Trong cuộc sống, điều quan trọng không phải bạn đang ở hoàn cảnh nào mà là bạn đang hướng đến mục đích gì.
(The great thing in this world is not so much where you stand as in what direction you are moving. )Oliver Wendell Holmes
Phán đoán chính xác có được từ kinh nghiệm, nhưng kinh nghiệm thường có được từ phán đoán sai lầm.
(Good judgment comes from experience, and often experience comes from bad judgment. )Rita Mae Brown
Hãy dang tay ra để thay đổi nhưng nhớ đừng làm vuột mất các giá trị mà bạn có.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Chấm dứt sự giết hại chúng sinh chính là chấm dứt chuỗi khổ đau trong tương lai cho chính mình.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Học vấn của một người là những gì còn lại sau khi đã quên đi những gì được học ở trường lớp.
(Education is what remains after one has forgotten what one has learned in school.)Albert Einstein
Chúng ta có lỗi về những điều tốt mà ta đã không làm.
(Every man is guilty of all the good he did not do.)Voltaire
Có hai cách để lan truyền ánh sáng. Bạn có thể tự mình là ngọn nến tỏa sáng, hoặc là tấm gương phản chiếu ánh sáng đó.
(There are two ways of spreading light: to be the candle or the mirror that reflects it.)Edith Wharton
Nay vui, đời sau vui, làm phước, hai đời vui.Kinh Pháp Cú (Kệ số 16)
Con người sinh ra trần trụi và chết đi cũng không mang theo được gì. Tất cả những giá trị chân thật mà chúng ta có thể có được luôn nằm ngay trong cách mà chúng ta sử dụng thời gian của đời mình.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Điều quan trọng nhất bạn cần biết trong cuộc đời này là bất cứ điều gì cũng có thể học hỏi được.Rộng Mở Tâm Hồn
Hành động thiếu tri thức là nguy hiểm, tri thức mà không hành động là vô ích.
(Action without knowledge is dangerous, knowledge without action is useless. )Walter Evert Myer
Trong đời có những kẻ chuyên tu tham thiền, luôn nói rằng
chỉ riêng tâm này là Tịnh độ, ngoài ra không còn Tịnh độ nào
khác, tự tánh vốn là Di-đà, ngoài ra chẳng có Di-đà nào
khác.
Nói như vậy đều là sai lầm. Vì sao vậy? Lời ấy rất cao siêu,
chỉ e nói được mà chẳng dễ gì đạt tới. Cõi Tịnh độ bên
phương tây, không còn tham, luyến, sân, si. Tâm chúng ta
hiện nay, liệu có thể thật không tham, luyến, sân, si hay
chăng? Cõi Tịnh độ bên phương tây, chuyện ăn mặc chỉ nghĩ
đến là có, muốn tĩnh lặng thì tĩnh lặng, muốn đi thì đi.
Chúng ta thì nghĩ đến chuyện mặc mà chẳng có áo, nên rét
buốt làm cho khổ não; nghĩ đến chuyện ăn mà chẳng có cơm,
nên đói khát làm cho khổ não; muốn tĩnh lặng mà chẳng được
tĩnh lặng, nên sự xáo động làm cho khổ não; muốn đi mà chẳng
đi được, nên những trói buộc làm cho khổ não. Như thế mà nói
rằng chỉ riêng tâm này là Tịnh độ, thật chẳng dễ đạt tới.
Đức Phật A-di-đà, phước huệ gồm đủ, thần thông quảng đại,
biến địa ngục làm hoa sen dễ như trở bàn tay, nhìn khắp các
thế giới vô tận dường như trước mắt. Chúng ta nghiệp chướng
nặng nề, tự thân còn lo phải đọa địa ngục, huống chi có thể
biến ra hoa sen được sao? Chuyện xảy ra cách vách còn không
thấy được, huống chi thấy khắp các thế giới vô tận hay sao?
Như thế mà nói rằng tự tánh vốn là Di-đà, thật chẳng dễ đạt
tới.
Người tu thiền đời nay, sao có thể quên Tịnh độ mà chẳng tu?
Sao có thể bỏ Phật Di-đà mà chẳng muốn thấy? Kinh Đại
A-di-đà dạy rằng: “Trong mười phương có vô số Bồ Tát vãng
sanh về cõi Phật A-di-đà.” Các vị Bồ Tát còn muốn vãng sanh,
chúng ta sao lại chẳng muốn? Liệu ta có thể hơn được các vị
Bồ Tát hay sao? Theo như lời ấy thì cái lý “duy tâm Tịnh độ,
tự tánh Di-đà” thật là rộng lớn nhưng không trọng yếu, cao
siêu mà chẳng cần thiết. Những kẻ tu hành chưa chứng ngộ,
lầm lạc rất nhiều.
Nay xin kể ra đôi chuyện để làm chứng cứ.
Thiền sư Thanh Thảo Đường tái sanh là Tăng Lỗ công, thiền sư
Triết Lão tái sanh chịu nhiều lo âu, khổ não, Cổ Trưởng lão
tái sanh sa vào phú quí, ni sư trì kinh Pháp Hoa lại sanh
làm kỹ nữ nhà quan. Đó đều là những người chẳng tin Tây
phương, nên phải trôi lăn trong luân hồi mà chịu khổ não.
Nếu họ tu trì pháp môn Tịnh độ, chắc chắn đã được dự hàng
Thượng phẩm thượng sanh! Chỉ tại chẳng tin, thành ra xấu tệ.
Chi bằng đứng trên đất thật, trì tụng tu hành, ắt được thẳng
sanh về Tịnh độ, thoát khỏi luân hồi. Như vậy, sánh với lời
nói hư vọng chẳng thiệt kia, xa nhau như trời với đất!
Hoặc có kẻ hỏi rằng: “Tham thiền vẫn khó thấy tánh, còn học
đạo tiên thì sao?”
Đáp rằng: “Chẳng tu Tịnh độ mà muốn học đạo tiên, đó là bỏ
hòn ngọc đẹp trước mắt để đi tìm thứ đá giả ngọc mà chưa
chắc có. Thật sai lầm lắm thay! Vì sao vậy? Kinh Lăng Nghiêm
dạy rằng: Có mười hạng tiên, thảy đều sống được ngàn muôn
tuổi. Nhưng khi tận số phải trở lại luân hồi, chưa từng hiểu
được chân tánh, cho nên cũng đồng với sáu đường chúng sanh
mà thành ra bảy đường, vẫn là trong vòng luân hồi vậy.
Người đời học đạo tiên, muôn người chẳng thành được một.
Nhưng dù có thành, cũng chẳng thoát luân hồi. Vì lẽ bám chấp
vào hình thần, nên chẳng bỏ được. Nhưng hình thần đó cũng là
vọng tưởng do chân tánh hiện ra, chẳng phải chân thật. Cho
nên thơ Hàn Sơn nói rằng:
Cho dù tu được thành tiên,
Khác nào như giữ xác chết.
Chẳng bằng người học Phật tự rõ lẽ sống chết, không gì trói
buộc được.
Trong khoảng mấy trăm năm nay, người học đạo thành tiên duy
chỉ có Chung Ly và Lữ công mà thôi. Nhưng người theo học
Chung Ly và Lữ công, đâu phải chỉ có ngàn muôn người? Chỉ
những người mà ta quen biết, số ấy cũng đã chẳng ít, nhưng
rốt cuộc thảy đều chết mất, vùi thân dưới ba tấc đất! Đó là
uổng phí tâm lực bình sanh, rốt lại chẳng ích gì cả. Há
chẳng nghe chuyện Đồng Tân ném kiếm chém Hoàng Long, trở lại
bị Hoàng Long hàng phục đó sao? Đến khi gặp được thiền sư
Hoàng Long, Đồng Tân mới ngộ được chân tánh và hiểu đạo, đọc
kệ rằng:
Bỏ bầu, bỏ túi, đập đàn bể,
Chẳng tham vàng bạc nhiều vô kể.
Từ gặp Hoàng Long được chỉ dạy,
Mới hay từ trước đã sai đường.
Lại chẳng nghe chuyện pháp sư Đàm Loan đời Hậu Ngụy hay sao?
Trước nhận được mười quyển kinh tiên nơi Đào Ẩn Quân, tỏ ra
hớn hở tự đắc, cho rằng có thể đạt tới địa vị thần tiên. Sau
gặp ngài Bồ-đề Lưu-chi, thưa hỏi rằng: “Đạo Phật có thuật
trường sanh chăng? Người tu có thể trừ bỏ sự già, chết được
chăng?”
Ngài Bồ-đề Lưu-chi đáp rằng: “Sống hoài không chết là đạo
Phật của ta.” Liền đưa cho bộ kinh Thập lục quán và nói
rằng: “Ngươi nên tụng đọc kinh này, thì chẳng còn phải sanh
trong ba cõi, chẳng còn đi vào sáu đường, những cuộc thăng
trầm, họa phước, thành bại đều chẳng động tới mình, đời sống
dài lâu không cùng. Cho nên, đó là thuật trường sanh của đạo
ta vậy.”
Đàm Loan tin sâu lời dạy của thầy, bèn đốt kinh tiên mà
chuyên tu kinh Thập lục quán, cả những khi thời tiết thay
đổi hay thân có tật bệnh cũng không biếng trễ. Vua Ngụy cảm
vì chí cao thượng của ông, lại khen ông tự mình tu hành và
giáo hóa cho đời, lưu truyền rất rộng, nên ban hiệu là Thần
Loan.
Ngày kia, pháp sư bảo đệ tử rằng: “Mọi cảnh khổ địa ngục
phải biết sợ, chín phẩm vị tịnh nghiệp phải lo tu.” Rồi dạy
đệ tử lớn tiếng niệm Phật A-di-đà. Ngài Thần Loan quay mặt
về hướng tây, nhắm mắt, cúi đầu mà tịch. Lúc ấy, tăng chúng
và cư sĩ đều nghe có tiếng nhạc vi diệu từ phương tây đến,
giây lâu mới ngừng.
Theo đó mà xét thì pháp môn Tịnh độ rất là thẳng tắt. Như
phép thần tiên, có được điều chi thì giấu kín mà chẳng
truyền, bảo rằng tiết lậu thiên cơ có tội. Còn pháp môn nhà
Phật thì chỉ e truyền ra chẳng được rộng, những muốn độ hết
chúng sanh mới thôi. Đó là từ bi rộng lớn, chẳng dễ suy
lường, chẳng phải đạo thần tiên có thể so sánh được.
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần...
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.110 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đang online: Viên Hiếu Thành Huệ Lộc 1959 Bữu Phước Chúc Huy Minh Pháp Tự minh hung thich Diệu Âm Phúc Thành Phan Huy Triều Phạm Thiên Trương Quang Quý Johny Dinhvinh1964 Pascal Bui Vạn Phúc Giác Quý Trần Thị Huyền Chanhniem Forever NGUYỄN TRỌNG TÀI KỲ Dương Ngọc Cường Mr. Device Tri Huynh Thích Nguyên Mạnh Thích Quảng Ba T TH Tam Thien Tam Nguyễn Sĩ Long caokiem hoangquycong Lãn Tử Ton That Nguyen ngtieudao Lê Quốc Việt Du Miên Quang-Tu Vu phamthanh210 An Khang 63 zeus7777 Trương Ngọc Trân Diệu Tiến ... ...