Con tôi, tài sản tôi; người ngu sinh ưu não. Tự ta ta không có, con đâu tài sản đâu?Kinh Pháp Cú (Kệ số 62)
Ðêm dài cho kẻ thức, đường dài cho kẻ mệt, luân hồi dài, kẻ ngu, không biết chơn diệu pháp.Kinh Pháp cú (Kệ số 60)
Lửa nào bằng lửa tham! Chấp nào bằng sân hận! Lưới nào bằng lưới si! Sông nào bằng sông ái!Kinh Pháp cú (Kệ số 251)
Người biết xấu hổ thì mới làm được điều lành. Kẻ không biết xấu hổ chẳng khác chi loài cầm thú.Kinh Lời dạy cuối cùng
Lời nói được thận trọng, tâm tư khéo hộ phòng, thân chớ làm điều ác, hãy giữ ba nghiệp tịnh, chứng đạo thánh nhân dạyKinh Pháp Cú (Kệ số 281)
Người ngu nghĩ mình ngu, nhờ vậy thành có trí. Người ngu tưởng có trí, thật xứng gọi chí ngu.Kinh Pháp cú (Kệ số 63)
Kẻ không biết đủ, tuy giàu mà nghèo. Người biết đủ, tuy nghèo mà giàu. Kinh Lời dạy cuối cùng
Không thể lấy hận thù để diệt trừ thù hận. Kinh Pháp cú
Dầu giữa bãi chiến trường, thắng ngàn ngàn quân địch, không bằng tự thắng mình, thật chiến thắng tối thượng.Kinh Pháp cú (Kệ số 103)
Khi ăn uống nên xem như dùng thuốc để trị bệnh, dù ngon dù dở cũng chỉ dùng đúng mức, đưa vào thân thể chỉ để khỏi đói khát mà thôi.Kinh Lời dạy cuối cùng

Trang chủ »» Kinh Bắc truyền »» Phật Thuyết Lập Thế A Tì Đàm Luận [佛說立世阿毘曇論] »» Bản Việt dịch quyển số 3 »»

Phật Thuyết Lập Thế A Tì Đàm Luận [佛說立世阿毘曇論] »» Bản Việt dịch quyển số 3

Donate


» Tải tất cả bản dịch (file RTF) » Hán văn » Phiên âm Hán Việt » Càn Long (PDF, 0.51 MB) » Vĩnh Lạc (PDF, 0.65 MB)

Chọn dữ liệu để xem đối chiếu song song:

Phật nói Luận A Tỳ Đàm về Sự Thế Giới Thành Lập

Kính mong quý độc giả xem kinh cùng góp sức hoàn thiện bằng cách gửi email về admin@rongmotamhon.net
để báo cho chúng tôi biết những chỗ còn có lỗi.

Kinh này có 10 quyển, bấm chọn số quyển sau đây để xem:    1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 |
Việt dịch: Thích Như Điển

Đại Tạng Kinh Việt Nam
Font chữ:

PHẨM THỨ CHÍN: VƯỜN HOAN HỈ

Phía ngoài cửa Bắc của đại thành Thiện Kiến hai mươi do-tuần, chư thiên Đao-Lợi có vườn rừng lớn tên là Hoan Hỉ. Trong đó có ao cũng tên Hoan hỉ, vuông trăm do-tuần, sâu trũng như thế, nước trời tràn đầy. Bốn báu làm bờ lũy, đáy và bờ ao như đã nói ở trước, bốn bên thềm bậc cũng như đã nói ở trước, hoa năm loại báu cũng như đã nói ở trước, thuyền bốn loại báu, tám loại vui chơi, nhanh chậm tùy ý. Trong đó Chư thiên khi muốn hoa kia thì ứng niệm mà đến. Vì quả báo thiện nên mưa các hoa báu rải khắp Chư thiên. Lại có gió khác thổi các vòng hoa, tùy theo muốn phần thân nào: Thân, đầu, tay, chân đều tự nhiên mà tùy mang. Bờ của ao ấy cây năm loại báu la liệt đầy khắp như đã nói ở trước. Trong khoảng giữa của các cây và các điện đường báu, Chư thiên nam nữ dừng ở đầy khắp, đều như trước đã nói.

Trong vườn có cây tên là Hoan Hỉ, hoa được sinh ra tên là Mạn-Đà-La, hình như bánh xe lớn, tướng mạo màu sắc như ánh sáng lửa, hoa nhẹ nặng như hoa trong loài người. Cây Hoan Hỉ chỉ có trong vườn này, nơi khác đều không có.

Chu vi của vườn này một nghìn do-tuần, đường kính ba mươi ba do-tuần thêm một phần ba do-tuần, bao bọc quanh thành vàng. Thành ấy cao một do-tuần, tường phụ thêm một nửa do-tuần. Cửa thành cao hai do-tuần, lầu cửa cao một do-tuần rưỡi. Cứ mười do-tuần lại có một cửa, chín mươi chín cửa lại có một cửa nhỏ là đủ một trăm cửa. Các cửa này được làm thành bởi các báu, được trang nghiêm bằng báu ma-ni vi diệu. Ví như thảm thêu diệu hảo đất Bắc, đủ loại chạm khắc. Cửa này lại có bốn binh phòng vệ, đều như đã được nói ở trước. Bảy lớp cửa báu bên ngoài cũng như trên đã nói. Được bao quanh bằng bảy lớp rừng cây đa-la cũng như đã được nói ở trên. Trong khoảng giữa cây có các ao báu, cách nhau trăm cung, đủ loại trang nghiêm cũng như đã nói trên. Hoa năm loại báu cũng như trên nói, và thuyền bốn báu cũng như nói trên. Bờ ao có cây năm loại báu cũng như nói ở trên, cho đến điện đường bốn báu, chỗ ở của chư Thiên nam nữ. Bên ngoài thành này có ba lớp hào báu cũng như trên đã nói. Mỗi một hào ấy rộng hai do-tuần, sâu một do-tuần rưỡi, hình như miệng hồ, dưới rộng trên hẹp, nước trời tràn đầy đều như đã nói ở trên. Trong khoảng đất của hào này la liệt cung điện của các dâm nữ. Bên ngoài ba lớp hào có rừng cây bảy báu bao quanh cũng như đã nói ở trên.

Lúc ấy trong rừng bên ngoài, tất cả hoa đều nở tươi thắm. Các thiên nữ tấu nhạc hát ca, thời chư Thiên tử từ vườn Hoan Hỉ ra vườn này xem nghe. Các Thiên tử trong rừng bên ngoài tấu nhạc ca hát thì trong vườn phía trong, chư Thiên nữ cũng ra xem nghe. Thiên nữ vườn trong tấu nhạc thì chư Thiên tử bên ngoài vào vườn xem nghe; Thiên tử vườn trong cũng tấu âm nhạc thì vườn ngoài Thiên nữ cũng vào xem nghe. Nhân duyên này mà thọ đùa vui.

Từ cửa Bắc đại thành Thiện Kiến đến cửa Nam của vườn Hoan hỉ, trong khoảng giữ đó đường hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, đều dùng lưu ly làm đất, phẳng láng nềm mại, trang nghiêm các báu. Ví như thảm thêu diệu hảo của đất Bắc: Người, phi nhân, voi, ngựa, thú, hoa các loại đầy đủ; cũng như khuyên tai các báu hợp thành, hình tướng đường ấy cũng lại như thế. Dẫm chân liền lún, nhấc chân liền nổi, như gấm Đâu-la và gấm Dĩ mộc, đường ấy mềm mại cũng lại như vậy.

Được trang sức bởi ba lớp bọc ngoài, mỗi một lớp có ba tầng linh báu bao quanh, mỗi một linh báu được làm thành bởi bốn báu, gió nhẹ thổi động phát ra âm thanh vi diệu, khiến chư Thiên khởi năm dục trói buộc. Hai bên đường này được kẹp bởi hai sông nước tên là Trường Hình, cũng dài hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, nước tám công đức tự nhiên tràn đầy. Hai bên sông ấy lũy đều được cấu thành bằng bốn báu, còn lại cũng như đã nói ở trước.

Bốn bên sông ấy thềm đường đều như đã nói ở trước. Trong nước sông này có hoa năm loại báu cũng như trước nói; Thuyền bốn loại báu bơi nổi, tám loại dụng cụ chơi nước, cưỡi thuyền đi xem nhanh chậm tùy tâm cũng đều như trước đã nói.

Trong đó chư Thiên muốn hoa kia lại thì tùy ý liền đến. Do quả báo thiện nên mưa các hoa báu rải khắp chư Thiên, lại có gió khác thổi các vòng hoa trang nghiêm phần thân cần được trang nghiêm: Thân, đầu, tay, chân tự nhiên tùy mang.

Bên ngoài của hai bờ sông này cây năm loại báu la liệt đầy khắp, còn lại cũng như trước đã nói. Trong khoảng giữa của các cây này có các ao báu và điện đường báu; chư Thiên nam nữ đều ở trong đó, vô lượng vô biên thiên chúng đầy khắp quốc độ.

Làm sao vườn này gọi là Hoan Hỉ? Vì trong vườn này có ao lớn tên là Hoan hỉ, vườn ấy có cây cũng tên là Hoan Hỉ, hoa của nó tên là Mạn-Đà-La, ba thứ này chỉ vườn này có, vườn khác không có. Lại nhân duyên gì gọi là Hoan hỉ?

Lúc ấy chư Thiên Đao-Lợi muốn vào vườn này, sinh đại hoan hỉ, thọ vui thích nhất, hết sức cùng nhau vui thích, cho nên gọi là Hoan Hỉ.

Nghĩa này Phật Thế Tôn nói; tôi nghe như vậy.

PHẨM THỨ MƯỜI: VƯỜN CHÚNG XA

Cửa Đông của đại thành Thiện Kiến, ngoài hai mươi do-tuần, chư Thiên Đao-Lợi có vườn tên là Chúng Xa. Trong vườn có ao lớn tên là Chất-Đa-La, vuông một trăm do-tuần, sâu cũng như thế, nước trời tràn đầy tứ bảo làm lũy, đáy và bờ còn lại như đã được nói ở trên. Thềm đường bốn báu, hoa năm loại báu cũng như trên nói. Thuyền bốn loại báu và tám trò vui chơi nước, trong đó chư Thiên muốn hoa kia thời ứng niệm liền lại. Quả báo thiện nên mưa các hoa báu rưới rải khắp chư Thiên. Lại có gió khác thổi các vòng hoa tùy theo ý muốn trang nghiêm phần thân nào mà đều trang nghiêm: Thân, đầu, tay, chân tự nhiên mà mang theo. Bờ ao này cây năm loại báu la liệt đầy khắp, còn lại cũng như đã nói ở trước. Trong khoảng giữa các hàng cây và các điện đường báu, Chư thiên nam nữ dừng, ở đầy khắp trong đó cũng như đã nói ở trước. Vườn chu vi một nghìn do-tuần, đường kính một phần ba, vây quanh kim thành. Thành này cao một do-tuần, tường phụ cao một nửa do-tuần. Cửa thành cao hai do-tuần, lầu cửa cao một do-tuần rưỡi. Cứ mười do-tuần có mỗi một cửa, chín mươi chín cửa lại có một cửa nhỏ, đủ một trăm cửa.

Các cửa này được làm thành bằng các báu, được trang nghiêm bằng ma-ni báu vi diệu, ví như thảm thêu diệu hảo của đất Bắc đủ loại điêu chạm. cửa này lại có bốn binh phòng vệ, đều như trên đã nói. Bảy lớp rừng cây Đa-la bao quanh, cũng như đã nói ở trên. Trong khoảng rừng cây có các ao báu cách nhau trăm cung , đủ loại trang nghiêm cũng như trên nói, hoa năm loại báu cũng như trên nói và thuyền bốn loại báu cũng như trên nói. Bờ ao có cây năm loại báu cũng như trên nói và các điện đường báu- chỗ ở của chư Thiên nam, nữ.

Bên ngoài thành này, ba lớp hào báu, còn lại cũng như trên nói. Mỗi một hào rộng hai do-tuần, sâu một do-tuần rưỡi, hình như miệng hồ, dưới rộng trên hẹp, nước trời tràn đầy đều như trên nói.

Trong khoảng đất của hào có các cung điện của dâm nữ la liệt. Ngoài ba lớp hào là rừng cây bảy báu vây quanh cũng như trước đã nói. Trong rừng phía ngoài này tất cả các hoa khai nở tươi thắm. Các Thiên nữ tấu nhạc hát ca, thời chư Thiên tử từ vườn Chúng Xa đi ra xem nghe; chư Thiên tử ở trong rừng phía ngoài tấu nhạc ca hát thì Thiên nữ vườn trong cũng ra xem nghe; Thiên nữ vườn trong lại tấu nhạc ca hát, chư Thiên tử bên ngoài vào vườn xem nghe; Thiên tử vườn trong tấu âm nhạc thời Thiên nữ vườn ngoài cũng vào vườn xem nghe; lấy nhân duyên thọ các vui chơi.

Đường khoảng giữa Từ cửa Đông đại thành Thiện Kiến đến cửa Tây vườn Chúng Xa dài hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, đều dùng lưu ly làm đất, bằng láng mềm mại, các báu trang nghiêm. Ví như thảm thêu diệu hảo của đất Bắc: Người, phi nhân, voi, ngựa, thú, hoa cỏ các loại đầy đủ; cũng như khuyên tai các báu hợp thành, hình tướng con đường ấy cũng lại như thế, dẫm chân thời lún, nhấc chân thời nổi, như gấm Đâu-la và gấm Dĩ-mộc, con đường ấy mềm mại cũng lại như thế. Được trang nghiêm bằng ba loại bì trì; mỗi một bì trì được làm thành bằng bốn báu, mỗi một bì trì được bao quanh bởi ba tầng linh báu, mỗi một linh báu được làm thành bằng bốn báu, gió nhẹ thổi động phát ra âm thanh vi diệu, có thể khiến chư Thiên khởi năm dục trói buộc.

Hai bên của con đường này được kẹp bởi hai sông nước tên là Trường Hình, cũng dài hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, nước tám công đức tự nhiên tràn đầy. Hai bên sông ấy đều được cấu thành bởi gạch bốn báu, còn lại cũng như trước đã nói. Bốn bên thềm đường của sông ấy cũng như đã nói ở trước. Trong nước của sông có năm loại hoa báu cũng như đã nói ở trước. Thuyền bằng bốn báu bơi nổi trong đó. Tám loại dụng cụ vui chơi nước, cưỡi thuyền hoa đi xem nhanh chậm tùy tâm đều như đã nói ở trước. Trong đó chư Thiên muốn hoa kia lại thì tùy niệm liền đến. Do quả báo thiện, mưa các hoa báu rải khắp Chư Thiên; lại có gió khác thổi các vòng hoa tùy theo ý muốn phần thân nào mà trang nghiêm: Thân, đầu, tay, chân tự nhiên mang theo.

Bên ngoài hai bờ sông cây bằng năm loại báu la liệt đầy khắp, còn lại cũng như trước đã nói. Trong khoảng giữa các cây có các ao báu và các điện đường báu, chư Thiên nam nữ ở trong đó, vô lượng vô biên chư Thiên đầy khắp cõi nước.

Vì sao vườn này tên là Chúng Xa? Trong đó có ao lớn tên là Chất-Đa-La, trong đó có cây cũng tên là Chất-Đa-La. Cây này sinh đủ loại hoa mà chỉ cõi nước ấy có, các nước khác không có. Lại có nhân duyên mà gọi là Chất-Đa-La. Lúc đó, Chư Thiên Đao-Lợi muốn vào trong vườn này, mang đủ loại vật báu trang nghiêm thân, vi diệu tối cực; mang đủ loại khí trượng như khi lâm chiến, cưỡi đủ loại xe mà vào vườn rừng này, trụ ở trong đó và khi muốn ra thì lấy đủ loại hoa vi diệu của cây Chất-Đa-La mà trang nghiêm xe cưỡi, đầy đủ trang sức tất cả các hoa đều như vậy. Hoa của cây Chất-Đa-La và anh lạc của chư Thiên, các xe báu phát ánh sáng tương hỗ ánh chiếu lẫn nhau. Do nhân duyên này nên trong vườn vi diệu này tụ tập đủ loại quang minh ở trong. Do nghĩa này nên gọi là vườn Chúng Xa, lại có tự nhiên tên là Chúng Xa.

Nghĩa này Phật Thế Tôn nói; tôi nghe như vậy.

PHẨM THỨ MƯỜI MỘT: VƯỜN ÁC KHẨU

Ngoài cổng thành phía Nam của đại thành Thiện Kiến, chư Thiên Đao-Lợi có vườn tên là Ác Khẩu. Trong vườn có ao lớn tên là Ác Khẩu, vuông một trăm do-tuần, sâu cũng như thế, nước trời tràn đầy, bốn báu làm lũy, còn bờ và đáy cũng như đã được nói ở trước. Thềm đường bốn báu, hoa bằng năm loại báu cũng như trước nói. Thuyền bằng bốn báu và tám trò chơi nước, trong đó chư Thiên khi muốn hoa kia liền ứng niệm mà lại. Vì quả báo thiện nên mưa các hoa báu rải khắp Chư Thiên. Lại có gió khác thổi các vòng hoa, tùy theo muốn phần thân nào mà trang nghiêm: Thân, đầu, tay, chân tự nhiên mang theo.

Bờ ao này cây năm loại báu la liệt đầy khắp cũng như đã nói ở trước. Trong khoảng giữa các cây kia và các điện đường báu, chư Thiên nam nữ dừng ở đầy khắp cũng như trước nói. Vườn này chu vi một nghìn do-tuần, đường kính một phần ba, vây quanh kim thành. Thành này cao một do-tuần, tường phụ cao một nửa do-tuần, cửa thành cao hai do-tuần, lầu cửa cao một do-tuần rưỡi. Cứ mười do-tuần lại có một cửa, chín mươi chín cửa, lại có một cửa nhỏ, đủ một trăm cửa. Các cửa này được làm thành bởi các báu, được trang nghiêm bởi các ma-ni báu, ví như thảm thêu diệu hảo của đất Bắc đủ loại điêu chạm. Cửa này lại có bốn binh phòng vệ, đều như trước đã nói. Bên ngoài bảy lớp cửa báu cũng như trước nói. Được bao quanh bởi bảy lớp rừng cây Đa-la cũng như trước đã nói. Trong khoảng giữa các hàng cây có ao báu cách nhau trăm cung, đủ loại trang nghiêm cũng như đã nói ở trước. Hoa năm loại báu cũng như trước đã nói và thuyền bằng bốn báu cũng như nói ở trên. Bờ ao cây năm loại báu cũng như trên nói, cho đến điện đường bốn báu- chỗ ở của chư Thiên nam nữ, bên ngoài thành này ba lớp hào báu cũng như trên đã nói. Mỗi một hào kia rộng hai do-tuần, sâu một do-tuần rưỡi, hình như miệng hồ, dưới rộng trên hẹp, nước trời tràn đầy đều như đã nói ở trên. Trong khoảng đất của hào các cung điện của các dâm nữ la liệt. Ngoài ba lớp hào được bao bọc bởi rừng cây bảy báu cũng như trên nói .

Khi ấy trong rừng bên ngoài này tất cả các hoa khai nở tươi thắm. Chư Thiên nữ tấu nhạc hát ca, thời Chư Thiên tử từ vườn Ác Khẩu ra rừng xem nghe; Chư Thiên tử ở trong rừng ngoài tấu nhạc ca hát, thời Thiên nữ vườn trong cũng ra xem nghe. Vườn trong Thiên nữ lại tấu âm nhạc hát ca, Chư Thiên tử vào vườn xem nghe; Thiên tử vườn trong cũng tấu âm nhạc ca hát, Thiên nữ vườn ngoài cũng vào vườn nghe. Lấy nhân duyên này thọ các đùa vui.

Từ cửa thành phía Nam đến cửa Bắc vườn Ác Khẩu, con đường trung gian dài hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, đều dùng lưu ly làm đất, bằng láng mềm mại, đầy đủ các báu trang nghiêm. Ví như thảm thêu diệu hảo đất Bắc: Người, phi nhân, voi, ngựa, thú, hoa cỏ các loại đầy đủ; cũng như khuyên tai hợp thành bởi các báu, hình tướng con đường ấy cũng lại như thế, dẫm chân liền lún, nhấc chân liền nổi, như gấm Đâu-La và gấm Dĩ-Mộc, con đường mềm mại cũng lại như vậy. Được trang nghiêm bởi ba lớp bì trì, mỗi một bì trì được làm thành bằng bốn báu; mỗi một bì trì ba tầng linh báu vây quanh, mỗi một linh báu được làm thành bằng bốn báu, gió nhẹ thổi động phát ra âm thanh vi diệu khiến chư Thiên khởi năm dục trói buộc.

Hai bên đường này kẹp hai sông nước tên là Trường Hình, cũng dài hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, nước tám công đức tự nhiên đầy tràn. Hai bên bờ sông được cấu thành bởi bốn báu, còn lại như trước đã nói. Bốn bên sông, thềm đường bốn báu cũng như trước nói, trong nước của sông có hoa năm loại báu cũng như đã nói trước. Thuyền bốn loại báu bơi nổi ở trong, tám loại dụng cụ chơi nước, cưỡi thuyền du ngoạn nhanh chậm tùy tâm đều như trước đã nói. Trong đó Chư Thiên muốn hoa kia lại thời tùy niệm liền đến. Do quả báo thiện nên tự nhiên mưa các hoa báu rải khắp Chư Thiên, lại có gió khác thổi các vòng hoa tùy theo ý muốn mà trang nghiêm các phần thân: Thân, đầu, tay, chân đều tự nhiên mang theo.

Ngoài hai bên bờ sông cây năm loại báu la liệt đầy khắp cũng như trước đã nói. Trong khoảng giữa hàng cây các ao báu và điện đường báu, chư Thiên nam nữ đều ở trong đó, vô lượng đại chúng đầy khắp cõi nước.

Vì sao vườn này gọi là Ác Khẩu? Vườn có ao lớn tên là Ác Khẩu, trong đó có cây cũng tên là Ác Khẩu, cây có hoa cũng tên là Ác Khẩu, chỉ vườn này có, vườn khác không có. Lại có nhân duyên gọi là Ác Khẩu. Lúc ấy chư Thiên Đao-Lợi muốn vào vườn này, giác quán tư duy sự đấu tranh này: Chúng ta nay đến đó công kích đấu chiến Tu-la, lại tật đố ta người với nhau có, tham trước năm dục, tranh sự trước sau. Nhân sự việc này nên nói các lời ác, cho nên đất này gọi là vườn Ác Khẩu , lại có tự nhiên tên là Ác Khẩu.

Nghĩa này Phật Thế Tôn nói; tôi nghe như vậy.

PHẨM THỨ MƯỜI HAI: TẠP VIÊN

Phía ngoài cổng thành phía Tây của đại thành Thiện Kiến đến Tạp viên cửa phía Tây, con đường trung gian dài hai mươi do-tuần. Trong nườn này của chư Thiên Đao-Lợi có ao vuông tên là Tạp, rộng trăm do-tuần, sâu cũng như thế, nước trời tràn đầy. Bốn báu làm lũy, bờ và đáy cũng như đã được nói ở trên. Thềm đường bốn báu, hoa năm loại báu cũng như trên nói. Thuyền bốn loại báu và tám trò chơi nước, trong đó Chư Thiên muốn hoa kia thời ứng niệm liền đến. Do quả báo thiện nên mưa các hoa báu rải khắp Chư Thiên. Lại có gió khác thổi các vòng hoa, tùy theo ý muốn phần thân nào mà trang nghiêm: thân, đầu, tay, chân tự nhiên mang theo.

Bờ ao này cây năm loại báu la liệt đầy khắp cũng như đã nói ở trước. Trong khoảng giữa hàng cây và các điện đường, chư Thiên nam nữ dừng, ở đầy khắp đủ như trên đã nói.

Vườn này chu vi một nghìn do-tuần, đường kính một phần ba, bao bọc quanh thành vàng. Thành này cao một do-tuần, tường phụ cao nửa do-tuần, cửa thành cao hai do-tuần, lầu cửa cao một do-tuần rưỡi. Cứ mười do-tuần có mỗi một cửa, chín mươi chín cửa lại có một cửa nhỏ, đủ một trăm cửa. Các cửa này được làm thành bởi các báu, được trang nghiêm bởi báu ma-ni vi diệu. Ví như thảm thêu diệu hảo đất Bắc đủ loại điêu chạm, cửa này lại có bốn binh phòng vệ đều như trên đã nói.

Bên ngoài bảy lớp cửa báu cũng như trên nói. Được bao bọc bởi bảy lớp rừng cây Đa-la cũng như trên đã nói. Trong khoảng giữa các cây có các ao báu tương khứ bách cung, đủ loại trang nghiêm cũng như trên đã nói. Hoa năm loại báu và thuyền bốn báu, tám dụng cụ chơi nước...bờ ao cây năm loại báu cũng như trên đã nói, cho đến điện đường bốn báu – chỗ ở của Chư Thiên nam nữ . Bên ngoài thành này có ba lớp hào cũng như trên đã nói; mỗi một hào rộng hai do-tuần, sâu một do-tuần rưỡi, hình như miệng hồ, dưới rộng trên hẹp, nước trời tràn đầy đều như đã nói ở trước. Khoảng đất của hào cung điện của các dâm nữ la liệt . Bên ngoài ba lớp hào được bao bọc bởi rừng cây bảy báu cũng như trên nói.

Lúc ấy rừng ngoài tất cả các hoa khai nở thắm tươi, khi chư Thiên nữ tấu âm nhạc hát ca, chư Thiên tử từ trong vườn Tạp ra mà xem nghe; các Chư Thiên tử trong vườn ngoài tấu âm nhạc ca hát, Chư Thiên nữ vườn trong cũng ra xem nghe. Vườn trong Thiên nữ lại tấu âm nhạc, chư Thiên tử bên ngoài vào vườn xem nghe; chư Thiên tử bên trong cũng tấu âm nhạc, thiên nữ vườn ngoài cũng vào vườn xem nghe. Do nhân duyên này mà thọ các đùa vui.

Con đường trung gian từ cửa Tây của đại thành Thiện Kiến đến cửa Đông của vườn Tạp dài hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, đều dùng lưu ly làm đất, bằng láng mềm mại, các báu trang nghiêm. Ví như thảm thêu diệu hảo đất Bắc: Người, phi nhân, voi, ngựa, thú, hoa cỏ các loại đầy đủ; cũng như khuyên tai các báu hợp thành, hình tướng con đường cũng lại như thế, dẫm chân liền lún, nhấc chân liền nổi, như gấm Đâu-La và gấm Dĩ-Mộc, con đường mềm mại cũng lại như vậy.

Được trang nghiêm bởi ba loại bì trì, mỗi một bì trì được bao quanh bởi ba tầng linh báu, mỗi một linh báu được làm thành bằng bốn báu, gió nhẹ thổi động phát ra âm thanh vi diệu có thể khiến chư Thiên khởi năm dục trói buộc.

Hai bên con đường này kẹp bởi hai sông nước tên là Trường Hình, cũng dài hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, nước tám công đức tự nhiên tràn đầy. Hai bên sông ấy được cấu thành bởi báu cũng như trước đã nói. Bốn bên sông ấy thềm đường bốn báu cũng như trước đã nói. Trong nước sông này có hoa năm loại báu, thuyền bốn loại báu bơi nổi ở trong, tám loại dụng cụ chơi nước. Cưỡi thuyền du hí nhanh chậm tùy tâm đều như trên đã nói. Trong đó chư Thiên muốn hoa kia lại thời ứng niệm bèn đến. Do quả báo thiện, mưa các hoa báu rải khắp chư Thiên. Lại có gió khác thổi các vòng hoa, tùy theo ý muốn phần thân nào mà trang nghiêm: Thân, đầu, tay, chân tự nhiên mang theo.

Bên ngoài hai bờ sông cây năm loại báu la liệt đầy khắp cũng như trên nói. Trong khoảng giữa các cây có các ao báu và các điện đường báu, Chư Thiên nam nữ đều ở trong đó, vô lượng thiên chúng đầy khắp cõi nước.

Vì sao vườn này gọi là vườn Tạp? Nhân vì trong vườn này có ao lớn tên là ao Tạp, cũng có cây Tạp và các hoa Tạp, chỉ vườn này có, vườn khác không có. Lại có nhân duyên là vườn Tạp.

Lúc ấy chư Thiên nam nữ Đao-Lợi vào vườn này tụ tập là tạp nhất, ca hát, khiêu vũ, âm nhạc và các du hí đều tạp với nhau. Khi tụ tập ở vườn khác, tất cả Chư Thiên bên ngoài đều không được vào, trọn bị cấm trừ. Khi tụ tập ở vườn này, không có ngăn cách; Chư Thiên trong Đại thành và Chư Thiên bên ngoài vào vườn du hí thọ lạc, cho nên gọi là vườn Tạp. Lại có tự nhiên gọi là vườn Tạp.

Nghĩa này Phật Thế Tôn nói; tôi nghe như vậy.

PHẨM THỨ MƯỜI BA: VƯỜN BA-LỢI-DẠ-ĐA

Bên ngoài cửa thành góc Đông-Bắc hai mươi do-tuần, chư Thiên Đao-Lợi có vườn rừng lớn tên là Ba-Lợi-Dạ-Đa. Vườn này có ao vuông cũng tên là Ba-Lợi-Dạ-Đa, rộng trăm do-tuần, sâu cũng như thế, nước trời tràn đầy, bốn báu làm lũy. Đáy và bờ cũng như đã nói ở trước. Bốn bên thềm đường báu cũng như trước đã nói; hoa năm loại báu cũng như trước đã nói; thuyền bốn loại báu và tám loại chơi nước, tùy tâm nhanh chậm, trong đó chư Thiên muốn hoa kia thời ứng niệm liền đến. Do quả báo thiện nên mưa các thứ hoa báu rải khắp chư Thiên. Lại có gió khác thổi các vòng hoa, tùy theo ý muốn mà trang nghiêm các phần thân: Thân, đầu, tay, chân tự nhiên mang theo.

Trên bờ ao, cây năm loại báu la liệt đầy khắp cũng như trước đã nói. Trong khoảng giữa các cây và các điện đường báu, chư Thiên nam nữ dừng ở đầy khắp cũng như trên đã nói.

Trong vườn có cây tên là Ba-Lợi-Dạ-Đa cũng gọi là Câu-Tì-Đà-La; cây này sinh trưởng đầy đủ, hình dung đáng yêu, cành lá che nhau dày kín, lá nhiều lâu chẳng rụng trống, tất cả gió mưa không thể lọt vào. Ví như vị Thầy trang sức vòng hoa, trang sức vòng hoa và khuyên tai, hình tướng cây ấy cũng đáng yêu như thế; từ trên như tàn lọng lần lượt phủ xuống, cao một trăm do-tuần, dưới gốc thẳng lớn đều không có gân đốt. Năm mươi do-tuần mới có cành tán, đường kính của thân cây rộng năm do-tuần, chu vi mười do-tuần. Mỗi một cành xòe ra năm mươi do-tuần; khoảng giữa ước chừng một trăm do-tuần, chu vi ba trăm do-tuần.

Dưới có đá báu tên là Ban-Trụ-kiếm-Bà-La, dài năm mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, đều được làm thành bởi lưu ly, mềm láng đáng yêu, các báu trang nghiêm. Ví như thảm thêu diệu hảo đất Bắc đủ loại điêu chạm: Người, phi nhân, voi, ngựa, thú, hoa, cỏ các loại đầy đủ; cũng như khuyên tai các báu hợp thành, Ban-Trụ-Kiếm- Bà-La cũng lại như thế, dẫm chân liền lún, nhấc chân lên liền nổi. Như gấm Đâu-La và gấm Dĩ-Mộc, thể của đá Ban-Trụ-Kiếm-Bà-La này mềm mại cũng lại như vậy.

Được trang nghiêm bởi ba loại bì trì, mỗi một bì trì được vây quanh bởi ba tầng linh báu, mỗi một linh báu được làm thành bằng bốn báu, gió nhẹ thổi động phát ra âm thanh vi diệu, có thể khiến cho chư Thiên khởi năm dục trói buộc cũng như trên đã nói.

Bốn bên thềm đường được làm thành bởi vàng, bạc, lưu ly, pha lê. Trong vườn nơi nơi có ao, cũng như trên đã nói, cho đến điện đường bằng các báu- chỗ ở của chư Thiên nam nữ cũng như trên nói.

Vườn này chu vi một nghìn do-tuần, đường kính một phần ba, bao bọc kim thành. Thành này cao một do-tuần, tường phụ một do-tuần rưỡi, cửa thành cao hai do-tuần, lầu cửa cao một do-tuần rưỡi. Cứ mỗi mười do-tuần có mỗi một cửa, chín mươi chín cửa lại có một cửa nhỏ, đủ một trăm cửa. Các cửa này được làm thành bởi các báu, được trang nghiêm bởi báu ma-ni vi diệu. Ví như thảm thêu diệu hảo đất Bắc đủ loại điêu chạm, cửa này lại có bốn binh phòng hộ đều như trên đã nói.

Bên ngoài bảy lớp cửa báu cũng như trên đã nói, hoa năm loại báu cũng như trên đã nói, thuyền bốn loại báu cũng như trên nói, bờ ao cây năm loại báu cũng như trên đã nói cho đến điện đường bốn báu –chỗ ở của chư Thiên nam nữ.

Bên ngoài thành ba lớp hào báu cũng như trên đã nói, mỗi một hào rộng hai do-tuần, sâu một do-tuần rưỡi, hình như miệng hồ, dưới rộng trên hẹp, nước trời tràn đầy đều như trên đã nói. Trong khoảng đất của hào cung điện của các dâm nữ la liệt. Bên ngoài ba lớp hào được bao bọc bởi rừng cây bảy báu cũng như trên nói.

Lúc ấy trong rừng ngoài tất cả các hoa khai nở thắm tươi, các Thiên nữ tấu nhạc ca hát, thời Chư Thiên tử từ vườn Ba-Lợi-Dạ-Đa ra mà xem nghe; các Thiên tử ở trong vườn ngoài tấu nhạc ca hát, Thiên nữ vườn trong cũng ra xem nghe. Thiên nữ vườn trong lại tấu âm nhạc, các Thiên tử bên ngoài vào vườn xem nghe; Thiên tử trong vườn tấu nhạc thời Thiên nữ ngoài vườn cũng vào xem nghe. Lấy nhân duyên này thọ các đùa vui.

Từ cửa góc Đông-Bắc của đại thành Thiện Kiến đến cửa góc Tây-Nam, con đường trung gian dài hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, đều dùng lưu ly làm đất bằng láng mềm mại, các báu trang nghiêm. Ví như thảm thêu diệu hảo đất Bắc: Người, phi nhân, voi, ngựa, thú, hoa, cỏ các loại đủ đầy; cũng như khuyên tai các báu hợp thành, hình tướng con đường cũng lại như thế, dẫm chân liền lún, nhấc chân liền nổi, như gấm Đâu-La và gấm Dĩ-Mộc, con đường mềm mại cũng lại như vậy.

Nghiêm sức bởi ba lớp bì trì, mỗi một bì trì được làm thành bởi bốn báu, mỗi một bì trì được bao quanh bởi ba tầng linh báu, mỗi một linh báu được làm thành bởi bốn báu, gió nhẹ thổi động phát ra âm thanh vi diệu, có thể khiến chư Thiên khởi năm dục trói buộc.

Hai bên đường này được kẹp bởi hai sông nước tên là Trường Hình, cũng dài hai mươi do-tuần, rộng mười do-tuần, nước tám công đức tự nhiên tràn đầy. Hai bên sông đều được cấu thành bởi gạch bốn báu cũng như trước đã nói. Bốn bên thềm đường bốn báu cũng như trước đã nói. Thuyền bốn loại báu bơi nổi trong đó, tám loại dụng cụ chơi nước, cưỡi thuyền du hí chậm nhanh tùy ý đều như trước nói. Trong đó chư Thiên muốn hoa kia lại thời theo niệm liền đến. Do quả báo thiện, mưa các hoa báu rải khắp chư Thiên; lại có gió khác thổi các vòng hoa tùy theo ý muốn mà trang nghiêm: Thân, đầu, tay, chân tự nhiên mang theo.

Bên ngoài hai bờ sông cây năm loại báu la liệt đầy khắp cũng như trước đã nói. Trong khoảng giữa các cây có các ao báu và điện đường báu, chư Thiên nam nữ đều ở trong đó, vô lượng thiên chúng đầy khắp cõi nước.

Như thế, Phật Thế Tôn nói: Tì-khưu, lúc bấy giờ lá cây Ba-Lợi-Dạ-Đa Câu-Tì-Đà-La của trời Đao-Lợi úa vàng sắp rụng, thời chư Thiên hết sức hoan hỉ nói như thế này: Lúc này cây Ba-Lợi-Dạ-Đa trời Đao-Lợi chuyển sắc vàng, không lâu sẽ rụng trống.

Tì-khưu, lúc ấy lá cây Ba-Lợi-Dạ-Đa rụng rồi, bấy giờ chư Thiên vui mừng nhảy nhót, nói như thế này: Lá cây Ba-Lợi-Dạ-Đa của chư Thiên đã rụng, không lâu sẽ sinh mầm.

Tì-khưu, lúc bấy giờ khi cây Ba-Lợi-Dạ-Đa của trời Đao-Lợi đã sinh mầm, tất cả Chư Thiên vui mừng nhảy nhót, nói như thế này: Lúc này cây Ba-Lợi-Dạ-Đa đã sinh mầm rồi, không lâu sẽ hiện sắc xanh non vi tế.

Tì-khưu, lúc bấy giờ, khi cây Ba-Lợi-Dạ-Đa hiện sắc xanh non rồi, Chư Thiên hoan hỉ nhảy nhót, nói như thế này: Cây Ba-Lợi-Dạ-Đa đã hiện sắc xanh non rồi, không lâu sẽ mọc lá búp.

Tì-khưu, lúc bấy giờ, khi cây Ba-Lợi-Dạ-Đa mọc nụ hoa rồi, Chư Thiên hoan hỉ nhảy nhót, nói như thế này: Cây Ba-Lợi-Dạ- Đa đã mọc nụ rồi, không lâu sẽ hé nở. Khi hé nở rồi, Chư Thiên hoan hỉ nhảy nhót nói như thế này: Cây Ba-Lợi-Dạ-Đa đã hé nụ rồi, chẳng bao lâu tất cả sẽ khai nở trọn vẹn.

Tì-khưu, lúc bấy giờ, cây Ba-Lợi-Dạ-Đa đã khai nở rồi, sắc hoa chiếu khắp năm mươi do-tuần; hương vi diệu của hoa ấy cũng huân năm mươi do-tuần. Nếu khi mưa với gió Đông, thổi hương hoa cây này bay về phương Tây một trăm do-tuần, nếu khi mưa với gió Nam, thổi hương hoa của cây này bay về phương Đông một trăm do-tuần; nếu khi mưa với gió Nam, thổi hương hoa của cây nay bay về hướng Bắc một trăm do-tuần; nếu khi mưa với gió Bắc, thổi hương hoa của cây này bay về phương Nam một trăm do-tuần.

Tì-khưu, thần lực oai đức của cây Ba-Lợi-Dạ-Đa này, Tì-khưu, nếu đệ tử của Phật nương pháp luật được nói bởi Như Lai, thì do vì tín căn, lìa khỏi nhà của mình, tu đạo không có nhà, vì sự này nên khởi tâm quyết định; Tì-khưu, người như thế, ví như lá cây Ba-Lợi-Dạ-Đa khi ngả vàng. Tì-khưu, lúc ấy đệ tử Phật cắt bỏ râu tóc, mặc pháp phục, lìa nhà của mình, tu đạo không nhà; Tì-khưu, người như thế ví như lá cây Ba-Lợi-Dạ-Đa đã rụng.

Tì-khưu, nếu đệ tử Phật lìa các dục trần, lìa các pháp ác, có giác có quán, có hỉ có lạc, sinh khởi tu tập sơ thiền, nhập trụ trong đó, Tì-khưu, người như thế, ví như cây Ba-Lợi-Dạ-Đa khi bắt đầu sinh mầm. Tì-khưu lúc ấy giác quán rồi, vì tịch tĩnh nên nương nội tâm trong sạch, vì hành hai phương tiện, không giác không quán, từ định sinh khởi, có hỉ có lạc, tu tập nhị thiền, nhập trụ trong đó. Tì-khưu, người như thế ví như cây Ba-Lợi-Dạ-Đa khi hiện sắc xanh non.

Tì-khưu, khi đệ tử của Phật, vì lìa dục nên trụ nơi tâm xả, chính niệm chính trí, thân thọ lạc, cho nên Thánh Sư nói giáo thuyết như vậy; nếu trụ nơi lạc, có xả, có niệm tu tập tam thiền, nhập trụ trong đó. Người như thế, ví như cây Ba-lợi-Dạ-Đa khi sinh búp hoa. Tì-khưu, nếu đệ tử của Phật, vì khổ diệt hết, vì lạc đã qua, ưu và hỉ của thời xưa đã diệt hết nên không khổ không lạc, xả niệm thanh tịnh tu tập Tứ thiền, nhập trụ ở trong. Người như thế, ví như khi hoa cây Ba-Lợi-Dạ-Đa đã hé nở.

Tì-khưu, nếu đệ tử của Phật, vì hết các lậu nên tâm vô lậu giải thoát, và bát-nhã giải thoát, hiện thế đã chứng, nhập trụ trong đó; sinh đã tận, cứu cánh tu đạo, các sự đã xong; ví như khi cây Ba-Lợi-Dạ-Đa khai nở tất cả. Tì-khưu, các Tì-khưu này, các lậu đã tận, tu đạo rốt ráo chính tuệ giải thoát có kết có tận.

Chư Thiên Đao-Lợi nói tán thán rằng: Thiện hữu, chỗ kia có người họ như thế, tên như thế và quận huyện như thế, tất cả cõi nước; lìa nhà của mình, tu đạo không nhà, vị đó gọi là Tì-khưu, là đệ tử xuất gia, đệ tử Y chỉ, vì sạch các lậu nên tâm vô lậu giải thoát và Bát-nhã giải thoát hiện thế đã chứng, nhập trụ ở trong, sinh đã tận, tu đạo rốt ráo, các sự đã xong, không có sinh lại, nên đắc được trí này. Các Tì-khưu này đã sạch các lậu, chính trí giải thoát, đã tận pháp hữu. Thần lực như thế và oai đức như vậy, như cây Ba-Lợi-Dạ-Đa.

Lúc bấy giờ cây Ba-Lợi-Dạ-Đa cõi trời Đao-Lợi khai nở trọn vẹn, lại có chư Thiên bảo vệ giữ gìn vườn đến chỗ của Đế-Thích, thưa Đế-Thích rằng: Thiên Vương! Cây Ba-Lợi-Dạ-Đa đã trọn khai nở nên Thiên Vương nên biết thời tiết.

Chư Thiên lại có voi chúa tên là Quân-La-bàn, để cưỡi đi đến vườn, thân dài chín do-tuần, cao ba do-tuần, hình tương xứng. Lúc ấy Thích- Đề-Hoàn-Nhân sai khiến báo tượng rằng: Thiện hữu, cây Ba-La-Dạ-Đa đã khai nở tất cả, chư Thiên sẽ đến đó, vào vườn xem, cho nên bạn nay sẽ tự trang sức. Voi nghe lời sai, vui thích nhảy nhót, như những người khi cầu hôn đầu tiên và khi đón dâu, tất cả các sự cát tường hiếm có, voi chúa vui mừng cũng lại như thế.

Lúc ấy, voi chúa liền hóa làm ba mươi hai đầu, mỗi một đầu có sáu ngà, mỗi một ngà có bảy ao báu, mỗi một ao báu sinh bảy cây sen, mỗi một cây sen sinh bảy hoa, mỗi một hoa sinh bảy cánh, mỗi một cách có bảy Thiên nữ, như vậy các kỹ nữ trời có số bảy lần bảy vây quanh cây sen, hiển hiện đáng yêu. Do nhân duyên này các hoa trang nghiêm đều trọn đầy đủ.

Chư Thiên Đao-lợi cung kính Đế-Thích làm bậc thượng thủ, lên trên voi nương đầu chính giữa mà ngồi, hai bên phải trái mỗi bên mười sáu vị thiên. Tất cả chư Thiên mỗi người đều nghĩ: Tôi ngồi ở đầu chính giữa, nếu là chân thật thì chỉ Thiên Đế-Thích là ngồi một mình chính giữa. Tam thập tam thiên đã lên voi rồi, các thiên chúng khác lần lượt đều lên.

Thiên Đế-Thích này có hai thái tử, một tên là Chiên-Đàn, hai tên là Tu-Tì, là hai tướng quân lớn nhất của trời Đao-Lợi, cũng lên trên voi.

Có các Thiên nữ vi diệu tối thắng: Thứ nhất tên là A-Lam-Bà, thứ hai tên là Mật-Xa-Kế-Thi, thứ ba tên là Phân-Đà-Lợi-Kha, thứ tư tên là Nê-La, thứ năm tên là A-Lâu-Na, thứ sáu tên là Ế-Nê-Bát-Bà, thứ bảy tên Tu-Báy-Bà, thứ tám tên Bát-Đà-La, thứ chín tên là Nguyên-Bạt-Đà-La, thứ mười tên là Ma-Đầu-Kha-Bà-Trí. Các Thiên nữ như vậy cũng lên trên voi.

Lại có Thiên tử vi diệu tên là A-Lam-Phù, thứ hai tên là Đạt-Đầu-Lâu-Mi, thứ ba tên là Duyệt-Phù-Lâu, thứ tư tên là Thi-Khí, các Thiên tử như thế cũng lên trên voi. Đều ở trên voi ca hát, tấu âm nhạc.

Tất cả chư Thiên đều lên trên voi rồi, lúc ấy voi chúa hoan hỉ nhảy nhót ví như vua thọ chức vị quán đảnh, cũng như khi tráng niên vào hôn lễ, hành chính pháp xong, dùng các hoa vi diệu mà trang nghiêm thân và đầu, voi chúa vui mừng cũng lại như thế.

Lúc bấy giờ voi chúa rống âm thanh lớn như sấm, cất bước lên đường. Như kết vòng hoa, ba lần như thế đã đến vườn Ba-Lợi-Da-Đa, thời chư Thiên từ trên đều xuống hóa ra kỹ nữ trên hoa, ca múa tấu nhạc, đủ loại tư thái, Chư Thiên kỹ nữ và kỹ nam ca múa tấu nhạc. Lúc ấy voi chúa rống âm thanh như sấm, cất bước dong ruổi, như kết vòng hoa; ba lần chuyển như vậy, đến vườn Ba-Lợi-Dạ-Đa. Chư Thiên Đao-Lợi đều từ trên hạ xuống trên đá báu Ban-Phủ-Kiếm-Ma-La. Nếu không đủ chỗ để ngồi khắp thì đá lại dài thêm, vì phúc của Chư Thiên vậy.

Voi chúa A-Di-La-Bà-Na lại biến hóa thân làm đồng tử cõi trời, đeo tay ấn báu và khuyên tai báu, đủ loại trang sức, thọ năm dục trần tương ưng đùa vui. Có Thiên tử khác cưỡi voi, ngựa, xe khác lầu gác. Lại có Chư Thiên ngồi các thuyền báu từ sông Trường Hình, tùy tâm nhanh chóng mà vào vườn này. Ở trong vườn ấy, người hát chỗ riêng, người múa chỗ riêng, đàn sáo chỗ riêng, tụ tập lớn chỗ riêng; trong đó chư Thiên dùng bốn tháng cõi trời mà thọ năm dục trần đầy đủ, tương ưng du hí khoái lạc. Nếu căn cứ ngày tháng cõi con người, thì một vạn hai nghìn năm thọ mạng cõi trời và mười năm, lại một phần ba, dùng trọn vẹn ở trong vườn.

Trong các vườn của trời Đao-lợi thì sáu vườn này lớn nhất, lại có các vườn lớn, nhỏ khắp nơi trên trời.

Nghĩa này Phật Thế Tôn nói; tôi nghe như vậy.

    « Xem quyển trước «      « Kinh này có tổng cộng 10 quyển »       » Xem quyển tiếp theo »

Tải về dạng file RTF

_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Vầng sáng từ phương Đông


Kinh Kim Cang


Các vị đại sư tái sinh Tây Tạng


Đừng bận tâm chuyện vặt

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.



Donate


Quý vị đang truy cập từ IP 3.149.255.239 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập