Người Cư Sĩ [ Trở Về ] [ Trang chủ ]
|
Thứ 13Bấy
giờ, Ðế Thích ở nơi đại chúng bạch Phật rằng:
-Thế
Tôn! Con dù đã nghe trăm nghìn kinh điển của Phật với Văn
Thù, nhưng chưa từng nghe kinh điển quyết định thật tướng
thần thông tự tại bất khả tư nghì như thế. Như con hiểu
nghĩa của Phật thuyết, nếu có chúng sanh nghe kinh pháp này
tín giải, thọ trì, đọc tụng thì quyết định sẽ được
đắc pháp, huống là tu hành đúng như Phật sở thuyết. Người
ấy sẽ đóng bít nẻo ác, khai mở cửa thiện, thường được
chư Phật hộ niệm,hàng phục ngoại đạo, dẹp tan ma oán,
tu đạo Bồ Ðề, an trụ đạo tràng, thực hiện sở hành
của Như Lai.
Thế
Tôn! Nếu có người thọ trì, đọc tụng tu hành đúng như
Phật sở thuyết, thì con sẽ cùng các quyến thuộc cúng dường
hầu hạ. Những thành phố thôn quê, núi rừng đồng bằng,
nơi nào có kinh này, chúng con sẽ cùng đến chỗ đó lãnh
thọ kinh pháp, kẻ chưa tin khiến sanh lòng tin, kẻ đã tin
thì hộ vệ cho họ.
Phật
bảo:
-Lành
thay! Lành thay! Thiên Ðế. Như lời ngươi nói, ta mừng cho
ngươi. Kinh này rộng thuyết Vô Thuợng Bồ Ðề bất khả
tư nghì của tam thế chư Phật. Thiên Ðế! Nếu có thiện
nam tử, thiện nữ nhơn thọ trì, đọc tụng, cúng dường
kinh này tức là cúng dường tam thế chư Phật. Thiên
Ðế! Giả sử có chư Phật đầy khắp cõi tam thiên, đại
thiên thế giới, nhiều như mía, tre, lúa, mè, rừng cây v.v...
Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhơn, hoặc một kiếp hoặc
chưa đầy một kiếp, cung kính tôn trọng, tán thán cúng dường
thờ phụng cho đến chư Phật diệt độ rồi, đem xá lợi
toàn thân của mỗi chư Phật xây dựng thất bửu tháp rộng
bằng tứ thiên hạ, cao đến cõi Phạm Thiên, trang nghiêm rực
rỡ, dùng tất cả hương hoa, anh lạc tràng phan, âm nhạc vi
diệu bậc nhất để cúng dường hoặc một kiếp hoặc chưa
đầy một kiếp. Thiên
Ðế! Ý ngươi thế nào? Phước đức người ấy có nhiều
chăng? -Bạch
Thế Tôn! Rất nhiều. Phước đức người ấy dẫu cho trăm
ngàn ức kiếp cũng chẳng kể xiết. Phật
bảo Thiên Ðế: -Nên
biết thiện nam tử, thiện nữ nhơn kia được nghe kinh điển
giải thoát bất khả tư nghì này, tín giải, thọ trì, đọc
tụng, tu hành được phước được phước đức nhiều hơn
người trước. Tại sao? Vì Bồ Ðề của chư Phật đều từ
kinh này sanh ra, tướng Bồ Ðề chẳng có hạn lượng. Do nhơn
duyên này nên phước đức chẳng thể đo lường. Phật
lại bảo: -Thiên
Ðế! Về quá khứ vô lượng a tăng kỳ kiếp, có thế giới
Ðại Trang Nghiêm, kiếp gọi Trang Nghiêm. Thời ấy có Phật
hiệu là Dược Vương Như Lai, trụ thế hai mươi tiểu kiếp,
hàng Thanh Văn ba mươi sáu ức na do tha, háng Bồ Tát mười
hai ức. Khi
ấy, có Chuyển Luân Thánh Vương tên là Bửu Cái, đầy đủ
thất bảo, làm vua tứ thiên hạ. Vua có ngàn con, đoan trang
dũng mãnh, hay hàn phục oán thù. Lúc đó, Bửu Cái cùng quyến
thuộc cúng dường thờ phụng Dược Vương Như Lai mãn năm
kiếp, qua năm kiếp rồi bảo với ngàn con rằng: "Các
ngươi cũng nên đem thâm tâm cúng dường Phật như ta vậy." Ngàn
con vâng lời phụ vương, cũng cúng dường thờ phụng Dược
Vương Như Lai mãn năm kiếp. Trong
đó có một vương tử tên Nguyệt Cái tự ngồi suy nghĩ: "Có
cúng dường nào hơn việc này chăng?" Do
oai thần Phật, giữa hư không có thiên tử nói rằng: "Thiện
nam tử! Dùng pháp cúng dường hơn các cúng dường khác." Nguyệt
Cái liền hỏi: "Thế nào là Pháp Cúng Dường?" Thiên
tử nói: "Ngươi
hãy đến hỏi Dược Vương Như Lai. Ngài sẽ nói rõ pháp cúng
dường cho ngươi biết." Tức
thì, Nguyệt Cái đến chỗ Dược Vương Như Lai, đảnh lễ
chân Phật, rồi đứng qua một bên bạch Phật rằng: "Thế
Tôn! Trong các cúng dường, pháp cúng dường là hơn cả. Vậy
thế nào là pháp cúng dường?" Dược
Vương Như Lai bảo: 'Thiện
nam tử! Pháp Cúng Dường là kinh thâm diệu của chư Phật
sở thuyết, là Tổng trì sở ấn, pháp tạng sở nhiếp của
Bồ Tát. Tất cả thế gian khó tin, khó hành. Vi diệu khó thấy,
trong sạch chẳng nhiễm. Chẳng phải suy nghĩ phân biệt có
thể đến. Người tu đến bậc Bất Thối Chuyển thành tựu
lục độ, khéo phân biệt diệu nghĩa, thuận pháp Bồ Ðề,
siêu việt các kinh, vào đại từ bi, lìa việc bọn ma và các
tà kiến, thuận pháp nhân duyên, vô ngã, nhân, chúng sanh, thọ
mạng, cũng là không, vô tướng, vô tác, vô khởi, hay khiến
chúng sanh tọa đạo tràng chuyển pháp luân, long thiên hộ
pháp thảy đều tán thán, khiến chúng sanh nhập pháp tạng
Phật, gồm tất cả trí huệ của hiền thánh, thuyết đạo
sở hành của Bồ Tát, nương nghĩa thật tướng của các pháp,
sáng tỏ pháp tịch diệt vô thường, khổ, không, vô ngã,
cứu giúp tất cả chúng sanh phá giới, hay khiến những tà
ma ngoại đạo và kẻ tham đắm đều khiếp sợ, chư Phật
hiền thánh cùng nhau tán thán, lìa sự khổ của sanh tử, hiện
sự vui của Niết Bàn, ấy là do mười phương tam thế chư
Phật sở thuyết. Nếu được nghe kinh điển này, tín giải,
thọ trì, đọc tụng, dùng sức phương tiện vì chúng sanh
phân biệt giảng giải, chỉ bày rõ ràng. Hộ trì chánh pháp
như thế gọi là pháp cúng dường." "Lại
nữa, nơi các pháp tu hành đúng như Phật sở thuyết, tùy
thuận thập nhị nhân duyên, lìa các tà kiến, đắc vô sanh
nhẫn, quyết định vô ngã, vô chúng sanh, chẳng trái nhân
duyên quả báo, lìa nơi ngã sở, hành đúng pháp tứ y (y nghĩa
bất y ngữ, y trí bất y thức, y kinh liễu nghĩa bất y kinh
bất liễu nghĩa, y pháp bất y nhân), tùy thuận pháp tướng,
vô sở nhập, vô sở qui. Vì vô minh tất cánh diệt nên chư
hạnh cũng diệt, cho đến pháp sanh tất cánh diệt nên lão
tử cũng diệt. Tác quán như thế thì thập nhị nhân duyên
chẳng có tướng tận, kiến chấp chẳng khởi. Ấy gọi là
pháp cúng dường tối thượng." Phật
bảo Thiên Ðế: -Vương
tử Nguyệt Cái nghe Dược Vương Như Lai thuyết pháp như thế
đắc nhu thuận nhẫn, liền cởi bửu y với đồ trang sức
trên thân thể để cúng dường Phật và bạch rằng: "Thế
Tôn! Sau khi Phật diệt độ, con sẽ hành pháp cúng dường,
hộ trì chánh pháp. Nguyện nhờ oai thần Phật gia hộ, khiến
con hàng phục được ma oán, tu hạnh Bồ Tát." Dược
Vương Như Lai biết thâm ý của Nguyệt Cái liền thọ ký rằng: "Ngươi
về sau sẽ hộ vệ thành trì chánh pháp." Khi
ấy, Nguyệt Cái chứng kiến pháp thanh tịnh, nghe Phật thọ
ký, tín thọ xuất gia, tinh tấn tu tập thiện pháp, chẳng
bao lâu đắc ngũ thần thông, hành đạo Bồ Tát, đắc pháp
Tổng Trì, biện tài vô ngại. Sau khi Phật diệt độ, dùng
sức thần thông, tổng trì biện tài đã đắc,tùy duyên phổ
biến pháp luân sở chuyển của Dược Vương Như Lai mãn muời
tiểu kiếp. Tỳ
kheo Nguyệt Cái vì siêng năng tinh tấn hộ trì chánh pháp ngay
đời đó, thân đó giáo hóa trăm muôn ức người nơi Vô Thượng
Bồ Ðề, được bất thối chuyển, mười bốn na do tha người
phát tâm nhị thừa, vô lượng chúng sanh được sanh cõi trời. Thiên
Ðế! Vua Bửu Cái trước kia, nay đã thành Phật hiệu Bửu
Diệm Như Lai. Ngàn con của vua tức là ngàn Phật trong hiền
kiếp. Bắt đầu từ Phật Ca La Cưu Tôn Ðà cho đến Phật
cuối cùng hiệu là Lâu Chí Như Lai. Tỳ kheo Nguyệt Cái tức
là thân ta đây. Thiên
Ðế! Phải biết pháp yếu dùng pháp cúng dường nơi các cúng
dường này là bậc nhất, tối cao, tối thượng, chẳng gì
so bằng. Vì thế, Thiên Ðế! Nên dùng pháp cúng dường để
cúng dường Phật.
|
|