Người cầu đạo, tâm viên, ý mãn
Đến lầu nầy với quảng đại tâm.
Thanh tịnh trí, bất thối căn,
Cầu Thiện Tri Thức, tâm không mỏi nhàm.
Tịch tịnh nhãn, không lầm vạn pháp,
Dụng tâm từ độ khắp quần sanh.
Nơi công đức tạng viên thành
Hướng về Phật quả, hạnh lành chiếu soi.
Lìa mê hoặc, rạng ngời an lạc
Thịnh hay suy chẳng khác chi nhau.
Nhục không nhiễm, vinh chẳng cầu
Tâm vô phân biệt, điều nhu thuận hòa.
Người cầu đạo, dưới tòa hỏi đạo
Nhất tâm cầu y báo Như Lai.
Quá khứ, hiện tại, vị lai
Tam thế chư Phật hoằng khai hạnh từ.
Bồ Tát hạnh của chư Bồ Tát,
Diệu pháp môn giải thoát thọ trì.
Thiện Tri Thức, bậc lương y,
Ví như nhũ mẫu từ bi dẫn đường.
Như nhật nguyệt dặm trường soi sáng,
Như biển khơi, chẳng cạn, chẳng đầy.
Như núi sừng sững đêm ngày,
Dựng tràng chánh pháp rõ bày Phật ân.
Dẹp ác đạo hiển thân chư Phật,
Mở đường lành độ thoát trầm luân.
Giữ gìn chánh tạng pháp môn,
Kính tin, thờ phượng cội nguồn đức ân.
Trí thanh tịnh cùng thân đoan chánh,
Cầu sinh nhà đạo hạnh, tôn sư.
Phước duyên ngày trước có dư,
Trụ căn-bản-trí, đại từ phát tâm.
Bỏ của báu, chẳng gần quyến thuộc,
Dẹp mạn nghi, cầu được người hiền.
Xa lìa tâm ý đảo điên,
Dứt mầm sinh tử não phiền thế gian.
Thọ báo thân mười phương Phật độ,
Thấy chúng sanh bể khổ trầm luân.
Đọa thân ngũ thú xoay vần,
Cầu kim cang trí, khổ luân phá trừ.
Tâm chúng sanh ví như đất trống,
Không điều nhu gai độc mọc lên.
Si mê, trói buộc, não phiền,
1100. Mất đường, quên lối, lạc miền u minh.
Vì chúng sanh, phát tâm bi trí,
Làm đạo sư, lập chí đưa đường.
Lái con thuyền đại pháp vương,
Vượt qua biển lửa sôi cuồng tham sân.
Chiếu cùng khắp như vầng nhật nguyệt,
Trụ trực tâm nơi biển trí minh.
Bồ Tát hạnh nguyện viên thành,
Xuất sanh pháp bửu quang minh rạng ngời.
Như rồng báu tuôn mưa dịu ngọt,
Đất tâm lành nẩy ngọn, kết chồi.
Cây trí huệ đã vun bồi,
Rễ sâu vững chãi, chẳng dời, chẳng lay.
Trong nhân, thiên khó nghe, khó thấy
Nhất tâm cầu chỉ dạy pháp âm.
Phá trừ kiến chấp mê lầm,
Mở trói sanh chúng, phát tâm Bồ Đề.
Diệt ác đạo quy về diệu hạnh,
Nhập niết bàn, xa lánh vọng tình.
Làm thầy ba cõi nhân, thiên
Gọi người tỉnh giấc thụy miên bùn lầy.
Trí dung chứa đủ đầy pháp vị,
Tâm tịnh thanh hoan hỉ thuần nhu.
Công đức pháp hạnh trì tu,
Thấy chư Phật hiện, công phu viên thành.
Đại công đức phát sinh thiện phẩm,
Sẽ giữ gìn Phật chủng nơi tâm.
Nghiêm tịnh Pháp chủng thậm thâm,
Hội họp Tăng chủng, diệu âm thuyết bày.
Đạt diệu trí, mở khai chánh pháp,
Trừ khổ luân, tam độc cho người.
Phá tan lưới chướng ngàn đời,
Kiến chấp, ái hữu bời bời dấy lên.
Chứa trí tuệ, vững nền quốc độ,
Chuyễn pháp luân, cứu khổ thiên, nhân.
Phóng quang khai mở thiên môn,
Mở cửa Phật đạo khắp chung bầu trời.
Cửa giải thoát khuyến mời sanh chúng,
Diệt đạo tà, khôi phục chánh tông.
Hoằng khai giáo pháp nhất tâm,
Tịnh tu công đức, dứt dòng tử sinh.
Thêm lớn rộng trí minh, diệu hạnh,
Cùng đủ đầy đại nguyện Như Lai.
Thần thông trí lực triển khai,
Chứa dung biển pháp rõ bày trong tâm.
Sẽ thấy được pháp vân chư Phật,
Sẽ vào trong thánh thất Như Lai.
Thần thông vô ngại biện tài,
Đi trong pháp giới, chim bay giữa trời.
Không dấu vết, không rời thanh tịnh
Như gió kia qua đỉnh non thần.
Không chướng ngại, không cấm ngăn,
Nhập khắp pháp giới, trụ thân Bồ Đề.
Diệu pháp môn, không mê, không chán
Tu hạnh lành Bồ Tát thuận tin.
Từ trong nhân thế thọ sinh,
Vô lượng phước báu tượng hình, trổ hoa.
Tâm chân chánh rời xa đường ác,
Đã vượt qua khổ hoạn nạn tai.
Đã rời trần cấu, chông gai
Trụ Bồ Tát địa, không-hai-thánh-phàm.
Hạnh Bồ Tát khắp cùng đại hải
Trí Như Lai vô ngại hư không.
Như người, hạnh nguyện cũng đồng,
Tâm hằng quyết định một lòng tiến tu.
Đại công hạnh của chư Bồ Tát
Vì chúng sanh hiện các pháp môn.
Chớ nghi hoặc, chớ tin lầm
Được nghe pháp vị, sanh tâm vui mừng.
Thành tựu hạnh tín, kiên, nguyện, lực
Tâm nguyện sanh công đức đủ đầy.
Như rồng báu bủa giăng mây,
Sẽ tuôn mưa lớn, đức dầy ân sâu.
Đại bi hạnh Phổ Hiền cùng khắp
Khéo thọ trì, tu tập chớ nghi.
Trong vô lượng kiếp đến, đi
Đắm mê dục lạc, thị phi của đời.
Lòng cầu đạo nên rời thân-chấp
Được thân người, gặp Phật, phát tâm.
Chẳng lâu, xả bỏ huyễn-thân,
Vãng sanh Phật độ, trụ thân đạo tràng.
Vì lợi ích khắp trong nhân thế
Dựng lập lời nguyện thệ giữa trời.
Nhất tâm cầu đạo cứu đời,
Phát tâm vô thượng, rạng ngời lòng son.
Lìa lửa ái thoát cơn hoạn nạn,
Gươm báu kia chẳng đoạn từ tâm.
Rời xa tham ố, độc sân
Vượt dòng hữu lậu, khói tan vọng tình.
Tâm Bồ Đề phát sinh nguyện hải,
Giữ gìn không hư hoại thiện căn.
Đại Quang Minh. Thủy Thanh Châu,
Vào nơi hố thẳm, biển sâu không sờn.
Mão Ma Ni sáng hơn thiên chúng,
Bồ Đề tâm diệu lực quang minh.
Lìa xa dục giới thế tình,
Bồ Tát đại trí, tịnh thanh khác thường.
Như ngọc báu người buôn tìm được,
Quang sắc kia biển lớn chứa dung.
Bồ Đề hạnh nguyện khôn cùng,
1200. Thanh Văn, Duyên Giác chẳng chung hạnh từ.
Đại thệ nguyên ví như hoa nở,
Đại từ tâm khai mở giác minh.
Xuất sanh trí giác chúng sanh,
Tâm vô hạn lượng tựu thành diệu môn.
Như nến sáng mồi chung trăm ngọn,
Vô-tận-đăng không tổn mảy may.
Cây đàn đại hạnh làm dây,
Tấu lên pháp nhạc, âm bay cửa trời.
Chim hót tiếng diệu vời âm điệu,
Kim Sí kia, thần điểu hiện hình.
Trên đôi cánh rộng dặm nghìn,
Biển sâu, núi lớn thuận tình thong dong.
Bồ Đề Tâm dứt dòng phiền não,
Biển tử sinh, nghiệp báo viên dung.
Kim cang đại trí thần thông,
Phá trừ ma đạo, đại hùng, đại bi.
Trong tam thế đến đi, qua lại
Bồ Đề Tâm, đại hải phước ân.
Tựu thành diệu hạnh, diệu công
Như người gìn giữ mạng căn của mình.
Như Vương tử, thân sanh vương vị
Sánh các quan, luận nghị chẳng đồng.
Nối dòng cữu ngũ, chánh tông,
Nối dòng giống Phật, đi trong đại từ.
Bồ Đề Tâm phá trừ tà kiến,
Như kim cang tinh luyện trung kiên.
Như Kim-cang-tạng Đại Thiên,
Tựu thành chánh giác, dẹp yên ma đồ.
Bồ Đề Tâm vô biên công đức,
Nầy thiện nam, muốn được rõ ràng,
Vào trong lâu các đạo tràng,
Học Bồ Tát hạnh Đại-Trang-Nghiêm nầy.
Búng ngón tay, lâu đài mở cửa,
Liền bước vào thánh địa trang nghiêm.
Vô số bửu ngọc, chân kim
Đèn giăng trướng gấm, lụa tiên kết màn.
Chim hót tiếng thuần khoan, hòa nhã,
Hồ đầy sen cũng đã trổ hoa.
Tượng Bồ Tát ngự trên tòa,
Ma Ni bửu tạng chói lòa quang minh.
Lại thấy có trăm nghìn lâu các
Cùng trang nghiêm, chẳng tạp loạn nhau.
Thân tâm hớn hở, thuần nhu
Nhiếp thọ vọng tưởng, công phu định thần.
Thấy cùng khắp, dụng tâm cùng khắp
Nương oai thần Bồ Tát, nhận ra
Thân mình ở trước bửu tòa,
Chứng nhập cảnh giới, hằng sa vi trần.
Thấy Bồ Tát phát tâm tiền kiếp,
Cùng họ tên, hạnh nghiệp, mạng căn.
Tu hành đền đáp tứ ân,
Chư Phật tại thế hiện thân hóa hoằng.
Lại thấy được kim thân Di Lặc,
Từ tối sơ chứng đắc từ tâm.
Thành tựu lục độ thậm thâm,
Hiệu là Từ-Thị, pháp âm viên thành.
Thấy chứng đắc Vô-Sanh-Pháp-Nhẫn,
An trụ Bồ Tát địa hoằng dương.
Lại thấy làm Chuyển Luân Vương,
Dạy khuyên thập thiện, dựa nương Bồ Đề.
Thấy Bồ Tát trừ mê, khuyến thiện,
Nơi hạnh từ, hóa hiện Thiên Vương.
Cõi trời thị hiện dẩn đường,
Vì chư thiên chúng, xiển dương, thuyết trình.
Thấy Bồ Tát thọ sinh địa ngục,
Trong súc sanh điều phục chúng ma.
Cứu ngạ quỷ, độ A tu la
Diễn bày Phật pháp, độ tha khắp cùng.
Thấy Bồ Tát tán dương công đức,
Sơ phát tâm đến bực viên thông.
Lục độ tam muội thần thông
Nhẫn, từ, hạnh nguyện dùng phương tiện lành.
Trăm ngàn năm kinh hành, đọc tụng
Dùng thơ văn giảng luận nghĩa kinh.
Thuyết pháp cứu độ nhân, thiên
Hoặc nhập tam muội, tứ thiền, định tâm.
Lại thấy cả ức muôn thế giới,
Đại Thiên Cung, Đâu Suất Thiên Cung.
Di-Lặc Bồ Tát giáng thần,
Kinh hành bảy bước, thọ thân điện vàng.
Thấy xuất gia, đạo tràng tỉnh tọa
Quán sát Bồ Đề thọ, chuyển luân.
Thuyết pháp hàng phục ma quân,
Thành Đẳng Chánh Giác, trụ thân đại từ.
Nghe tất cả lưới, linh, nhạc khí
Diễn pháp âm khó nghĩ, khó lường.
Nghe Bồ Tát thọ diệu môn,
Tu hành, bố thí, cúng dường huyễn-thân.
Nghe Bồ Tát chuyển luân, xây tháp
Dựng tượng hình, thổi đại pháp loa.
Thấy chư Bồ Tát hằng sa,
Ba thời sám hối, pháp tòa phát tâm.
Thiện nam tử! Từ tam muội dậy,
Dụng trí minh, hãy thấy nhân duyên,
Tự tánh vạn pháp tượng hình,
Như mộng, như ảnh, chẳng thành tựu lâu.
Nhập cảnh giới ba đời không mất
Giải thoát môn Bồ-Tát-Nhất-Sanh.
Trí huệ, thần lực, quang minh
1300. Là nơi an trụ, không sinh, không lìa.
Như Long Vương làm mưa tuôn khắp,
Chẳng do nơi tích tập mà thành.
Chẳng thân, tâm khởi dấy lên
Do sức tâm niệm, cơ duyên chín mùi.
Đại lâu các, trong ngoài chẳng phải
Mà cũng không chẳng thấy, chẳng nghe.
Do nơi thần lực Như Lai,
Thiện căn tụ tích, đại tài ảo sư.
Do ảo lực, thấy như hiện tướng,
Không từ đâu định hướng đến đâu.
Do nơi huyễn trí vô cầu,
Do sức đại nguyện thâm sâu hiển bày.
Chư Bồ Tát không đi, không lại
Không chỗ nơi, chẳng khởi, chẳng sanh.
Vì muốn điều phục chúng sanh,
Từ đại bi đến, quang minh huyễn bày.
Do đại nguyện, đại từ thanh tịnh
Tùy thuận theo sở thích thọ sanh.
Dụng thần thông hiện thân hình,
Khắp nơi, khắp chốn mặc tình đến đi.
Không thủ, xả, chỉ tùy phương tiện
Như ảnh kia, hóa hiện thực, hư
Có mười sanh-xứ đại từ
Bồ Tát an trụ Chân Như tu hành.
Như phụ thân hiện hành thiện xảo,
Lục độ là từ mẫu sinh ra,
Bồ Đề Tâm gọi là nhà,
Đại thừa khuyến phát, nối gia-nghiệp lành.
Chư Bồ Tát siêu phàm phu địa
Hội nhập Bồ tát vị trụ tâm.
Giữ gìn chủng tánh viên dung,
Thế gian, thiên chúng khắp cùng ngợi khen.
Đại Bồ Tát chẳng ưa, chẳng ghét
Rõ thế trần không khác tượng hình.
Tâm không đắm nhiễm vọng tình,
Biết pháp vô ngã, chúng sanh chẳng đồng.
Biết sinh tử khác gì ảo mộng,
Thọ huyễn-thân chẳng động, chẳng lay.
Đại từ dạy dỗ, chỉ bày
Tâm không lưu ngại, trong ngoài viên thông.
Đồng dáng vóc, cũng đồng tên gọi
Thọ sinh thân trong mọi chủng loài.
Đưa về chủng tánh Như Lai
Giáo hóa, điều phục, mở khai tùy thời.
Dạy nhân gian xa rời dục lạc
Dạy chư thiên thịnh đạt, suy vong.
Đại trí vi diệu pháp môn
Thọ sinh Đâu Suất Thiên Cung hóa hoằng.
Hãy đến chỗ Văn Thù Sư Lợi
Học hạnh môn quảng đại Phổ Hiền.
Được hằng chư Phật ngợi khen
Làm thầy Bồ Tát, hạnh nguyền vô biên.
Sẽ vì người dạy khuyên, diễn đạt
Những pháp môn Bồ Tát hành trì.
Hiện ra hạnh bất tư nghì,
Tất cả công đức, đại bi chẳng rời.
Cũng từ nơi Văn Thù Sư Lợi
Được thấy, nghe, phát khởi thiện tâm.
Thiện Tài hữu nhiễu trăm vòng,
Ân cần từ tạ, một lòng khắc ghi.
Y lời dạy của ngài Di-Lặc
Hơn trăm thành đến nước Phổ Môn.
Văn-Thù-Sư-Lợi tuyên dương,
Tín căn thiện trụ, mở đường tiến tu.
Khiến đầy đủ quang minh đại trí
Khiến được vô biên tế đà-la-ni
Vô biên tam muội tổng trì,
Thần thông diệu dụng, trí, bi đủ đầy.
Chánh tư duy, Thiện Tài quán sát
Nguyện thấy được Bồ Tát hiện thân.
Đại Thiên thế giới vi trần
Cùng là cảnh giới tự thân Phổ Hiền.
Liền ở trước Bửu Liên Hoa tạng,
Khởi đại tâm vô hạn hư không.
Được sức gia hộ thần thông
Thiện căn tụ tích, tâm đồng hiện ra.
Liền thấy được hằng sa Phật quốc,
Thấy Như Lai chứng nhập diệu môn.
Phật Độ thanh tịnh mười phương,
Chúng sanh hòa ái, tâm thường niệm tâm.
Lại thấy được khắp trong thế giới
Xuất sanh từ mỗi mỗi vi trần.
Phật quang minh võng, luân-vân,
Cùng Phật-sắc-tượng-bửu-vân hợp thành.
Như lưới mây kết tinh quang diệm
Hạnh Phổ Hiền ngát diệu-hương-vân.
Đại công đức hải sáng ngần
Tinh tú, nhật nguyệt, vi trần vô biên.
Lại thấy sắc-tượng-vân diệu biến
Phật quang minh hiện chúng sanh thân.
Phật-sắc-tượng-ma-ni-vân,
Từ trong vô số vi trần phóng quang.
Số vi trần như thân Bồ Tát,
Độ chúng sanh viên mãn sở cầu.
Như Lai thân, lưới bảo châu
Phát đại thệ nguyện khắp bầu thái hư.