không có hình ảnh
Mười ngàn vọng tưởng cũng là không
Bởi vì các pháp là tịnh thức
Tịnh thức cho nên ngộ lý này.
Truyền thuyết
Acinta là một tiều phu ở xứ Dhanirupa. Vì sự nghèo khổ bức bách của cuộc sống hằng ngày nên ông luôn luôn mơ ước đến sự giàu sang phú quí, bất luận ngày đêm. Trong tâm trí ông lúc nào cũng nghĩ đến cách làm thế nào để được giàu có.
Khổ thay! Lực bất tòng tâm. Acinta cảm thấy đau khổ tuyệt vọng và không muốn tiếp xúc với người đời vì mặc cảm nghèo khó. Ông đi đến một nơi hẻo lánh để ẩn cư. Nhưng chính nơi ấy, ông gặp được đại sư Kambala. Đại sư hỏi: “Ngươi đang nghĩ gì mà lại xa lánh mọi người như thế?”
“Tâm trí tôi luôn bị ám ảnh bởi sự giàu sang nên không thanh thản được.”
“Có một cách để từ bỏ sự tham đắm ấy. Nếu ngươi phát nguyện tu tập ta sẽ truyền cho.”
Acinta lấy làm hoan hỷ, cầu xin: “Mong Tôn sư từ bi hoá độ cho đệ tử.”
Sư nói:
Tham đắm mà làm chi
Khác gì gái lỡ thì
Hãy gạn lọc tâm, ý
Quán thân như cõi trời
Quán ý là tinh tú
Tài thần tự hiện ra
Cúng dường bậc hiền giả.
Acinta vâng theo lời dạy mà tu tập. Những ý tưởng tham đắm vật chất thế gian biến thành ánh sáng của các tinh tú, và các tinh tú ấy tan biến vào bầu không gian vô tận. Ngài ngộ được chân lý và đem trình bày sở đắc ấy với chân sư của mình. Sư dạy:
Bản chất của bầu trời
Là hư vô, không tận
Làm sao ngươi nắm bắt
Cái không tận, hư vô?
Chẳng sắc, màu, hình tướng
Mà ngươi mãi tham đắm
Đi tìm kiếm quẩn quanh.
Tôi đến với Đạo Phật
Hãy bằng lòng với những gì bạn có
Đại sư thứ 11: Vinapa - Nhạc sĩ
Chương 12: Ngày Thứ Mười Hai
Đi tu để được gì?
Người thực hành ít ham muốn thì lòng được thản nhiên, không phải lo sợ chi cả, cho dù gặp việc thế nào cũng tự thấy đầy đủ.Kinh Lời dạy cuối cùng

Trang chủ









