Thiền là một danh từ. Chắc bạn cũng đã nghe nói về nó rồi, nếu không thì  có lẽ bạn đã không cầm đến quyển sách này. Chữ “thiền” ngày nay đã được  dùng trong đủ mọi lĩnh vực, và nói lên nhiều quan niệm khác nhau. Có  những cái đúng, và cũng có những cái hoàn toàn không đúng. Có những quan  niệm có thể đúng đối với những hệ thống thiền tập khác, nhưng chúng  không liên quan gì đến phương pháp thiền quán vipassana. Trước khi bắt  đầu, tôi nghĩ là chúng ta nên gạn lọc hết những ý niệm sai lầm về thiền  quán ra khỏi đầu, để có thể tiếp nhận những cái mới. Và bây giờ, chúng  ta hãy bắt đầu với những sai lầm rõ rệt nhất.
Meditation is a word. You have heard this word before, or you would never have picked up this book. The thinking process operates by association, and all sorts of ideas are associated with the word 'meditation'. Some of them are probably accurate and others are hogwash. Some of them pertain more properly to other systems of meditation and have nothing to do with Vipassana practice. Before we proceed, it behooves us to blast some of the residue out of our own neuronal circuits so that new information can pass unimpeded. Let us start with some of the most obvious stuff.
 
  Tôi sẽ không dạy bạn ngồi suy tưởng về cái bụng của mình hay tụng những  âm thanh bí mật nào đó. Bạn cũng không cần phải hàng phục ác quỷ hay là  kiểm soát những năng lượng vô hình. Bạn không cần phải đeo đai màu, cũng  không cần phải cạo đầu hay quấn tóc. Bạn không cần cho hết tài sản của  mình và đi vào sống trong một tu viện. Thật ra, bạn có thể bắt đầu ngay  từ bây giờ để cải thiện cuộc sống của mình, trừ khi là bạn đang sống một  cuộc sống bất lương hoặc quá nhiều biến động. Nghe ra thật khích lệ đối  với hầu hết mọi người, bạn có thấy vậy không?
We are not going to teach you to contemplate your navel or to chant secret syllables. You are not conquering demons or harnessing invisible energies. There are no colored belts given for your performance and you don't have to shave your head or wear a turban. You don't even have to give away all your belongings and move to a monastery. In fact, unless your life is immoral and chaotic, you can probably get started right away and make some sort of progress. Sounds fairly encouraging, wouldn't you say?
 
  Có rất nhiều sách viết về thiền. Đa số được trình bày theo một quan điểm  hoàn toàn thuộc về một tôn giáo, hoặc một truyền thống đặc biệt nào đó.  Nhưng nhiều khi tác giả không nói rõ cho đọc giả biết điều ấy. Họ có  những lời tuyên bố về thiền như đó là một sự thật chung cho tất cả mọi  phương pháp thiền, trong khi thật ra nó chỉ là những tính chất riêng,  theo truyền thống đặc biệt của họ mà thôi. Và nhiều khi những lý thuyết,  những lời giải thích ấy lại rất mâu thuẫn với nhau. Kết quả là một sự  hỗn loạn và lầm lẫn lớn: có trăm ý kiến trái ngược được hỗ trợ bởi ngàn  dữ kiện khác nhau. 
There are many, many books on the subject of meditation. Most of them are written from the point of view which lies squarely within one particular religious or philosophical tradition, and many of the authors have not bothered to point this out. They make statements about meditation which sound like general laws, but are actually highly specific procedures exclusive to that particular system of practice. The result is something of a muddle. Worse yet is the panoply of complex theories and interpretations available, all of them at odds with one another. The result is a real mess and an enormous jumble of conflicting opinions accompanied by a mass of extraneous data.
 
  Quyển sách này rất là riêng biệt. Chúng tôi chỉ trình bày duy nhất  phương pháp thiền quán vipassana mà thôi. Tôi sẽ hướng dẫn cho bạn  phương cách nhìn, theo dõi những hoạt động của tâm ý mình, một cách  khách quan và tĩnh lặng, để ta có thể có tuệ giác về những hành động của  chính mình. Mục đích của ta là phát triển chính niệm, một ý thức mãnh  liệt, sáng tỏ và tinh tế, giúp ta có thể thấy được thẩm thấu tự tính của  mọi hiện tượng. 
This book is specific. We are dealing exclusively with the Vipassana system of meditation. We are going to teach you to watch the functioning of your own mind in a calm and detached manner so you can gain insight into your own behavior. The goal is awareness, an awareness so intense, concentrated and finely tuned that you will be able to pierce the inner workings of reality itself.
 
  Tôi thấy có một số quan niệm sai lầm chung về thiền. Những vấn đề này  thường xuyên được nêu lên bởi các thiền sinh mới. Vì chúng là những quan  niệm sai lầm, nên có thể có ảnh hưởng đến sự thực tập của ta. Tôi nghĩ,  chúng ta cần nên mang những sự hiểu lầm ấy ra từng cái một, và hóa giải  chúng:
There are a number of common misconceptions about meditation. We see them crop up again and again from new students, the same questions over and over. It is best to deal with these things at once, because they are the sort of preconceptions which can block your progress right from the outset. We are going to take these misconceptions one at a time and explode them.
 
  1. Thiền chỉ là một phương pháp nghỉ ngơi?
Misconception #1
Meditation is just a relaxation technique 
 
  Sai lầm trong quan điểm này nằm ở chữ “chỉ là”. Nghỉ ngơi là một phần  chính yếu của thiền tập, nhưng trong thiền quán vipassana, chúng ta còn  nhắm đến một mục tiêu khác cao thượng hơn. Câu ấy có thể đúng với một số  phương pháp thiền tập khác. Tất cả những pháp môn thiền đều nhấn mạnh  đến việc tập trung tư tưởng, đem tâm ý về một đề mục, một điểm duy nhất.  
 
The bugaboo here is the word 'just'. Relaxation is a key component of meditation, but Vipassana-style meditation aims at a much loftier goal. Nevertheless, the statement is essentially true for many other systems of meditation. All meditation procedures stress concentration of the mind, bringing the mind to rest on one item or one area of thought. 
 
  Khi ta có thể thực hiện được việc ấy một cách thuần thục, ta sẽ đạt đến  một trạng thái hỷ lạc và an nghỉ, gọi là Jhana, hay là các tầng định.  Trong trạng thái tĩnh lặng ấy, ta sẽ cảm nhận được một sự hỷ lạc rất  lớn, một cảm giác hạnh phúc sâu sắc mà ta không thể nào kinh nghiệm được  với một tâm thức bình thường. Và đa số những pháp môn thiền đều dừng lại  ở chỗ này. Jhana, hay các tầng định, là mục tiêu của họ. Và khi ta đã  đạt được nó rồi thì sự tu tập của ta là cứ tiếp tục lặp lại những kinh  nghiệm ấy suốt đời mình. 
Do it strongly and thoroughly enough, and you achieve a deep and blissful relaxation which is called Jhana. It is a state of such supreme tranquility that it amounts to rapture. It is a form of pleasure which lies above and beyond anything that can be experienced in the normal state of consciousness. Most systems stop right there. That is the goal, and when you attain that, you simply repeat the experience for the rest of your life. 
 
  Nhưng thiền quán vipassana thì khác, vì nó hướng đến một mục tiêu khác:  sự tỉnh giác. Sự tập trung và nghỉ ngơi chỉ là những yếu tố đi kèm theo  sự tỉnh giác mà thôi. Chúng là những yếu tố quan trọng đi trước, những  công cụ cần thiết và là những phó sản kỳ diệu. Nhưng chúng không phải là  mục tiêu chính. Mục tiêu chính là tuệ giác. Thiền quán là một pháp môn  tu tập nhiệm mầu, nhắm đến một mục tiêu duy nhất là làm thanh tịnh và  chuyển hóa cuộc sống hằng ngày của ta. Trong một chương sau, chúng ta sẽ  có dịp nói sâu hơn về sự khác biệt giữa thiền định (concentration) và  thiền quán (insight). 
Not so with Vipassana meditation. Vipassana seeks another goal--awareness. Concentration and relaxation are considered necessary concomitants to awareness. They are required precursors, handy tools, and beneficial byproducts. But they are not the goal. The goal is insight. Vipassana meditation is a profound religious practice aimed at nothing less that the purification and transformation of your everyday life. We will deal more thoroughly with the differences between concentration and insight in Chapter 14.
 
  2. Thiền là đi vào một trạng thái xuất thần?
Misconception #2
Meditation means going into a trance 
 
  Cũng vậy, quan điểm này có thể đúng với một pháp môn thiền tập đặc biệt  nào khác, nhưng nó không phải là thiền quán. Thiền quán không phải là  một hình thức thôi miên. Chúng ta không bao giờ cố gắng khóa kín tâm  thức mình lại để không còn biết gì cả, hoặc biến ta trở thành một thứ cỏ  cây, gỗ đá vô tri giác. Ngược lại, thiền quán sẽ giúp ta trở thành bén  nhạy hơn, hòa điệu hơn với những biến đổi trong tình cảm của mình. Chúng  ta sẽ hiểu được mình một cách rõ rệt hơn và chính xác hơn. 
 
Here again the statement could be applied accurately to certain systems of meditation, but not to Vipassana. Insight meditation is not a form of hypnosis. You are not trying to black out your mind so as to become unconscious. You are not trying to turn yourself into an emotionless vegetable. If anything, the reverse is true. You will become more and more attuned to your own emotional changes. You will learn to know yourself with ever- greater clarity and precision. 
 
  Trong sự thực tập, sẽ có những lúc có những trạng thái mà đối với người  đứng ngoài có vẻ như là hành giả đang xuất thần. Nhưng sự thật hoàn toàn  ngược lại. Trong trạng thái xuất thần của thôi miên, hành giả hoàn toàn  bị kiểm soát bởi người bên ngoài; còn trong trạng thái định, hành giả  hoàn toàn giữ được sự tự chủ. Cả hai chỉ giống nhau ở vẻ ngoài mà thôi.  Nhưng dầu sao đi nữa thì những trạng thái này vẫn không bao giờ là mục  tiêu của thiền quán. Như ta đã nói, các tầng định này chỉ là những  phương tiện, những bước chuyển tiếp trên con đường đi đến tuệ giác cao  hơn mà thôi. Vipassana, thiền quán, tự nó có nghĩa là một sự đào luyện  chính niệm và tuệ giác. Vì vậy, nếu như trong khi ngồi thiền mà bạn cảm  thấy mình trở nên không còn hay biết gì nữa, thì lúc đó bạn không không  phải là ngồi thiền theo ý nghĩa của vipassana. 
In learning this technique, certain states do occur which may appear trance-like to the observer. But they are really quite the opposite. In hypnotic trance, the subject is susceptible to control by another party, whereas in deep concentration the meditator remains very much under his own control. The similarity is superficial, and in any case the occurrence of these phenomena is not the point of Vipassana. As we have said, the deep concentration of Jhana is a tool or stepping stone on the route of heightened awareness. Vipassana by definition is the cultivation of mindfulness or awareness. If you find that you are becoming unconscious in meditation, then you aren't meditating, according to the definition of the word as used in the Vipassana system. It is that simple.
 
  3. Thiền là huyền bí không thể hiểu được?
Misconception #3
Meditation is a mysterious practice which cannot be understood 
 
  Điều ấy cũng là gần đúng, nhưng chưa đúng. Thiền có liên quan đến những  mức độ tâm thức sâu kín hơn những tư tưởng bình thường của ta. Vì vậy,  có một số kinh nghiệm trong thiền tập chúng ta không thể nào giải thích  bằng lời được. Nhưng điều ấy không có nghĩa rằng thiền là một cái gì đó  huyền bí không thể hiểu được. 
 
Here again, this is almost true, but not quite. Meditation deals with levels of consciousness which lie deeper than symbolic thought. Therefore, some of the data about meditation just won't fit into words. That does not mean, however, that it cannot be understood. 
 
  Có nhiều cách để ta hiểu sâu sắc một vấn đề gì đó mà không cần dùng đến  ngôn ngữ. Bạn hiểu được đi bộ là như thế nào, phải không? Nhưng có thể  bạn không giải thích được những sợi thần kinh và những bắp thịt của ta  hoạt động chung với nhau như thế nào. Nhưng bạn biết cách thực hành.  Thiền tập cũng cần được hiểu theo cách đó - bằng sự thực hành. Ta không  thể hiểu thiền qua những lý thuyết trừu tượng, hoặc chỉ bàn luận suông.  Ta phải trải nghiệm được nó. Thiền không phải là một công thức máy móc,  lúc nào cũng đem lại những kết quả tự động và có thể đoán trước được.  Trong giờ thiền tập, ta sẽ không bao giờ có thể đoán chính xác được việc  gì sẽ xảy ra. Mỗi lần thiền tập là một tiến trình khám phá, một cuộc thí  nghiệm và là một chuyến phiêu lưu. Thật ra, nếu như sự thực tập của bạn  đi đến một giai đoạn mà bạn có thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra,  tất cả đều lặp lại giống như nhau, thì đó là dấu hiệu bạn đã đi sai  đường và sự tu tập đang bị đình trệ. Học nhìn mỗi giây phút này như là  một giây phút đầu tiên và duy nhất trong cuộc đời mình, đó chính là tinh  hoa của thiền quán. 
There are deeper ways to understand things than words. You understand how to walk. You probably can't describe the exact order in which your nerve fibers and your muscles contract during that process. But you can do it. Meditation needs to be understood that same way, by doing it. It is not something that you can learn in abstract terms. It is to be experienced. Meditation is not some mindless formula which gives automatic and predictable results. You can never really predict exactly what will come up in any particular session. It is an investigation and experiment and an adventure every time. In fact, this is so true that when you do reach a feeling of predictability and sameness in your practice, you use that as an indicator. It means that you have gotten off the track somewhere and you are headed for stagnation. Learning to look at each second as if it were the first and only second in the universe is most essential in Vipassana meditation.
 
  4. Mục đích của thiền là đạt thần thông?
Misconception #4
The purpose of meditation is to become a psychic superman 
 
  Không phải vậy! Mục đích của thiền là để phát triển sự tỉnh giác. Biết  được tương lai hoặc đọc được ý nghĩ của kẻ khác không phải là mục đích  của thiền. Bay bổng khỏi mặt đất không phải là mục đích của thiền. Mục  tiêu của thiền là giải thoát. Có một sự liên hệ giữa những hiện tượng  phi thường với thiền tập, nhưng sự liên hệ ấy rất phức tạp. Trong những  giai đoạn đầu của thiền tập, những hiện tượng này có thể xảy ra hoặc  không xảy ra. Có người kinh nghiệm được những trực giác khác thường,  hoặc nhớ lại quá khứ trong một tiền kiếp nào đó; và cũng có người không  thấy gì hết. Thật ra, những hiện tượng này không nên được coi như là một  khả năng siêu phàm, đáng tin cậy, hoặc sự chứng nhận cho trình độ tu tập  của mình. Chúng ta đừng bao giờ dành cho chúng một sự quan tâm quá đáng.  Thật ra, những loại hiện tượng ấy rất nguy hiểm đối với những thiền sinh  mới, vì chúng rất cám dỗ. Chúng có thể là những cái bẫy của tự ngã, lừa  gạt chúng ta đi lạc hướng. Cách hay nhất là đừng bao giờ xem những điều  đó là quan trọng. Chúng có xảy ra hay không cũng không thành vấn đề. Sẽ  có một giai đoạn trên con đường tu tập, hành giả có thể cần phải thực  hành để phát triển một số quyền năng nào đó. Nhưng việc đó còn lâu lắm  mới xảy ra. Chỉ khi nào hành giả đã đạt đến một tầng định, jhana, rất  cao, họ mới có thể tiếp xúc được với những năng lượng này mà không sợ  nguy hiểm, không sợ bị chúng kiểm soát và chiếm hữu luôn đời mình. Những  quyền năng ấy bao giờ cũng chỉ được dùng để phục vụ và giúp đỡ kẻ khác  mà thôi. Thường thường thì giai đoạn này chỉ đến đối với những hành giả  nào đã có hàng chục năm tu tập tinh chuyên. Bạn đừng lo lắng gì hết! Chỉ  nên cố gắng thực tập phát triển chính niệm cho mỗi ngày một thêm vững  mạnh. Giả sử như có hình ảnh hoặc âm thanh nào lạ hiện lên, bạn chỉ cần  ghi nhận chúng rồi buông bỏ đi. Đừng vướng mắc vào chúng. 
 
No, the purpose of meditation is to develop awareness. Learning to read minds is not the point. Levitation is not the goal. The goal is liberation. There is a link between psychic phenomena and meditation, but the relationship is somewhat complex. During early stages of the meditator's career, such phenomena may or may not arise. Some people may experience some intuitive understanding or memories from past lives; others do not. In any case, these are not regarded as well-developed and reliable psychic abilities. Nor should they be given undue importance. Such phenomena are in fact fairly dangerous to new meditators in that they are too seductive. They can be an ego trap which can lure you right off the track. Your best advice is not to place any emphasis on these phenomena. If they come up, that's fine. If they don't, that's fine, too. It's unlikely that they will. There is a point in the meditator's career where he may practice special exercises to develop psychic powers. But this occurs way down the line. After he has gained a very deep stage of Jhana, the meditator will be far enough advanced to work with such powers without the danger of their running out of control or taking over his life. He will then develop them strictly for the purpose of service to others. This state of affairs only occurs after decades of practice. Don't worry about it. Just concentrate on developing more and more awareness. If voices and visions pop up, just notice them and let them go. Don't get involved.
 
  5. Thiền rất nguy hiểm và nên tránh xa?
Misconception #5
Meditation is dangerous and a prudent person should avoid it 
 
  Tất cả mọi việc đều nguy hiểm. Khi băng qua đường bạn có thể bị xe đụng.  Khi vào buồng tắm bạn có thể trượt chân té gãy xương. Khi ngồi thiền bạn  có thể khơi lên những vấn đề xấu xa hoặc rắc rối trong quá khứ của mình.  Những điều đã được chôn vùi sâu kín qua biết bao năm tháng ấy, chúng có  thể rất đáng sợ. Nhưng khám phá và tìm hiểu chúng sẽ mang lại cho ta  những lợi ích rất lớn. Không có một hành động nào mà không kèm theo  những sự may rủi, nhưng điều ấy không có nghĩa là ta nên nằm yên co rút  trong cái tổ kén của mình! Đó không phải là sống mà là một cái chết khi  đang sống. Phương cách để ta đối diện với những nguy hiểm là ý thức được  cường độ của nó, biết nó nằm ở đâu, và biết cách đối phó mỗi khi nó khởi  lên. Và đó cũng chính là mục đích của quyển sách thực hành này. 
 
Everything is dangerous. Walk across the street and you may get hit by a bus. Take a shower and you could break your neck. Meditate and you will probably dredge up various nasty-matters from your past. The suppressed material that has been buried there for quite some time can be scary. It is also highly profitable. No activity is entirely without risk, but that does not mean that we should wrap ourselves in some protective cocoon. That is not living. That is premature death. The way to deal with danger is to know approximately how much of it there is, where it is likely to be found and how to deal with it when it arises. That is the purpose of this manual. 
 
  Thiền quán, vipassana, là sự phát triển của chính niệm và tỉnh giác.  Không có gì là nguy hiểm trong sự thực tập ấy. Ngược lại, chính niệm còn  là một sự che chở, bảo vệ ta tránh khỏi những hiểm nguy. Nếu ta thực  hành đúng, thiền tập là một tiến trình rất từ tốn và nhẹ nhàng. Cứ thực  hành thong thả, sự tiến triển và chuyển hóa sẽ xảy ra một cách rất tự  nhiên. Không nên thúc bách bất cứ điều gì. Và sau này, khi bạn đã sẵn  sàng, dưới sự hướng dẫn và tuệ giác của một vị thầy có khả năng, bạn có  thể gia tăng tốc độ tiến triển của mình bằng cách tham dự những khóa  thiền nghiêm túc nhiều ngày hơn. Nhưng trong giai đoạn đầu, bạn hãy thực  hành cho thoải mái. Từ tốn mà thực tập, mọi việc sẽ tốt đẹp. 
Vipassana is development of awareness. That in itself is not dangerous, but just the opposite. Increased awareness is the safeguard against danger. Properly done, meditation is a very gently and gradual process. Take it slow and easy, and development of your practice will occur very naturally. Nothing should be forced. Later, when you are under the close scrutiny and protective wisdom of a competent teacher, you can accelerate your rate of growth by taking a period of intensive meditation. In the beginning, though, easy does it. Work gently and everything will be fine.
 
  6. Thiền chỉ dành riêng cho các bậc thánh?
Misconception #6
Meditation is for saints and holy men, not for regular people 
 
  Thái độ này thường thấy rất nhiều ở các nước châu Á, trong những nền văn  hóa mà các vị sư, tu sĩ rất được tôn thờ và kính nể. Điều này cũng giống  như thái độ của người phương Tây đối với những thần tượng ca sĩ, tài tử,  và những anh hùng thể thao của họ vậy. Những nhân vật ấy được thiên hạ  đóng khung, đặt lên trên thật cao để chiêm ngưỡng, và rồi họ được gán  cho những cá tính mà ít có một người nào có thể sống đúng theo được. Và  chúng ta cũng có những thái độ tương tự đối với thiền tập. Chúng ta cho  rằng thiền giả là một nhân vật rất tôn kính, nơi họ ngồi một chiếc lá  cũng không dám rơi. Nhưng chỉ cần tiếp xúc với họ trong vài giây phút là  những ảo vọng của ta sẽ tự động tan vỡ hết. Thật ra họ chỉ là những  người biết tinh tiến, có một sự ham thích mãnh liệt, và sống đời mình  với một nghị lực lớn.
 
You find this attitude very prevalent in Asia, where monks and holy men are accorded an enormous amount of ritualized reverence. This is somewhat akin to the American attitude of idealizing movie stars and baseball heroes. Such people are stereotyped, made larger than life, and saddled with all sort of characteristics that few human beings can ever live up to. Even in the West, we share some of this attitude about meditation. We expect the meditator to be some extraordinarily pious figure in whose mouth butter would never dare to melt. A little personal contact with such people will quickly dispel this illusion. They usually prove to be people of enormous energy and gusto, people who live their lives with amazing vigor. 
 
  Lẽ dĩ nhiên là đa số những bậc thánh nhân, đạo sư đều có hành thiền,  nhưng không phải họ hành thiền bởi vì họ là thánh nhân. Mà ngược lại, họ  là thánh nhân bởi vì họ hành thiền; nhờ thiền tập mà họ trở thành thánh  nhân. Họ bắt đầu tập thiền trước khi trở thành một thánh nhân, nếu không  họ đã không thể nào thánh thiện được! Đó là điểm quan trọng. Có một số  thiền sinh quan niệm rằng trước tiên cần phải hoàn toàn trong sạch và có  đạo đức rồi mới có thể học thiền. Nhưng việc đó không bao giờ có thể xảy  ra. Vì vấn đề đạo đức đòi hỏi ta phải có khả năng kiểm soát được tâm ý  mình đến một mức độ nào đó. Ta không thể nào tuân theo giới luật được  nếu ta không có một chút gì tự chủ. Mà nếu tâm ta cứ chạy vòng quanh,  bất an mãi, thì đâu thể gọi là có tự chủ được? Điều trước tiên chúng ta  cần phải có là một số vốn liếng tâm linh.
It is true, of course, that most holy men meditate, but they don't meditate because they are holy men. That is backward. They are holy men because they meditate. Meditation is how they got there. And they started meditating before they became holy. This is an important point. A sizable number of students seems to feel that a person should be completely moral before he begins meditation. It is an unworkable strategy. Morality requires a certain degree of mental control. It's a prerequisite. You can't follow any set of moral precepts without at least a little self-control, and if your mind is perpetually spinning like a fruit cylinder in a one- armed bandit, self-control is highly unlikely. So mental culture has to come first.
 
  Thiền tập trong đạo Phật gồm có ba yếu tố chính là giới, định và tuệ. Ba  yếu tố ấy cùng phát triển với nhau khi sự tu tập của ta mỗi ngày được  thâm sâu hơn. Yếu tố này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hai yếu tố kia, vì  vậy lúc nào chúng ta cũng trau giồi cả ba cùng lúc chứ không riêng rẽ.  Khi bạn có tuệ giác để thấy rõ được vấn đề, tự nhiên bạn sẽ có tình  thương đối với tất cả những người đang bị kẹt trong hoàn cảnh ấy, và tâm  từ tự nhiên thúc đẩy bạn kiềm chế tư tưởng, lời nói và hành động của  mình, không làm những gì có thể gây thêm khổ đau cho mình và kẻ khác. Vì  vậy, hành động của bạn tự nhiên sẽ có đạo đức. Chỉ khi nào không hiểu  biết ta mới gây ra vấn đề. Khi ta không nhìn thấy được hậu quả chuyện  mình làm, ta sẽ hành xử rất dại dột. Nếu ta cứ chờ cho mình thật trong  sạch, thật đạo đức rồi mới bắt đầu học thiền, thì ta sẽ phải chờ suốt  đời, vì chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra! Người xưa nói việc ấy cũng  giống như một người đứng chờ cho biển lặng, sóng yên rồi mới xuống tắm.
There are three integral factors in Buddhist meditation --- morality, concentration and wisdom. Those three factors grow together as your practice deepens. Each one influences the other, so you cultivate the three of them together, not one at a time. When you have the wisdom to truly understand a situation, compassion towards all the parties involved is automatic, and compassion means that you automatically restrain yourself from any thought, word or deed that might harm yourself or others. Thus your behavior is automatically moral. It is only when you don't understand things deeply that you create problems. If you fail to see the consequences of your own action, you will blunder. The fellow who waits to become totally moral before he begins to meditate is waiting for a 'but' that will never come. The ancient sages say that he is like a man waiting for the ocean to become calm so that he can go take a bath. 
 
  Để hiểu rõ hơn về mối liên hệ này, chúng ta hãy ý thức rằng vấn đề đạo  đức, hay giới luật có những cấp bậc khác nhau. Trình độ thấp nhất là  tuân hành theo những quy tắc, điều luật do một người nào đó đặt ra.  Người ấy có thể là vị giáo chủ của bạn, và cũng có thể là người có quyền  hạn, vị tộc trưởng, hoặc cha mẹ... Không cần biết người đặt ra là ai, ở  cấp bậc này thì chúng ta chỉ cần nhớ và làm đúng theo luật lệ là đủ. Một  người máy cũng làm được chuyện đó. Một con khỉ được huấn luyện cũng có  thể làm được, nếu những điều luật tương đối đơn giản, và thỉnh thoảng ta  cứ đánh nó vài roi mỗi khi nó phạm luật. Ở trình độ này thì chúng ta  không cần gì đến thiền tập. Chúng ta chỉ cần những điều luật rõ rệt và  có người cầm roi đứng kế bên là đủ.
To understand this relationship more fully, let us propose that there are levels of morality. The lowest level is adherence to a set of rules and regulations laid down by somebody else. It could be your favorite prophet. It could be the state, the head man of your tribe or your father. No matter who generates the rules, all you've got to do at this level is know the rules and follow them. A robot can do that. Even a trained chimpanzee could do it if the rules were simple enough and he was smacked with a stick every time he broke one. This level requires no meditation at all. All you need are the rules and somebody to swing the stick.
 
  Một trình độ giới luật cao hơn là ta vẫn tuân theo bấy nhiêu đó quy  luật, cho dù không có ai đứng kế bên để phạt. Ta giữ giới luật vì chúng  đã thâm nhập vào mình. Ta tự phạt lấy, mỗi khi ta phạm một giới gì. Ở  trình độ này thì nó đòi hỏi ta cần phải có một chút tập luyện tâm ý nào  đó. Vì khi tư tưởng ta bất an thì hành động của ta cũng sẽ bị bấn loạn  theo. Tập luyện tâm ý sẽ giúp ta được an ổn hơn.
The next level of morality consists of obeying the same rules even in the absence of somebody who will smack you. You obey because you have internalized the rules. You smack yourself every time you break one. This level requires a bit of mind control. If your thought pattern is chaotic, your behavior will be chaotic, too. Mental culture reduces mental chaos.
 
  Và một trình độ cao nhất của giới luật, cấp bậc thứ ba, mà ta có thể gọi  là “đạo đức”. Trình độ này là một bước nhảy vọt rất xa so với hai trình  độ vừa kể, nó là một cái nhìn hoàn toàn khác biệt. Ở trình độ của đạo  đức thì một người không nhất thiết cần phải cứng ngắt tuân theo những  luật lệ đã được đặt ra, bởi bất cứ một uy quyền nào. Người ấy chỉ chọn  tuân theo con đường được hướng dẫn bởi chính niệm, tuệ giác và từ bi.  Trình độ này đòi hỏi ta phải có một trí thông minh, một khả năng nhận  xét, thấy được hết tất cả những yếu tố trong mọi hoàn cảnh, và lúc nào  cũng đi đến những phản ứng sáng suốt. Và hơn nữa, ta phải có khả năng  bước ra ngoài cái tầm nhìn nhỏ bé của mình. Ta phải thấy được hoàn cảnh  dưới một ánh mắt khách quan, xem những nhu cầu của người khác cũng quan  trọng như của chính mình. Nói một cách khác, ta phải thoát ra được khỏi  sự kiềm chế của tham lam, sân hận và ganh tỵ, và mọi thứ ích kỷ, nhỏ  nhen khác của riêng mình, để còn nhìn thấy được những vấn đề của người  kia. Chỉ chừng ấy, ta mới có thể thật sự chọn lựa được những hành động  nào là thích ứng cho hoàn cảnh đang có mặt. Và trình độ này, chắc chắn  đòi hỏi ta cần phải có một sự thực tập thiền quán, trừ khi sinh ra ta đã  là một vị thánh. Ngoài ra, không còn có một phương cách nào khác hơn  nữa. Tiến trình này đòi hỏi ta cần có một khả năng phân lọc rất lớn, ta  phải biết phân tách và chọn lọc những gì đang xảy ra trong mọi hoàn  cảnh. Nhưng tâm thức bình thường của ta không thể nào làm hết được những  việc ấy. Nếu như tâm trí của ta cứ phải phân tách, suy xét hết tất cả  những gì đang xảy ra, thì chắc chúng ta sẽ không còn thì giờ để làm gì  khác được nữa hết. Cũng như một người làm trò múa rối không thiện nghệ,  ta không thể nào thảy bấy nhiêu những trái banh và giữ chúng trên không  trung cùng một lúc được. Nhưng may mắn thay, ở một mức độ tâm thức thâm  sâu hơn, ta có thể làm được việc đó. Thiền quán có thể giúp ta thực hiện  được tiến trình phân tách và chọn lọc ấy. Đó là một chuyện hơi lạ, nhưng  sự thật là vậy.
There is a third level or morality, but it might be better termed ethics. This level is a whole quantum layer up the scale, a real paradigm shift in orientation. At the level of ethics, one does not follow hard and fast rules dictated by authority. One chooses his own behavior according to the needs of the situation. This level requires real intelligence and an ability to juggle all the factors in every situation and arrive at a unique, creative and appropriate response each time. Furthermore, the individual making these decisions needs to have dug himself out of his own limited personal viewpoint. He has to see the entire situation from an objective point of view, giving equal weight to his own needs and those of others. In other words, he has to be free from greed, hatred, envy and all the other selfish junk that ordinarily keeps us from seeing the other guy's side of the issue. Only then can he choose that precise set of actions which will be truly optimal for that situation. This level of morality absolutely demands meditation, unless you were born a saint. There is no other way to acquire the skill. Furthermore, the sorting process required at this level is exhausting. If you tried to juggle all those factors in every situation with your conscious mind, you'd wear yourself out. The intellect just can't keep that many balls in the air at once. It is an overload. Luckily, a deeper level of consciousness can do this sort of processing with ease. Meditation can accomplish the sorting process for you. It is an eerie feeling.
 
  Có một ngày kia bạn gặp một vấn đề - ví dụ như là chú Ba sắp sửa ly dị.  Hoàn cảnh của chú Ba dường như không còn có lối thoát, dẫu như Trạng  Trình tái sinh có muốn giúp cũng không thể có lời khuyên gì được. Ngày  hôm sau, trong khi bạn đang đứng rửa chén, và trong đầu đang suy nghĩ về  một chuyện đâu đâu nào đó, tự nhiên có một giải pháp lại hiện ra rất rõ  ràng. Từ đâu đó sâu xa trong tâm thức, câu trả lời khởi lên và mọi khó  khăn đều được giải quyết. Những sự kiện trực giác này chỉ xảy ra khi nào  bạn biết tạm gác qua một bên những suy luận, tính toán bình thường của  mình, và để cho phần sâu hơn của tâm thức có cơ hội để ôm ấp vấn đề.  Nhiều khi, cái đầu óc suy luận hằng ngày của ta có thể là một chướng  ngại. Thiền tập dạy cho ta một phương cách để tự tháo gỡ mình ra khỏi  cái tiến trình suy nghĩ ấy. Nó là một nghệ thuật tự tránh qua một bên,  để cho chính mình có thể bước tới. Đó là một nghệ thuật rất có ích lợi  trong cuộc sống hằng ngày. 
One day you've got a problem--say to handle Uncle Herman's latest divorce. It looks absolutely unsolvable, and enormous muddle of 'maybes' that would give Solomon himself the willies. The next day you are washing the dishes, thinking about something else entirely, and suddenly the solution is there. It just pops out of the deep mind and you say, 'Ah ha!' and the whole thing is solved. This sort of intuition can only occur when you disengage the logic circuits from the problem and give the deep mind the opportunity to cook up the solution. The conscious mind just gets in the way. Meditation teaches you how to disentangle yourself from the thought process. It is the mental art of stepping out of your own way, and that's a pretty useful skill in everyday life.
 
  Thiền tập không bao giờ là một pháp môn đặc biệt chỉ dành riêng cho  những nhà ẩn sĩ, những nhà tu khổ hạnh. Nó là một pháp môn có liên hệ  trực tiếp đến những vấn đề trong đời sống hằng ngày, và có thể áp dụng  ngay vào cuộc sống của chính chúng ta. Thiền không phải là để dành riêng  cho một “thế giới khác”.
 Meditation is certainly not some irrelevant practice strictly for ascetics and hermits. It is a practical skill that focuses on everyday events and has immediate application in everybody's life. Meditation is not other- worldly.
 
  Nhưng không may là sự thật này có thể làm cho một số thiền sinh bị thất  vọng. Họ bước chân vào thiền với hy vọng sẽ có được những khám phá lớn  lao và tức thì, cùng với tiếng thiên thần ca hát vang trời. Nhưng cái mà  họ học được là một phương cách làm sao để mang rác ra trước nhà được hữu  hiệu hơn, làm sao để giúp chú Ba được nhiều kết quả tốt đẹp hơn... Nhưng  thật ra họ cũng đừng nên vội thất vọng. Vấn đề đem rác ra thì bao giờ  cũng cần được giải quyết trước tiên, tiếng ca hát của thiên thần thì  phải mất thời gian lâu hơn một chút. 
Unfortunately, this very fact constitutes the drawback for certain students. They enter the practice expecting instantaneous cosmic revelation, complete with angelic choirs. What they usually get is a more efficient way to take out the trash and better ways to deal with Uncle Herman. They are needlessly disappointed. The trash solution comes first. The voices of archangels take a bit longer.
 
  7. Thiền tập là sự trốn tránh thực tại?
 Misconception #7
Meditation is running away from reality 
 
  Hoàn toàn sai! Thiền tập có nghĩa là đi tìm thực tại. Thiền tập không  tách rời chúng ta với những nỗi đau của cuộc đời. Ngược lại, nó giúp ta  tiếp xúc sâu sắc với mọi khía cạnh của sự sống, giúp ta có thể đi xuyên  qua những bức tường khổ đau và vượt thoát ra ngoài. Thiền quán là một  phương pháp có mục đích duy nhất là tiếp xúc với thực tại, trải nghiệm  cuộc sống đúng thật như nó đang hiện hữu, và ứng xử một cách chính xác  với những gì ta thấy. Thiền tập giúp ta phá tan đi những ảo tưởng, thoát  ra những điều giả tạo, những lời dối trá hay đẹp mà ta thường dùng với  chính mình. Cái gì có mặt thì đang có mặt. Bản thân ta ra sao thì sẽ là  như vậy. Khi ta tự dối mình về những yếu đuối, về những động lực thúc  đẩy của mình là ta chỉ tự trói buộc vào chúng chặt hơn mà thôi. Thiền  quán không phải là một cách để tự quên mình và che giấu đi những vấn đề  của ta. Thiền quán là học cách tự nhìn lại cho thật chính xác, thấy được  những gì đang thật sự có mặt và chấp nhận chúng. Và chỉ từ đó ta mới có  thể chuyển hóa được chúng mà thôi. 
 
Incorrect. Meditation is running into reality. It does not insulate you from the pain of life. It allows you to delve so deeply into life and all its aspects that you pierce the pain barrier and you go beyond suffering. Vipassana is a practice done with the specific intention of facing reality, to fully experience life just as it is and to cope with exactly what you find. It allows you to blow aside the illusions and to free yourself from all those polite little lies you tell yourself all the time. What is there is there. You are who you are, and lying to yourself about your own weaknesses and motivations only binds you tighter to the wheel of illusion. Vipassana meditation is not an attempt to forget yourself or to cover up your troubles. It is learning to look at yourself exactly as you are. See what is there, accept it fully. Only then can you change it.
 
  8. Thiền tập là một cách đạt đến khoái cảm?
Misconception #8
Meditation is a great way to get high 
 
  Quan điểm này có phần đúng nhưng cũng có phần sai. Thiền tập đôi khi có  mang lại cho ta một cảm giác lâng lâng, thích thú. Nhưng đó không phải  là mục đích của thiền, và cũng không phải lúc nào nó cũng xảy ra. Hơn  nữa, nếu bạn ngồi thiền với mục đích để có được những khoái cảm ấy, nó  sẽ lại càng ít khi nào xảy ra, hơn là những khi bạn chỉ ngồi thiền với  một mục đích phát triển chính niệm. Cảm giác hỷ lạc phát sinh từ một sự  nghỉ ngơi, và sự nghỉ ngơi là kết quả của sự buông thư hết những căng  thẳng trong ta. Nếu như trong thiền tập, ta cố gắng tìm kiếm một cảm  giác hỷ lạc, tức là ta đã tạo nên một sự căng thẳng trong ta, và lẽ dĩ  nhiên lúc ấy ta sẽ không thể nào buông thư được. Nó ngộ như vậy, ta chỉ  có thể có được sự hỷ lạc nếu ta không tìm kiếm và đeo đuổi nó. Vừa đưa  tay nắm bắt là nó sẽ biến mất ngay. Nhưng bạn nên nhớ rằng sự khoái lạc  không phải là mục tiêu của thiền tập. Nó sẽ khởi lên rất thường, nhưng  ta nên nhớ chúng chỉ là những ảnh hưởng phụ thuộc mà thôi. Dù sao thì  đây cũng là một hiệu ứng phụ rất dễ chịu, và khi ta càng thiền tập lâu  ngày bao nhiêu, chúng sẽ lại càng xảy ra thường xuyên hơn bấy nhiêu. Tôi  tin rằng bạn sẽ không bao giờ nghe một thiền giả nhiều kinh nghiệm nào  mà lại không đồng ý việc này.
 
Well, yes and no. Meditation does produce lovely blissful feelings sometimes. But they are not the purpose, and they don't always occur. Furthermore, if you do meditation with that purpose in mind, they are less likely to occur than if you just meditate for the actual purpose of meditation, which is increased awareness. Bliss results from relaxation, and relaxation results from release of tension. Seeking bliss from meditation introduces tension into the process, which blows the whole chain of events. It is a Catch-22. You can only have bliss if you don't chase it. Besides, if euphoria and good feelings are what you are after, there are easier ways to get them. They are available in taverns and from shady characters on the street corners all across the nation. Euphoria is not the purpose of meditation. It will often arise, but it to be regarded as a by- product. Still, it is a very pleasant side-effect, and it becomes more and more frequent the longer you meditate. You won't hear any disagreement about this from advanced practitioners.
 
  9. Thiền là ích kỷ?
Misconception #9
Meditation is selfish 
 
  Có lẽ nhìn bề ngoài thì người khác thấy là như vậy. Một thiền sinh nhắm  mắt ngồi yên trên tọa cụ. Có phải anh hay chị ta đang cho máu chăng?  Không phải! Thế thì anh hay chị đó đang giúp các nạn nhân bị thiên tai  chăng? Cũng không phải! Ta hãy thử tìm hiểu xem động cơ nào thúc đẩy một  thiền sinh ngồi yên đó. Mục đích của một thiền sinh là làm sao để loại  được những sân hận, thành kiến và ghét bỏ ra khỏi tâm ý của mình, cũng  như những tham lam, sự căng thẳng và thái độ vô tình của ta. Những yếu  tố nào mà đã từng ngăn trở lòng từ bi và tình thương của họ đối với mọi  người chung quanh. Và chỉ trừ khi nào những chướng ngại đó không còn  nữa, bất cứ những việc làm tốt lành nào của họ cũng sẽ chỉ là một sự  biểu lộ của tự ngã mà thôi, và nó sẽ không mang lại một ích lợi lâu dài  nào hết. 
  
It certainly looks that way. There sits the meditator parked on his little cushion. Is he out giving blood? No. Is he busy working with disaster victims? No. But let us examine his motivation. Why is he doing this? His intention is to purge his own mind of anger, prejudice and ill-will. He is actively engaged in the process of getting rid of greed, tension and insensitivity. Those are the very items which obstruct his compassion for others. Until they are gone, any good works that he does are likely to be just an extension of his own ego and of no real help in the long run. 
 
  Gây thương đau cho cuộc sống dưới danh nghĩa cứu đời là một trong những  trò xa xưa nhất. Những cuộc thánh chiến và tôn giáo pháp đình vào thời  trung cổ ở châu Âu là một ví dụ. Những cuộc thiêu sống các phù  thủy ở Salem dưới danh nghĩa “vì lợi ích chung” cũng thế. Bạn hãy nhìn  lại cuộc đời của những thiền giả nhiều kinh nghiệm, đa số họ là những  người có tham gia vào các việc làm xã hội. Nhưng bạn sẽ không bao giờ  thấy họ hy sinh bất cứ một cá nhân nào cho lý tưởng của họ, dầu cao  thượng đến đâu. Sự thật là chúng ta ích kỷ và nhỏ nhen hơn mình tưởng.  Bản ngã của ta có khả năng biến những việc làm cao thượng thành những  thứ rác rưởi thấp hèn nếu ta buông thả nó hoàn toàn. Nhờ thiền tập mà  chúng ta ý thức được con người thật của mình, bằng cách thấy được những  hành động thúc đẩy bởi lòng vị kỷ. Và nhờ đó mà ta mới có thể thật sự  trở thành hoàn toàn vị tha. Chuyển hóa hoàn toàn lòng ích kỷ của mình,  đó không phải là một hành động ích kỷ. 
Harm in the name of help is one of the oldest games. The grand inquisitor of the Spanish Inquisition spouts the loftiest of motives. The Salem witchcraft trials were conducted for the public good. Examine the personal lives of advanced meditators and you will often find them engaged in humanitarian service. You will seldom find them as crusading missionaries who are willing to sacrifice certain individuals for the sake of some pious idea. The fact is we are more selfish than we know. The ego has a way of turning the loftiest activities into trash if it is allowed free range. Through meditation we become aware of ourselves exactly as we are, by waking up to the numerous subtle ways that we manifest our own selfishness. Then we truly begin to be genuinely selfless. Cleansing yourself of selfishness is not a selfish activity.
 
  10. Thiền là ngồi nghĩ đến những ý tưởng cao thượng?
Misconception #10
When you meditate, you sit around thinking lofty thoughts 
 
  Điều đó không đúng! Có những truyền thống thiền tập khác làm như vậy.  Nhưng đó không phải là thiền quán vipassana. Thiền quán là một sự thực  tập chính niệm, tỉnh giác, có ý thức rõ ràng về những gì đang có mặt,  cho dù đó là một chân lý tuyệt vời hay chỉ là một cọng rác nhỏ. Cái gì  có mặt thì nó có mặt. 
 
Wrong again. There are certain systems of contemplation in which this sort of thing is done. But that is not Vipassana. Vipassana is the practice of awareness. Awareness of whatever is there, be it supreme truth or crummy trash. What is there is there. 
 
  Lẽ dĩ nhiên, trong thiền tập cũng có lúc những tư tưởng cao thượng sẽ  khởi lên. Ta không cần phải tránh né chúng. Và ta cũng không cần phải  tìm kiếm chúng. Chúng chỉ là những phản ứng dễ chịu của thiền tập. Thiền  quán là một phương pháp thực tập rất đơn giản. Nó bao gồm sự trải nghiệm  những sự kiện trong đời sống một cách trực tiếp, không để tâm ưa thích  và cũng không thêm thắt vào đó bất cứ một hình ảnh hay ý tưởng nào khác.  Thiền quán có nghĩa là nhìn sự sống mình khai mở ra trong mỗi giây mỗi  phút, không thiên vị. Việc gì đến sẽ đến. Rất đơn giản như vậy thôi!
Of course, lofty aesthetic thoughts may arise during your practice. They are certainly not to be avoided. Neither are they to be sought. They are just pleasant side-effects. Vipassana is a simple practice. It consists of experiencing your own life events directly, without preference and without mental images pasted to them. Vipassana is seeing your life unfold from moment to moment without biases. What comes up comes up. It is very simple.
 
  11. Sau vài tuần thiền tập, mọi khó khăn sẽ biến mất?
Misconception #11
A couple of weeks of meditation and all my problems will go away 
 
  Rất tiếc, thiền tập không phải là một thứ thần dược nhanh chóng trừ được  tất cả mọi căn bệnh. Tuy bạn có thể thấy được những thay đổi ngay từ  bước đầu, nhưng những hiệu quả sâu sắc sẽ phải cần đến nhiều năm dài. Đó  cũng cách cấu thành của cả vũ trụ này. Không một điều gì có giá trị lại  có thể đạt được một cách quá nhanh chóng! 
 
Sorry, meditation is not a quick cure-all. You will start seeing changes right away, but really profound effects are years down the line. That is just the way the universe is constructed. Nothing worthwhile is achieved overnight. 
 
  Xét theo một vài khía cạnh thì thiền tập là rất khó khăn. Nó đòi hỏi  tính kỷ luật kiên trì và đôi khi là cả quá trình rèn luyện vất vả. Sau  mỗi lần ngồi thiền, bạn sẽ có được những kết quả chuyển hóa, nhưng những  kết quả ấy thường là rất vi tế. Chúng xảy ra trong chiều sâu thẳm của  tâm thức và chỉ biểu hiện ra sau đó khá lâu. Và nếu bạn ngồi thiền với  tâm ý luôn mong đợi những thay đổi lớn lao ngay tức thì, bạn sẽ không có  được ngay cả những chuyển hóa rất vi tế đó. Rồi bạn sẽ thất vọng, từ bỏ  và nguyền rủa rằng thiền tập không mang lại bất cứ kết quả nào. Sự kiên  nhẫn là chìa khóa của vấn đề. Hãy kiên nhẫn. Cho dù bạn không học được  gì khác qua thiền tập, bạn cũng học được sự kiên nhẫn. Và đó chính là  bài học giá trị nhất luôn sẵn dành cho bạn.
Meditation is tough in some respects. It requires a long discipline and sometimes a painful process of practice. At each sitting you gain some results, but those results are often very subtle. They occur deep within the mind, only to manifest much later. and if you are sitting there constantly looking for some huge instantaneous changes, you will miss the subtle shifts altogether. You will get discouraged, give up and swear that no such changes will ever occur. Patience is the key. Patience. If you learn nothing else from meditation, you will learn patience. And that is the most valuable lesson available.