Đặc tính: Tự thể của thân trung ấm mang 5 đặc tính:
[38]
1. Nó có đầy đủ các giác quan.
2. Vì nó sinh ra một cách tự nhiên, tất cả các chi (tay chân) chính và
phụ của nó sinh ra đầy đủ đồng thời với thân.
3. Vì nó có thân vi tế nên không thể bị tiêu diệt dù bằng vật cứng như
kim cương.
4. Trừ nơi tái sinh của nó như là trong dạ con, bụng của người mẹ, ngoài
ra không vật gì có thể cản được thân trung ấm đi qua, dù là núi non,
hàng rào v.v...
5. Qua sức mạnh của nghiệp lực, nó có thể đi đến bất cứ nơi nào nó muốn,
cho dù là Đức Phật cũng không cản được.
Thay đổi thể loại. Ngài Thế Thân trong bài luận Kho Tàng Trí Tuệ (A tỳ
đàm câu xá luận)
[39] giảng nghĩa là khi thân trung
ấm của một thể loại nào đó đã thành hình thì nó không thể thay đổi được
nữa [có 6 cõi tái sinh là: thiên, a tu la, nhân, súc sanh, ngạ quỷ và
địa ngục]. Tuy nhiên, trong quyển luận Tóm lược Trí tuệ (A tỳ đàm tập
luận) của tổ Vô Trước nói rằng dù một khi thân trung ấm của một thể loại
đã thành hình, không có gì chắc chắn là nó sẽ phải đi tái sinh đúng theo
thể loại đó, đã có những trường hợp đảo nghịch sang thể loại tái sinh
khác. Các kinh sách trong hệ phái tiểu [Tiểu thừa] và đại [Đại thừa] A
tỳ đàm đã ghi lại có trường hợp người chết đạt được quả Diệt Tận do sự
hộ trì lúc còn ở thân trung ấm; do đó, không thể quả quyết là bắt buộc
phải đi tái sinh đúng thể loại thân trung ấm đã thọ.
Từ đồng nghĩa. Ngài Thế Thân trong bài luận Kho Tàng Trí Tuệ (A Tỳ Đàm
Câu Xá Luận)
[40] giảng nghĩa là các chữ ‘thần
thức’, ‘thân tìm thọ báo tái sinh’, ‘thực hương ấm’, ‘thân trung ấm’ và
‘thân tìm tái sinh’
[41] đều đồng nghĩa.
Thọ mạng của thân trung ấm. Thọ mạng của một kiếp [thân trung ấm] dài
nhất là 7 ngày; tuy nhiên, vì có trường hợp đầu thai xảy ra ngay lập tức
sau khi vào thân trung ấm do các điều kiện duyên hợp tái sinh đầy đủ nên
không có gì chắc chắn. Nếu nội trong 7 ngày mà thần thức chưa hội đủ
duyên hợp để đi tái sinh thì thân trung ấm sẽ phải trải qua một cái chết
nhỏ, từ đó thân trung ấm sẽ tái sinh trong một thân trung ấm [mới khác].
Tổ Vô Trước viết trong quyển Du Già Sư Địa Luận (Diễn giảng Thực tại các
Thứ Bậc –Bhumivastu) là theo cách ấy, sau 7 tuần, các duyên chắc chắn sẽ
hợp đầy đủ và thần thức bắt buộc phải đi tái sinh.
Sự chết của thân trung ấm. Về tiến trình cái chết nhỏ của thân trung ấm
sau 7 ngày, khí của thân trung ấm tụ họp theo từng giai đoạn từ ở trên
đầu và ở dưới chân về tim, như khi một người phà hơi thở trên mặt gương,
hơi sẽ tụ lại từ ngoài bìa gương vào trong cho đến khi biến mất hết. Tám
mươi tâm sở của thân trung ấm cũng như các khí làm căn cứ của nó tan rã.
Từ đó 4 dấu hiệu ảo và 4 tâm thức Không của sự chết của thân trung ấm hé
rạng nhanh chóng, và ánh tịnh quang của sự chết xuất hiện. Sau đó, khí
căn cứ của ánh tịnh quang tác động làm nhân trọng yếu và các khí của
thân trung ấm sẽ được tạo thành như trước, đồng thời với sự xuất hiện
của tâm thức màn đen cận mãn của tiến trình ngược. Bất kể là cái chết
nhỏ đã xảy ra bao nhiêu lần lúc mang thân trung ấm, chúng đều xảy ra
trong giai đoạn trung ấm [chứ không phải ở giai đoạn của sự chết].
Thấy thân kiếp trước. Tổ Vô Trước viết trong quyển Du Già Sư Địa Luận
(Diễn giảng Thực tại các Thứ Bậc –Bhumivastu) là cho dù thân trung ấm
thấy thân thể cũ kiếp trước của mình, nhưng vì đã cắt đứt mọi liên hệ
với thân thể ấy nên không khởi nghĩ ‘Đó là thân của tôi’ và do đó cũng
không phát khởi ý muốn nhập trở lại vào thân cũ của mình.
Bảy ngày. Một số luận sư nói rằng kiếp của thân trung ấm 7 ngày là tính
theo ngày tháng của thể loại thân tái sinh sắp tới [tùy theo thể loại,
có khi rất dài hơn so với 1 ngày của kiếp người]. Điều này không đúng,
bởi vì thân trung ấm [nếu phải đi tái sinh] trong địa ngục hay trong
cảnh trời sắc giới thì phải ở lại trong cõi trung hữu 7 ngày tính theo
đơn vị thời gian của các cảnh giới trên; điều này hoàn toàn vô lý vì nếu
như thế, phải công nhận là có những trường hợp trụ trong cõi trung ấm
hàng triệu năm mà không hội đủ duyên hợp để tái sinh.
Phương cách thoát ra khỏi thân sau khi chết. Người phải đi đầu thai
trong địa ngục thì thần thức sẽ thoát ra khỏi thân từ hậu môn; nếu làm
ngạ quỷ sẽ thoát ra từ miệng; làm súc sinh sẽ thoát ra từ đường tiểu;
làm người thoát ra từ mắt; tái sinh lên cảnh trời dục giới sẽ thoát ra
từ rốn; làm quỷ dạ xoa sẽ thoát ra từ mũi; làm thần có phép lạ hay nếu
tái sinh về cõi dục giới ‘tương tợ người’ sẽ thoát ra từ lỗ tai.
[42]
Nếu tái sinh trong cảnh trời sắc giới, thần thức đi ra từ giữa hai chân
mày, và nếu lên cảnh trời vô sắc giới sẽ thoát ra từ đỉnh đầu. Tất cả
đều được ghi trong 8 chương của quyển Mật điển Samputa v.v...
Phản đối: Điều nói trên trái ngược với điều Tổ Vô Trước viết trong quyển
Địa Luận v.v... là khi thân xác bỏ lại thì thần thức lìa thân thể ở tim.
Đáp: Không có sự trái ngược. Khi thần thức từ trong thân để thoát ra thì
nó bắt đầu ở tim, tuy nhiên, vào lúc nó thoát hẳn ra ngoài khỏi thân thì
nó xuất ra từ những cửa cá biệt nói trên.
Hỏi: Ngài Thế Thân có ý gì khi nói:
[43] ‘Trong các
giai đoạn của sự chết, thần thức chết và xuất ra khỏi thân ở chân, rốn
và tim’, và, trong quyển luận của ngài: ‘Nếu người phải đi tái sinh vào
cảnh giới dữ, thần thức ngừng ở chân, tái sinh cảnh giới người, ngừng ở
rốn. Nếu đi tái sinh trong cảnh trời, hoặc khi một bậc Diệt Tận (A La
Hán) chết đi thì thần thức sẽ chấm dứt ở tim’?
Đáp: Như đã giảng trong luận của ngài, thần thức ngừng ở các chỗ kể
trên, và như thế, các đoạn văn này chỉ diễn tả các phương cách chấm dứt
của thần thức dưới ảnh hưởng của sự ngưng hoạt động của các cảm quan cơ
thể tại những nơi kể trên như là chân v.v... Vì luận không có nói là
thần thức rời thoát ra ngoài khỏi thân tại các nơi đó, nên không có gì
trái ngược với những điều đã giảng trong phần trước kia.
Nhìn thấy. Ngài Thế Thân trong A Tỳ Đàm Câu Xá Luận (Kho Tàng Trí Tuệ)
[44]
giảng nghĩa là các thân trung ấm đồng thể loại đều nhìn thấy lẫn nhau và
những người có mắt thánh [thầy bói, đồng cốt] cũng thấy họ được. Về điều
này, nếu mắt thánh có được từ khi mới sinh ra thì vẫn còn là ô uế, không
phải là huệ nhãn thanh tịnh. Huệ nhãn thanh tịnh chỉ có được qua năng
lực thiền định. Luận của ngài Thế Thân, A Tỳ Đàm Câu Xá Luận Thích (Kho
Tàng Trí Tuệ) cũng có giảng rằng các thân trung ấm của cảnh giới cao có
thể nhìn thấy được các thân trung ấm của cảnh giới thấp.
[45]
Kích thước. Ngài Thế Thân trong bài luận Kho Tàng Trí Tuệ giảng nghĩa là
thân trung ấm của cõi người này có kích thước của một đứa bé khoảng 5
hay 6 tuổi.
[46] Tuy nhiên, luận cũng ghi rằng điều
đó không phải luôn luôn nhất định đúng như thế.
Tưởng ảnh. Tổ Vô Trước viết trong quyển Du già Sư Địa Luận rằng nếu các
thân trung ấm phải tái sinh trong các nẻo dữ [súc sinh, ngạ quỷ hay địa
ngục], sẽ thấy xuất hiện lá cờ đen trải căng ra, hoặc thấy màn đêm tràn
ngập bóng tối; trong khi các thân trung ấm được tái sinh trong các nẻo
tốt [người, a tu la, trời] thấy xuất hiện lá cờ trắng trải căng ra, hoặc
thấy màn đêm tràn ngập ánh trăng.
Màu sắc. Quyển Phật Thuyết Bào Thai Kinh** dạy là [màu sắc của] thân
trung ấm phải tái sinh trong địa ngục sẽ là màu giống như khúc gỗ bị đốt
cháy; ngạ quỷ giống như là nước; súc sinh giống như là khói; thân trung
ấm tái sinh lên cảnh trời dục giới hoặc cõi người có màu vàng ròng; tái
sinh lên cảnh trời sắc giới có màu trắng v.v...
Hình dạng. Ngài Thế Thân trong bài luận A Tỳ Đàm Câu Xá Luận Thích (Kho
Tàng Trí Tuệ)
[47] giảng nghĩa là thân trung ấm
mang hình dạng xác thân của ‘trạng thái trước’ nghĩa là hình dạng của
trạng thái của kiếp sắp tới mà nó phải đi đầu thai. Có 4 trạng thái:
1. Trạng thái lúc sinh ra: ngay lúc đầu tiên mới sinh ra cuộc đời mới;
2. Trạng thái trước: trạng thái hiện hữu từ lúc sinh ra (nối liền với
đời sống mới) cho đến khi chết;
3. Trạng thái chết: hiện hữu trong giây phút cuối của sự chết hoặc là
lúc nhập vào ánh tịnh quang của sự chết;
4. Trạng thái trung ấm: hiện hữu xảy ra giữa trạng thái chết và lúc đi
tái sinh
Vì hiểu lầm ý nghĩa đơn giản của chữ ‘trạng thái trước’, có người xác
định là thân trung ấm mang hình
dạng của thân kiếp trước.
[48] Hơn nữa, một số
khác, khi thấy [Tổ Vô Trước]
[49] giảng thêm là
thân trung ấm có hình dạng của kiếp sau sắp tái sinh bèn cả quyết là
thân trung ấm mang hìng dạng của kiếp trước trong 3 ngày rưỡi đầu và
hình dạng của kiếp sau trong 3 ngày rưỡi còn lại. Tổ Tông Khách Ba viết
trong quyển Thứ Đệ Đạo Đại Luận chỉ rõ là các điều phỏng đoán trên chỉ
là bịa đặt, không phải là điều giảng từ chánh pháp.
[50]
Bởi vì từ ngữ ‘trước’ trong cụm từ ‘trạng thái trước’ ám chỉ là trước sự
chết sẽ xảy ra của kiếp sau chứ không phải là trước khi vào thân trung
ấm. Lý do là vì Ngài Thế Thân trong bài A Tỳ Đàm Câu Xá Luận Thích (Kho
Tàng Trí Tuệ)
[51] viết, ‘... mang hình dạng thân
của trạng thái trước mà nó sẽ xảy ra’, câu này sử dụng thời tương lai
chứ không phải thời quá khứ.
Cũng như thế, đối với điều giảng là thân trung ấm mang hình dạng của hữu
tình của kiếp mình sẽ tái sinh, có người nói rằng thân trung ấm nào sẽ
bị tật nguyền trong kiếp sắp tới thì cũng phải mang hình hài tật nguyền
như thế. Điều này rất sai lầm, bởi vì sự tật nguyền bẩm sinh, vì không
đầy đủ cảm quan, như là mù mắt, chỉ xảy ra sau khi đã tái sinh vào một
chỗ mới, thí dụ như trong dạ con của người mẹ. Ngoài ra, không có chỗ
nào trong kinh sách nói rằng thân trung ấm tật nguyền không có đầy đủ
các cảm quan. Hơn nữa, thật là vô lý nếu chỉ đơn thuần dựa vào các điều
giảng là thân trung ấm mang hình dạng của kiếp sắp tái sinh, mà võ đoán
thêm rằng nó phải giống thân thể của kiếp sắp tái sinh trên mọi phương
diện.
Cách di chuyển. Tổ Vô Trước viết trong quyển Du Già Sư Địa Luận (Diễn
giảng Thực tại các Thứ Bậc) rằng thân trung ấm tái sinh cảnh trời sẽ di
chuyển hướng lên trên, tái sinh cảnh giới người sẽ đi thẳng phía trước,
và tái sinh trong các cảnh giới thấp sẽ chuyển động hướng về phía dưới,
đầu đi trước.
Ba cảnh giới tái sinh. Trước khi đi tái sinh trong cảnh trời dục giới
hay sắc giới, thần thức bắt buộc phải trải qua cõi trung ấm. Do đó, Tổ
Tông Khách Ba viết trong quyển Thứ Đệ Đạo Đại Luận
[52]
rằng nếu khẳng định trường hợp các thần thức có nghiệp quá khứ chín mùi
ngay và đi tái sinh lập tức mà không trải qua thân trung ấm là sai lầm.
Năm tội ngũ nghịch khiến thần thức phải đi tái sinh ngay lập tức – giết
cha, giết mẹ, giết A la hán, làm thân Phật chảy máu với ác tâm, phá hòa
hợp Tăng đoàn – sẽ đưa thần thức đi tái sinh lập tức trong địa ngục sau
khi chết. Tuy nhiên, thần thức người chết bắt buộc phải trải qua giai
đoạn thân trung ấm trong một thời gian ngắn; do đó không thể giải nghĩa
chữ ‘tái sinh lập tức’ là không phải trải qua thân trung ấm.
Tuy thế, nếu thần thức được đi tái sinh trong cảnh trời vô sắc giới
[Không vô biên, thức vô biên, phi tưởng và phi phi tưởng xứ] sẽ không
phải qua cõi trung ấm. Đó là bởi vì các uẩn làm căn bản cho danh sắc của
một đấng thuộc cõi trời vô sắc [gồm thức và hành uẩn] được thành hình
thay thế cho sự chết. Thần thức đi đầu thai trong cảnh trời vô sắc sẽ
nhập vào đại định vô sắc, trụ trong ánh tịnh quang của sự chết. Như thế
trong tiến trình ngược sẽ không có hé rạng của tâm thức màn đen cận mãn
sau giai đoạn ánh tịnh quang của sự chết trong tiến trình ngược, bởi vì
nếu như thế, màn đen đó sẽ chính là tâm thức của thân trung ấm (và điều
này không đúng). Bởi thế nên cảnh trời vô sắc giới không có chỗ trụ nào,
cách biệt ra khỏi hai cảnh sắc và dục giới.
Thân trung ấm đặc biệt. Ngài Thế Thân trong quyển luận A Tỳ Đàm Câu Xá
Luận Thích (Kho Tàng Trí Tuệ) và ngài Long Bồ Đề trong quyển ‘Thứ Đệ Đạo
Đạt Tam Nghiệp Bí Mật Pháp’ (Samajasadha-navyavasthali)
[53]
giảng nghĩa là thân trung ấm đặc biệt của bậc Nhất sinh Bổ Xứ*** rời
khỏi cõi Cực Lạc để nhập vào bào thai trong dạ con người mẹ, và thân
trung ấm đặc biệt này có hình hài của đứa trẻ mang đầy đủ các tướng quý
lớn và nhỏ của đức Phật, và thân tỏa ánh hào quang sáng chói đến hàng tỷ
thế giới của 4 đại lục.
Một thế giới theo định nghĩa của nhà Phật bao gồm núi (Tu Di) ở chính
giữa, bao quanh là 4 đại lục lớn và 4 đại lục nhỏ.
Phản đối: Điều này trái ngược với lời giảng của ngài Pháp Thiện Thị
(Bhadanta Dharmasubhuti) nói rằng Phật [Thích Ca Mâu Ni] nhập trong dạ
con trong hình dạng con voi trắng 6 ngà.
[54]
Đáp: Không cần phải xác định tiến trình sự chết cho phù hợp với lời
giảng ấy [đó là diễn dịch theo ý riêng của ông đó]; tuy nhiên [có thể
nói là] ông chỉ giảng điều trên để phù hợp với giấc mơ của bà mẹ của đức
Phật. Nếu khẳng định rằng một thần thức mang hình dạng của súc sinh để
đi tái sinh ở cõi người thì điều này trái ngược với nhiều kinh luận có
giá trị. Sự tích [Đức Phật Thích Ca nhập vào bào thai] được ghi khẳng
định là đúng như thế trong truyền thống Tiểu thừa, nhưng ngược lại theo
truyền thống Đại thừa thì đó chỉ là một phương tiện (quyền giáo) [bởi vì
theo Đại thừa, đức Phật đã thành đạo từ vô lượng kiếp trước].