tưởng nhanh bấy nhiêu.
Tư tưởng của ta nhiều khi có một sức quyến rũ vô cùng. Giờ thiền tập sẽ
trôi qua rất nhanh những khi chúng ta ngồi mơ mộng, có khi chưa kịp hay
biết gì thì thời gian đã hết. Có thể giờ ngồi thiền hôm đó rất thú vị,
nhưng đó không phải là thiền tập. Trên con đường tu tập, chúng ta cần để
ý đến những sự lạc hướng này, nếu có. Bạn nên nhớ rằng tuệ giác mà chúng
ta muốn được phát khởi một cách tự nhiên và bằng trực giác từ mot chánh
niệm tĩnh lặng.
Mặc dù thiền quán không phải là suy nghĩ, nhưng thiền quán vẫn có thể là
ý thức rõ ràng về sự suy nghĩ của mình. Tư tưởng có thể là một đối tượng
rất hữu ích trong thiền quán. Chúng ta có thể tap trung năng lượng của
sự quán chiếu vào chính tư tưởng để thấy được tự tính của nó. Nhờ vậy mà
ta sẽ ý thức được tiến trình của suy nghĩ thay vì bị vướng mắc vào nội
dung của chúng.
Trong giáo lý nhà thiền, chúng ta thường hay đề cập đến sự nguy hiểm của
việc nhận những hiện tượng đang xảy ra làm mình. Sự nhận diện sai lầm ấy
sẽ giam giữ ta trong khuôn khổ tình trạng của chính mình. Muốn hiểu được
điều này, bạn hãy quan sát sự khác biet giữa khi ta bị vướng mắc vào tư
tưởng và khi ta có một chánh niệm rõ ràng về chúng.
Những khi chúng ta bị lạc trong sự suy nghĩ của mình thì sự nhận diện
sai lầm này rất là kiên cố. Chỉ chừng một khoảnh khắc thôi, tư tưởng sẽ
có thể tràn ngập và lôi cuốn ta trôi xa thực tại hàng ngàn dặm. Chúng ta
nhảy lên một chuyến xe của sự liên tưởng mà không hề ý thức được mình đã
lên xe, và dĩ nhiên cũng không biết nó sẽ đưa mình về chốn nào. Rồi đến
một lúc, ta giật mình tỉnh dậy và thấy rằng ta đang suy nghĩ miên man,
rằng ta đã chu du đến một nơi xa xôi nào đó... Khi ta “xuống xe”, có thể
nơi ấy là một trạng thái tinh thần hoàn toàn khác biệt với lúc ta khởi
hành. Bạn thấy không, khi ta không ý thức được rằng mình đang suy nghĩ,
tư tưởng sẽ mang ta phiêu du qua biết bao nhiêu thế giới xa lạ!
Như thế, tư tưởng là gì? Vì lý do gì mà khi ta không ý thức được về nó
thì nó lại có một mãnh lực điều kiện hóa cuộc sống của ta đến thế? Và nó
lại hoàn toàn biến mất trong khoảnh khắc ta vừa chú ý đến? Chúng ta phải
đối phó với những tư tưởng diễu hành liên tục trong tâm này như thế nào?
Bây giờ, bạn hãy bỏ ra vài phút và nhìn thẳng vào những tư tưởng nào
đang có mặt trong tâm, ngay giây phút này. Đây là một bài tập, cho nên
bạn có thể nhắm mắt lại và tưởng tượng như mình đang ngồi trong một rạp
hát và nhìn lên một màn ảnh trống không. Chỉ đơn giản chờ những tư tưởng
khởi lên. Vì bạn chẳng làm gì khác hơn là chờ đợi, nên bạn sẽ nhanh
chóng ý thức được những tư tưởng nào sinh khởi. Chúng thực sự là gì? Sau
khi ghi nhận được chúng thì việc gì sẽ xảy ra? Tư tưởng cũng giống như
những món đồ của một nhà ảo thuật, chung có vẻ rất thật khi ta bị lôi
cuốn, mê hoặc, nhưng vừa khi ta khám xét kỹ lưỡng thì chúng lập tức biến
mất!
Nhưng còn những tư tưởng mạnh có khả năng chi phối ta thì sao? Trong khi
ngồi thiền ta theo dõi, theo dõi và theo dõi chúng, rồi đột nhiên - vụt
một cái - mất hết, ta bị mắc kẹt vào một ý nghĩ. Thế là nghĩa lý gì?
Những tâm thức nào, những loại ý nghĩ nào lại có khả năng bắt dính ta
hết lần này đến lần khác, và khiến ta quên rang chúng chỉ là những hiện
tượng trống rỗng đi ngang qua mà thôi?
Đức Phật dạy rằng chúng ta được tạo nên, uốn nắn và sai xử bởi chính ý
nghĩ của mình. Nếu đó là sự thật thì chúng ta cần theo dõi chúng một
cách cẩn thận, xem ta mắc kẹt chỗ nào, cái gì đã quyến rũ ta, bắt ta
nhận chúng làm mình để rồi tạo nên khổ đau? Một điều bất ngờ là chính ta
đã vô tình ban cho những tư tưởng ấy một quyền hạn vô cùng, chúng bắt ta
phải “làm cái nay, nói như thế này, nhớ đến điều này, tính toán như thế
này, phê phán như thế kia...” Nhiều khi có thể làm ta điên lên được!
Chúng ta sẽ suy nghĩ như thế nào và bị chúng sai xử ra sao, việc ấy tùy
thuộc vào sự hiểu biết của ta về những gì đang xảy ra. Nếu chúng ta có
thể an trú trong hiện tại và nhìn thấy được sự sinh diệt của tư tưởng,
thì bất cứ loại tư tưởng nào xảy lên cũng không quan hệ. Vì bản chất của
chúng là trống rỗng, là vô ngã, và đôi khi chúng ta còn có thể nhìn thấy
được tự tính vô thường của chúng nữa. Từ đó, cái mãnh lực có thể làm
rung chuyển cả thế giới, mà đã từng tạo nên và sai khiến ta, sẽ trở
thành một năng lượng nhỏ nhoi, không còn đủ sức để tạo nổi một gợn sóng
lăn tăn trong ta. Chúng như những hạt sương buổi sáng sẽ tan nhanh dưới
ánh mặt trời.
Nhưng trong cuộc sống hằng ngày, đâu phải lúc nào ta cũng có thể ngồi
yên theo dõi tư tưởng của mình. Chúng ta có thể bị dính mắc hoặc bắt
buộc phải suy nghĩ để quyết định một việc gì trước khi hành động. Trong
cả hai trường hợp, điều chủ yếu là chúng ta phải nhận thức rõ ràng được
giữa tư tưởng thiện và bất thien, để biết những việc nào nên thực hiện
và việc nào không. Vì tư tưởng bao giờ cũng có một ảnh hưởng nghiệp quả
rất lớn. Chúng là đầu mối dẫn dắt ta. Ý nghĩ sẽ đưa đến hành động, rồi
từ hành động sinh ra mọi hậu qua. Chúng ta nên đầu tư vào những loại tư
tưởng nào? Công việc của ta là nhận diện chúng rõ ràng để có thể chọn
những điều nào nên thực hiện và những điều nào hãy để yên.
Việc nhận diện tư tưởng đòi hỏi một năng lượng chánh niệm lớn, vì ý nghĩ
khó nắm bắt vô cùng. Nếu ta theo dõi chúng chỗ này, chúng sẽ len lỏi
biến sang một nơi khác. Nhưng khi sự tu tập của ta tiến triển, có hai
điều kỳ diệu sẽ xảy ra. Thứ nhất, tâm ta sẽ thực sự trở nên tĩnh lặng
hơn. Thay vì như một dòng nước lũ cuồn cuộn chảy, những tư tưởng sẽ khởi
lên ít hơn, và nhờ vậy mà ta sẽ có được một cảm thọ an tĩnh và thanh
thản hơn. Thứ hai, khả năng quán chiếu của ta sẽ trở nên bén nhạy và
kiên cố hơn. Ta có thể nhận diện những tư tưởng một cách rõ ràng hơn và
ít bị chúng lôi đi một cách vô ý thức. Khi thôi nhận tư tưởng làm mình
và không còn ban cho chúng chủ quyền nữa, tâm ta sẽ an trú trong một
trạng thái thanh thản, giản dị và an lạc.
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần...
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.60 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đang online: Viên Hiếu Thành Huệ Lộc 1959 Bữu Phước Chúc Huy Minh Pháp Tự minh hung thich Diệu Âm Phúc Thành Phan Huy Triều Phạm Thiên Trương Quang Quý Johny Dinhvinh1964 Pascal Bui Vạn Phúc Giác Quý Trần Thị Huyền Chanhniem Forever NGUYỄN TRỌNG TÀI KỲ Dương Ngọc Cường Mr. Device Tri Huynh Thích Nguyên Mạnh Thích Quảng Ba T TH Tam Thien Tam Nguyễn Sĩ Long caokiem hoangquycong Lãn Tử Ton That Nguyen ngtieudao Lê Quốc Việt Du Miên Quang-Tu Vu phamthanh210 An Khang 63 zeus7777 Trương Ngọc Trân Diệu Tiến ... ...