Hoàng Kim
LÝ ĐẤT GIỒNG
1. Xanh đất trời, ruộng đồng tươi xanh
Hoa thắm cành dịu dàng hương thanh
Chúng con vui bước đường xa
Về thăm chùa quê nho nhỏ
Lắng nghe lời chuông nhiệm mầu
Hương trầm thơm ngát lòng xuân
Tang tính tình, là tình tính tang
Khéo khen con đấy khó tìm
Biết chăm trồng cây phước đức
Giữ gìn căn lành thiện tâm
Thương đời thương hết chúng sanh.
2. Nơi mái chùa dịu dàng pháp âm
Con lắng lòng học lời Thế Tôn
Đức Như Lai đã truyền trao
Lời kinh vàng cho con hiểu
Hướng con về nơi tốt lành
Xa đường hư ác đừng đi
Tang tính tình, là tình tính tang
Cúi xin Tam bảo hộ trì
Chúng con nguyền ghi khắc
Và làm theo lời Người khuyên
Cho đời nhân ái sáng tươi.
TAM BẢO
Hoàng Kim
LÝ ĐẤT GIỒNG
1. Con nhớ hoài bài học Quy y
Có nghĩa là trở về tựa nương
Kính vâng Tam bảo thành tâm
Là ba ngôi quý báu
Giúp con về nơi tốt lành
Không vào ngạ quỷ, súc sanh
Xa luôn đường địa ngục khổ đau
Nhớ ba ngôi báu đó là
Trước tiên thờ tôn Phật bảo
Đêm ngày tâm thành dâng hương
Trọn lòng tôn kính, nhớ ơn.
2. Pháp bảo là lời vàng Như Lai
Đã khắc vào triệu ngàn bộ kinh
Mỗi đêm con mở từng trang
Hòa theo lời chuông thánh thót
Nhắc con làm theo, sửa mình
Thiện lành muôn kiếp đừng quên
Ba nữa là thầy hiền chư tăng
Xuất gia, lập chí tu hành
Đứng ngôi là Tăng bảo
Trao truyền kinh vàng về sau
Trọn lòng giáo hóa chúng sanh.
NGŨ GIỚI
Hoàng Kim
LÝ MỸ HƯNG
1. Ầu ơ... Nghe lời Pháp âm trong lành
Con đây sáng lòng hơn
Xin về nương chốn Phật đài
Giờ đây gìn theo ngũ giới quyết lòng tiến tu
Năm điều răn Thế Tôn đã dạy con
Sát sanh thôi đừng, hãy cho người yên vui sống
Thương cả muôn loài, xin được an lành người ơi!
Giết nhau chi rồi đến phiên mình ôm quả báo
Chiến tranh tương tàn, máu lệ ướt đầm, người ơi!
2. Ầu ơ... nay điều thứ hai Phật truyền
Nhân sinh kiếp lầm than
Đi tìm cơm áo no lòng
Mồ hôi cùng pha nước mắt mới thành áo cơm
Xin lòng thương chúng sanh, cướp trộm chi
Gieo đau cho người mất gia tài bao công khó
Nhân quả cho mình sẽ khổ với nghèo về sau
Không tham lam người, sẽ mau về nơi sung sướng
Sống cảnh sang giàu, tươi đẹp muôn đời người ơi.
3. Còn đây, nghe điều thứ ba trọn lòng
Xin không vướng tà dâm
Gia đình hạnh phúc vẹn toàn
Tình yêu mình trao chung thủy suốt đời với ai
Vợ chồng xin giữ cho tiếng sạch trong
Thương nhau dù nghèo cũng không mờ câu son sắc
Đến lúc xấu già thêm vẹn nghĩa tình người ơi
Thương nhau trọn đời sẽ thêm hồng tươi đôi má
Nhân quả vẹn toàn sắc đẹp đến ngàn đời sau.
4. Giờ đây xin điều thứ tư trọn gìn
Xin không dối lừa ai
Chỉ lời uy tín, thiệt thà
Người tin vào ta sẽ gửi gắm nhiều ước mơ
Bao thành công sẽ quy hướng về ta
Xin thêm cuối cùng chớ nên rượu bia tha hóa
Mất hết tâm lành, thu hẹp trí tài, người ơi!
Xin thêm cả điều chớ nên xì ke, ma tuý
Đánh cá, bạc bài. Xin vẹn pháp lành, người ơi!
KHÚC CA BÁO HIẾU
Hoàng Kim
LÝ CON SÁO
1. Tiếng sáo đưa... sáo đưa câu hò mênh mang
Nhắc người trong chốn nhân gian
Nhớ đến ơn sinh dưỡng nhọc nhằn
Chữ hiếu phải vẹn toàn
Đầu tiên là thương yêu, kính vâng
Lấy hiếu tâm khắc ghi trong lòng con
Cha mẹ hiền hy sinh biết bao
Con lớn khôn, con vinh quang thành công.
2. Bao tháng năm... đã héo gầy mẹ cha
Tuổi già như lá thu rơi
Chỉ sống nương con trẻ cậy nhờ
Hãy về hiếu dưỡng mẹ già
Chén cơm đầy, canh rau kính dâng
Khi ốm đau thuốc thang, dìu nâng
Đừng chia phần anh em gái trai
Khi bé thơ ta đã chung vòng tay.
3. Hiếu thứ ba... xin nhớ giữ gìn tiếng thơm
Sống tròn nhân phẩm ai ơi
Bởi mẹ cha sung sướng tự hào
Khi đời khen quý con mình
Hiếu hạnh còn bền vui hơn báu châu
Con đã gieo kiếp nay và đời sau
Giàu bạc tiền mà con thơ xấu hư
Cha khổ tâm, mẹ héo hon buồn đau.
4. Hiếu thứ tư... xin hiếu đạo gìn ai ơi
Nhớ lời khuyên nhủ song thân
Phải gắng tu tích luỹ nghiệp lành
Để đừng đau khổ đọa đày
Dù con mình lo toan sướng thân
Nhưng kiếp sau chắc đâu ta được yên
Làm mọi điều cho mẹ cha tiến tu
Thế mới nên hiếu cao trong trần gian.
TAM ĐỘC
Hoàng Kim
CAO PHI
1. Con người trót sinh trong cõi đời mang nặng ba điều
Ba điều xấu hư, như ba con rắn ác lắm ai ơi
Ôm ba con rắn đâu biết nó rình cắn chết
Thiện tâm căn lành, không cho ta thoát khỏi vòng trầm luân
Phải nên canh chừng, xua ba con rắn khỏi lòng chớ quên.
2. THAM là trước tiên, con rắn này ham chuộng bao điều
Tham tiền, tham danh, tham nhan sắc, tham ngủ, tham ăn
Hao mòn thân xác vì quá mưu cầu toan tính
Lại khi mê mờ, sinh ra trộm cắp, cân lường thiếu non
Gây bao tội tình, túi tham không đáy xin người nhớ cho.
3. Nhưng mà đến SÂN, con rắn này đáng sợ hơn nhiều
Nó mà lên cơn, thì bất kể tội ác ai ơi
Tánh tình hung dữ, nổi nóng, đánh người, đốt phá
Bao nhiêu căn lành, bao nhiêu phước đức cháy liền một khi
Uổng cho bao ngày ra công tích lũy để rồi ra tro.
4. Cuối cùng đến con rắn ngu khờ nhưng độc vô cùng
Tên là SI MÊ, không nhận biết sai trái đi theo
Tin mê điều quấy, cố chấp, không thèm học hỏi
Vô minh sâu dày, cho nên không thoát luân hồi được đâu
Phải mau diệt trừ hết ba con rắn cuộc đời mới sáng tươi.
TỨ NHIẾP PHÁP
Hoàng Kim
LÝ QUA CẦU
1. Chiều nay nghe gió reo bên thềm
Ngọt ngào như pháp âm ngàn xưa, thương nhắc cho đời ta
Làm người sinh ra xin trọn tâm sống với bao người
Nguyền đem công sức đắp xây cuộc đời tươi sáng
Bốn pháp lợi tha làm theo, cho chúng sanh hòa ái vui vầy.
2. Đầu tiên, bố thí cho bạc tiền
Được cùng no ấm, thôi nghèo đau, thôi gió sương lầm than
Rồi cùng nâng niu xin vượt qua sợ hãi, ưu phiền
Rồi nhanh pháp thí giúp nhau học lời Phật pháp
Mau thoát lầm mê người ơi. Dắt tay nhau về chốn sen vàng.
3. Tình thương trong tiếng ai dịu dàng
Một lời ái ngữ bao niềm vui xoa vết thương lòng đau
Lợi hành đi theo mang tình thương đến khắp muôn người
Già nua, côi cút có nơi cậy nhờ no ấm
Trường lớp, nhà thương mọc lên. Đất mênh mông người bước an lành.
4. Cùng nhau chung sống trong một nhà
Một trường, hay lớp, hay đồng xa, công sở nơi làm ăn...
Đều là anh em, xin đồng sự giúp đỡ thuận hòa
Cùng nhau gánh vác sẻ chia, nghiệp nghề thăng tiến
Xây đắp đời vui giàu sang
Đất nước vươn mình sánh muôn người.
VÔ THƯỜNG
Hoàng Kim
LÝ CÁI MƠN
1. Chiều rơi rơi, chiều rơi hiu hắt
Tiếng sáo ai ru đưa mình lắng theo dòng châu
Tiếng chuông ngân hòa sương khói bến sông mịt mùng
Đời mong manh sao cõi lòng vấn vương
Ai thiết tha tựa nương
Ôi vô thường vẫy gọi ngàn phương.
2. Người sinh ra ngày vui có mấy
Tóc mới đang xanh, bây giờ trắng phau còn đâu
Dáng xuân xưa giờ khô héo phấn hương nhạt nhoà
Thời gian trôi đổi bằng áo cơm
Khi trắng tay nằm yên, mang xuống mồ chỉ một niềm riêng.
3. Đời mong manh người thương kẻ nhớ
Phút chốc quên nhau, vui buồn đổi thay người ơi
Chắc chi đâu mà hẹn ước thủy chung trọn đời
Ngày xênh xang áo quần ngựa xe
Nay gió sương lầm than
Sông núi còn non cạn đầy vơi.
4. Lòng bâng khuâng nhìn mây tan bóng
Biết chốn nhân gian đi về chỉ như mộng mơ
Đắm say chi mà gây oán để mang nghiệp trần
Nhẹ nhàng buông, cõi lòng thảnh thơi
Trao hết cho quần sanh
Mau bước về chín bậc đài sen.
KINH PHÁP CÚ – Kệ số 354
Pháp thí thắng mọi thí
Pháp vị thắng mọi vị
Pháp hỷ thắng mọi hỷ
Ái diệt thắng mọi khổ.
Nghĩa:
Bố thí pháp là cao nhất trong các sự bố thí
Hương vị của giáo pháp ngon hơn tất cả hương vị
Niềm vui trong giáo pháp thắng tất cả mọi niềm vui
Diệt trừ lòng tham ái sẽ thắng mọi khổ đau.
Ca khúc PHÁP HỶ sau đây được lấy cảm hứng từ bài kệ này:
PHÁP HỶ
Hoàng Kim
SÂM THƯƠNG
Giáo pháp ôi thâm sâu
Là niềm vui hơn niềm vui nhân thế
Bố thí cho nhân sinh
Là quà hơn nhiều châu báu nhân gian
Và ngọt ngào hương thơm
Lời Như Lai thấm trong tim mình
Lòng diệt trừ ham mê
Đời ta nay khổ đau xa lìa.
Bài kệ của Ô Sào thiền sư trả lời nhà thơ Bạch Cư Dị về đại ý Phật pháp (trích từ kinh Niết-bàn)
Chư ác mạc tác,
Chúng thiện phụng hành.
Tự tịnh kỳ ý,
Thị chư Phật giáo.
Nghĩa:
Đừng làm những việc ác,
Làm tất cả hạnh lành.
Giữ tâm ý trong sạch
Là lời chư Phật dạy.
Ca khúc LỜI PHẬT DẠY sau đây được lấy cảm hứng từ bài kệ này:
LỜI PHẬT DẠY
Hoàng Kim
LÝ QUA CẦU
Người ơi, xin nhớ cho một lời
Mọi điều xấu ác xin đừng vương, xa lánh ngay người ơi
Làm điều hiền lương xin tận tâm gắng sức đêm ngày
Gìn cho tâm trí sáng trong, dịu dàng, yên tĩnh
Đây chính lời chư Phật khuyên
Cho chúng sanh về chốn an lành.
LỤC HÒA
Hoàng Kim
LÝ TRĂNG SOI
Ơi mùa thu, trăng sáng soi đêm rằm
Ta ngồi bên nhau hát câu lục hòa
Cùng chung thân trú nơi an lành
Xin nhường nhau, ngàn câu, trăm ý ta cũng hòa vui
Đồng tu pháp giới người ơi
Tri thức cùng tư lợi cũng hòa chia.
KHỔ ĐẾ
Hoàng Kim
LÝ CHIỀU CHIỀU
1. Đời là bể khổ thôi người ơi, mơ màng chi
Biết bao nhiêu điều cay đắng
Phút vui thoáng qua đâu bền
Ngay lúc sinh ra đời, đã trào lệ thương
Thương cho kiếp nhân sinh buồn.
2. Đời người sanh khổ trong cần lao, lo vì thân
Áo cơm vay bằng nước mắt
Mấy năm tóc xanh phai màu
Thân gánh thêm khổ già, lại còn bệnh đau
Chưa yên đã xanh nấm mồ.
3. Rồi còn bao khổ do lòng yêu, nhưng lìa xa
Oán nhau nhưng gần thêm oán
Ước mong, khát khao không thành
Năm ấm suy hay lừng, cũng đều tội vương
Mau tu thoát qua luân hồi.
TỨ VÔ LƯỢNG TÂM
Hoàng Kim
LÝ CHIỀU CHIỀU
1. Lòng mình chan chứa tâm từ bi. Thương là thương
Chúng sanh muôn vàn đau khổ
Sớt chia áo cơm, vui buồn
Cho khắp nơi an lành, không nề thân sơ
Năm châu cũng chung một nhà.
2. Rồi mình hỷ xả cho đời vui. Giận hờn chi
Thứ tha cho lòng thanh thản
Giúp nhau chẳng mong đáp đền
Ai giỏi hơn ta mừng, không hề tị ganh
Muôn hoa nở trên tâm lành.
TỨ TRỌNG ÂN
Hoàng Kim
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Biết không em, bốn điều mình luôn nhớ ơn
Trước tiên ơn người đã sinh ra mình
Mẹ cha công khó dưỡng nuôi ta
Tóc xanh nay bạc gánh gồng đời con bao quản chi
Rồi chung quanh, bao nhiêu ân tình
Tấm chăn, hạt gạo cũng từ bàn tay ai bón chăm
Nợ người biên cương, giữ cho thanh bình
Đến ơn Đức Phật dạy điều hiền lương, em chớ quên!
CHÙA XƯA
Hoàng Kim
SÂM THƯƠNG
1. Ai đến thăm quê tôi
Xin về ngang chùa xưa yêu dấu
Cho nhắn mây xanh trôi
Lời tôi chờ mong nhớ thương
Ngày xưa cùng bên nhau
Hòa câu kinh, lắng trong hương thiền
Giờ nỗi niềm tha phương
Tìm nhân gian bóng trăng xa mờ.
2. Ôi bóng trăng xa xưa
Chờ ai về nâng câu hát
Câu hát xin ngân nga
Buồn vui như dòng nước trôi qua
Đời ngọt bùi chia xa
Nào hương xưa, dáng hoa bên thềm
Lời chuông chiều êm êm
Người ơi câu sắc không muôn đời.
Bài kệ CÁO TẬT THỊ CHÚNG của thiền sư Mãn Giác
Xuân khứ bách hoa lạc,
Xuân đáo bách hoa khai.
Sự trục nhãn tiền quá,
Lão tòng đầu thượng lai.
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Nghĩa:
Xuân đi trăm hoa rụng,
Xuân đến trăm hoa nở.
Việc đời đi qua trước mắt,
Cái già đã tới trên đầu.
Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua sân trước một nhành mai.
Ca khúc MAI XUÂN sau đây được lấy cảm hứng từ bài kệ này:
MAI XUÂN
Hoàng Kim
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Gió xuân đi, khắp trời màu hoa tả tơi
Gió xuân quay về, thắm tươi muôn cành
Đời trôi qua mắt cứ thong dong
Tóc sương pha bạc ta cười nhìn trăng treo bến mê
Xin đừng băn khoăn
Cánh hoa xuân tàn
Trước sân thơm dậy một nhành mai trong gió đêm.
Bài kệ THỊ TỊCH của thiền sư Vạn Hạnh
Thân như điện ảnh, hữu hoàn vô,
Vạn mộc xuân vinh, thu hựu khô.
Nhậm vận thịnh suy vô bố úy,
Thịnh suy như lộ thảo đầu phô.
Nghĩa:
Thân như bóng chớp chiều tà,
Cỏ xuân tươi tốt, thu qua rụng rời.
Sá chi suy thịnh việc đời,
Thịnh suy như hạt sương rơi đầu cành.
Ca khúc SƯƠNG RƠI sau đây được lấy cảm hứng từ bài kệ này:
SƯƠNG RƠI
Hoàng Kim
LƯU THỦY HÀNH VÂN
Thân có được rồi không, như chớp qua
Mùa chuyển thu lá rơi tàn
Suy vong, hưng phế bao phen không hề lo âu
Đời như sương bay thoáng qua trên cành.
TÌM LẠI VẦNG TRĂNG
Hồng Loan
VỌNG KIM LANG
Thong thả tiếng chuông... ngân
êm ả trong sương chiều
thoang thoảng bay hương trầm
hòa nhịp mõ thanh tao
lắng trong tiếng kinh u hoài
gợi lòng người tỉnh cơn mộng say
Dòng đời xoay vần luân hồi sanh tử
khổ đau nhân loại, chồng chất bởi tâm mê
biết bao áng mây che mờ vầng nguyệt rạng giữa đêm trời thanh
Khiến cho tối tăm mịt mờ
người lần mò giữa đêm tịch liêu
Làm sao xua tan áng mây đen
ánh trăng lại về như xưa
Nào đâu cần tìm nơi nao
hãy gắng quay về...ta.