Mỗi cơn giận luôn có một nguyên nhân, nhưng rất hiếm khi đó là nguyên nhân chính đáng.
(Anger is never without a reason, but seldom with a good one.)Benjamin Franklin
Vết thương thân thể sẽ lành nhưng thương tổn trong tâm hồn sẽ còn mãi suốt đời.
(Stab the body and it heals, but injure the heart and the wound lasts a lifetime.)Mineko Iwasaki
Để có đôi mắt đẹp, hãy chọn nhìn những điều tốt đẹp ở người khác; để có đôi môi đẹp, hãy nói ra toàn những lời tử tế, và để vững vàng trong cuộc sống, hãy bước đi với ý thức rằng bạn không bao giờ cô độc.
(For beautiful eyes, look for the good in others; for beautiful lips, speak only words of kindness; and for poise, walk with the knowledge that you are never alone.)Audrey Hepburn
Như cái muỗng không thể nếm được vị của thức ăn mà nó tiếp xúc, người ngu cũng không thể hiểu được trí tuệ của người khôn ngoan, dù có được thân cận với bậc thánh.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Nếu chuyên cần tinh tấn thì không có việc chi là khó. Ví như dòng nước nhỏ mà chảy mãi thì cũng làm mòn được hòn đá.Kinh Lời dạy cuối cùng
Học Phật trước hết phải học làm người. Làm người trước hết phải học làm người tốt. (學佛先要學做人,做人先要學做好人。)Hòa thượng Tinh Không
Chỉ có cuộc sống vì người khác mới là đáng sống.
(Only a life lived for others is a life worthwhile. )Albert Einstein
Hãy cống hiến cho cuộc đời những gì tốt nhất bạn có và điều tốt nhất sẽ đến với bạn.
(Give the world the best you have, and the best will come to you. )Madeline Bridge
Sự ngu ngốc có nghĩa là luôn lặp lại những việc làm như cũ nhưng lại chờ đợi những kết quả khác hơn.
(Insanity: doing the same thing over and over again and expecting different results.)Albert Einstein
Đôi khi ta e ngại về cái giá phải trả để hoàn thiện bản thân, nhưng không biết rằng cái giá của sự không hoàn thiện lại còn đắt hơn!Sưu tầm
Những người hay khuyên dạy, ngăn người khác làm ác, được người hiền kính yêu, bị kẻ ác không thích.Kinh Pháp cú (Kệ số 77)
Nếu thắng được trong cuộc tranh biện về Phật pháp với những vị tăng sống trong
một thiền viện, thì bất cứ vị tăng hành cước nào cũng sẽ được quyền trú ngụ
trong thiền viện đó. Nhưng nếu thất bại, vị ấy sẽ phải tiếp tục ra đi.
Provided he makes and wins an argument about Buddhism with those who live there,
any wandering monk can remain in a Zen temple. If he is defeated, he has to move
on.
Trong một thiền viện ở miền bắc nước Nhật, có hai vị tăng cùng tu tập. Vị sư
huynh thật uyên bác, nhưng người sư đệ rất ngốc nghếch và chột mắt.
In a temple in the northern part of Japan, two brother monks were dwelling
together. The elder one was learned, but the younger one was stupid and had but
one eye.
Một vị tăng hành cước ghé lại thiền viện để xin trú ngụ, theo đúng thông lệ nên
đề nghị một cuộc tranh biện về Chánh pháp. Hôm ấy, vị sư huynh sau một ngày học
tập đã quá mỏi mệt nên bảo người sư đệ hãy thay thế mình. Ông dặn dò: “Hãy đến
đó và yêu cầu một cuộc tranh biện không dùng lời.”
A wandering monk came and asked for lodging, properly challenging them to a
debate about the sublime teaching. The elder brother, tired that day from much
studying, told the younger one to take his place. “Go and request the dialogue
in silence,” he cautioned.
Thế là người sư đệ cùng vị khách tăng đến trước điện thờ và ngồi xuống.
So the young monk and the stranger went to the shrine and sat down.
Không lâu sau đó, khách tăng đứng dậy, đi đến chỗ vị sư huynh và nói: “Sư đệ của
ngài thật tuyệt vời. Ông ấy đã thắng được tôi.”
Shortly afterwards the traveler rose and went in to the elder brother and said:
“Your young brother is a wonderful fellow. He defeated me.”
Vị sư huynh bảo: “Hãy kể cho ta nghe cuộc tranh biện.”
“Relate the dialogue to me,” said the elder one.
Vị khách tăng giải thích: “Vâng, trước hết tôi đưa lên một ngón tay, tượng trưng
cho đức Phật, bậc giác ngộ. Thế là ông ấy đưa lên hai ngón tay, muốn chỉ đến đức
Phật và giáo pháp của ngài. Tôi liền đưa lên ba ngón tay, tiêu biểu cho đức
Phật, giáo pháp của ngài và chư tăng, những người luôn sống đời hòa hợp. Ông ấy
liền đưa bàn tay nắm chặt vào mặt tôi, ngụ ý rằng tất cả đều xuất phát từ một sự
chứng ngộ. Như thế là ông ta đã thắng, nên tôi không được quyền trú ngụ lại
đây.” Nói xong, vị khách tăng ra đi.
“Well,” explained the traveler, “first I held up one finger, representing
Buddha, the enlightened •one. So he held up two fingers, signifying Buddha and
his teaching. I held up three fingers, representing Buddha, his teaching, and
his followers, living the harmonious life. Then he shook his clenched fist in my
face, indicating that all three come from one realization. Thus he won and so I
have no right to remain here.” With this, the traveler left.
Ngay sau đó, người sư đệ chạy vội đến chỗ sư huynh và hỏi dồn: “Gã ấy đâu rồi?”
“Where is that fellow?” asked the younger one, running in to his elder brother.
“Ta biết là sư đệ đã thắng rồi!”
“I understand you won the debate.”
“Không thắng gì cả! Em sẽ nện cho hắn một trận.”
“Won nothing. I’m going to beat him up.”
Vị sư huynh hỏi: “Thế sư đệ đã tranh biện về điều gì?”
“Tell me the subject of the debate,” asked the elder one.
“Hừm! Ngay khi vừa thấy em là hắn đã đưa lên một ngón tay, xúc phạm em bằng cách
ám chỉ rằng em chỉ có một mắt! Vì hắn là khách lạ, em nghĩ là nên đối xử lịch sự
với hắn, nên em đưa lên hai ngón tay, chúc mừng hắn có đủ hai mắt. Thế là tên
khốn bất nhã ấy liền đưa lên ba ngón tay, chỉ ra rằng cả hai người chỉ có ba con
mắt! Thế là em nổi khùng lên và bắt đầu vung tay đấm hắn, nhưng hắn đã bỏ chạy
và cuộc tranh biện kết thúc!”
“Why, the minute he saw me he held up one finger, insulting me by insinuating
that I have only one eye. Since he was a stranger I thought I would be polite to
him, so I held up two fingers, congratulating him that he has two eyes. Then the
impolite wretch held up three fingers, suggesting that between us we only have
three eyes. So got mad and started to punch him, but he ran out and that ended
it!”
Viết sau khi dịch
Nghe có vẻ khôi hài biết bao khi cùng một sự việc mà hai bên lại diễn giải theo
hai cách trái ngược nhau. Đối với một người thì đó hoàn toàn là những điều hợp
với Chánh pháp, trong khi đối với người kia thì thật không khác gì một cuộc
tranh cãi trong đám hạ lưu hỗn tạp. Tất cả đều xuất phát từ những nền tảng tri
thức và quan điểm khác nhau. Và nếu hiểu được như thế, ta cũng sẽ dễ dàng nhận
ra rằng trong cuộc sống quanh ta vẫn thường có vô số những trường hợp khôi hài
tương tự như thế!
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần...
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.222 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đang online: Viên Hiếu Thành Huệ Lộc 1959 Bữu Phước Chúc Huy Minh Pháp Tự minh hung thich Diệu Âm Phúc Thành Phan Huy Triều Phạm Thiên Trương Quang Quý Johny Dinhvinh1964 Pascal Bui Vạn Phúc Giác Quý Trần Thị Huyền Chanhniem Forever NGUYỄN TRỌNG TÀI KỲ Dương Ngọc Cường Mr. Device Tri Huynh Thích Nguyên Mạnh Thích Quảng Ba T TH Tam Thien Tam Nguyễn Sĩ Long caokiem hoangquycong Lãn Tử Ton That Nguyen ngtieudao Lê Quốc Việt Du Miên Quang-Tu Vu phamthanh210 An Khang 63 zeus7777 Trương Ngọc Trân Diệu Tiến ... ...