Tuần đầu tháng 3 năm 2017Ý nghĩa cuộc sống của mỗi chúng ta xét cho cùng đều là sự tìm kiếm một niềm hạnh phúc chân thật. Một số người trong chúng ta có thể may mắn hơn với các điều kiện thuận lợi, trong khi một số khác phải vượt qua nhiều trở lực và bất hạnh để cố tìm cho mình một cuộc sống vui. Tuy nhiên, liệu có một nguyên tắc chung nhất nào đó đáng được chúng ta lưu tâm đến trong hành trình tìm kiếm hạnh phúc hay chăng? Trong lá thư tuần này, chúng tôi xin được chia sẻ cùng quý vị một vài câu chuyện có liên quan đến ý nghĩa này.
Tôi còn nhớ một câu chuyện được nghe kể từ rất lâu trước đây, không còn nhớ chính xác nhưng chỉ nhớ được đại ý cốt chuyện. Có một anh thanh niên chạy xe qua một quãng đường vắng và rồi xe bị kẹt giữa một vũng lầy không sao lên được. Trời đã sắp tối và anh hết sức lo sợ, không biết phải làm sao. Một ông già tình cờ cưỡi ngựa đi qua đó liền dừng lại, lấy dây buộc xe vào ngựa rồi dùng sức ngựa phụ vào kéo xe anh lên khỏi vũng lầy. Anh chàng cảm ơn rối rít, nhưng ông cụ thản nhiên bảo anh: “Không cần cảm ơn ta. Chỉ cần con hứa là khi gặp ai đó cần giúp đỡ, con sẽ cố hết sức mình để giúp. Như vậy là quá đủ để trả ơn ta rồi.”
Nhiều năm sau, chàng thanh niên không bao giờ quên lời ông cụ. Và vì thế, anh đã giúp đỡ được cho rất nhiều người khi gặp khó khăn, hoạn nạn. Mỗi lần như vậy, anh đều lặp lại câu nói của ông cụ với người được mình cứu giúp: “Không cần cảm ơn tôi. Chỉ cần... ...”
Thế rồi đến ngày kia, trong một chuyến đi xa qua vùng đang có bão tuyết. Một thanh niên đã liều chết cứu anh thoát khỏi tai nạn trên đường. Khi anh nói lời cảm ơn, kỳ lạ thay, người thanh niên đã nói như thể lặp lại nguyên văn những gì anh đã nói trong bao năm qua: “Không cần cảm ơn tôi... ...” Bỗng dưng, ngay lúc đó anh chợt hiểu và cảm nhận được ý nghĩa sâu xa nhất của bài học quý giá từ cụ già năm xưa.
Cuộc sống là như thế. Chúng ta không bao giờ có thể biết trước được mình sẽ giúp đỡ ai và ai sẽ giúp đỡ mình, trong những hoàn cảnh nào... Tuy nhiên, như một quy luật tất yếu, chúng ta sẽ nhận lại được chính những gì mình đã cố sức làm cho người khác, chứ không phải là những gì ta cố gắng giành lấy bằng sự mưu tính hay xảo quyệt.
Hạnh phúc chân thật trong cuộc đời luôn là những viên ngọc quý, tuy chói sáng nhưng vô cùng mỏng manh, dễ mất. Chúng có thể hiện hữu khắp quanh ta, nhưng lại dường như mơ hồ hết sức khó nắm bắt hay tìm gặp. Lắm khi chúng ta phải dày công tìm kiếm hay xây đắp vất vả nhưng cuối cùng lại chẳng tìm được gì...
Trong một buổi họp mặt thân hữu khá đông người, chủ nhà bất ngờ đề nghị tất cả mọi người cùng tham gia một cuộc chơi. Mỗi người được nhận một quả bóng nhựa và được yêu cầu viết tên mình lên quả bóng. Sau đó, những quả bóng được gom lại và ném lẫn lộn vào một căn phòng trống. Tiếp đến, mọi người được yêu cầu trong vòng 5 phút phải tìm lại đúng quả bóng có tên mình. Một quang cảnh chen lấn hỗn loạn lập tức diễn ra khi mọi người đều cố tìm lại quả bóng của mình nằm lẫn trong rất nhiều quả bóng khác. Điều tất nhiên là chỉ có một số rất ít người may mắn tìm được, còn phần lớn những người khác thì thời gian 5 phút tìm kiếm là quá ít và họ không thể nào tìm được.
Đợi cho không khí xôn xao tạm lắng xuống, vị chủ nhà điềm tĩnh đưa ra một đề nghị khác. Lần này, mỗi vị khách được yêu cầu vào lấy một quả bóng bất kỳ, sau đó mang nó trao cho người có tên trên quả bóng. Thật kỳ lạ, chỉ chưa đầy 3 phút sau, tất cả những quả bóng đều đã được trao trả về đúng với người đã ghi tên trên bóng.
Bài học nào được rút ra từ câu chuyện này? Khi mỗi chúng ta đều cố hết sức tìm kiếm, vun vén riêng cho hạnh phúc của bản thân mình, con đường tìm kiếm đó trở nên đầy gian nan, vất vả nhưng kết quả lại chưa biết chắc sẽ như thế nào. Ngược lại, khi mỗi người đều quan tâm đến niềm vui và hạnh phúc của người khác, thì điều không tính toán nhưng lại tất nhiên phải đến là chắc chắn sẽ có ai đó mang giúp “quả bóng hạnh phúc” đến trao tận tay cho mình. Và trong trường hợp đó, rõ ràng là tất cả mọi người đều có lợi. Cộng đồng xã hội sẽ trở thành ngôi nhà chung thân ái cho tất cả mọi người, vì mỗi người đều quan tâm đến niềm vui và hạnh phúc của người khác.
Khi ta mở lòng thương yêu và quan tâm đến hạnh phúc tha nhân, hạt giống hạnh phúc trong ta cũng tự nó nảy mầm xanh tốt, và ta dễ dàng trở thành bạn hữu của tất cả những ai ta có dịp tiếp xúc. Khi ta hẹp hòi ích kỷ, cố đi tìm những niềm vui và hạnh phúc cho riêng mình, ta trở thành đối thủ của tất cả mọi người quanh ta, vì hạnh phúc trong trường hợp này trở thành một thứ tài nguyên hạn chế không đủ cho tất cả mọi người, và mỗi người đều phải cố hết sức mình để giành giật, cướp lấy.
Hãy luôn chọn cách đi tìm quả bóng giúp người khác, vì chắc chắn sẽ có người tìm giúp quả bóng bạn cần. Đừng chen lấn hỗn loạn để giành lấy một thứ mà tất cả những người quanh bạn đều muốn có, vì sẽ không ai muốn nhường cho bạn cả.
Điều quan trọng nhất ở đây là, chính thái độ của chúng ta sẽ quyết định việc chúng ta đi tìm hạnh phúc trong môi trường như thế nào. Cùng hợp sức thân thiện với mọi người để xây dựng một cộng đồng chung tốt đẹp trong đó có chính bản thân ta, hay đối đầu với tất cả để giành lấy những gì ta nghĩ rằng chỉ riêng ta xứng đáng được thụ hưởng? Thái độ đúng đắn sẽ giúp ta thực sự có được hạnh phúc, trong khi một thái độ sai lầm sẽ đẩy ta vào cuộc chạy đua với cái bóng của chính mình, nghĩa là sẽ không bao giờ đạt được mục đích.