Người cầu đạo ví như kẻ mặc áo bằng cỏ khô, khi lửa đến gần phải lo tránh. Người học đạo thấy sự tham dục phải lo tránh xa.Kinh Bốn mươi hai chương
Như đá tảng kiên cố, không gió nào lay động, cũng vậy, giữa khen chê, người trí không dao động.Kinh Pháp cú (Kệ số 81)
Hãy tự mình làm những điều mình khuyên dạy người khác.
Kinh Pháp cú
Kẻ ngu dầu trọn đời được thân cận bậc hiền trí cũng không hiểu lý pháp, như muỗng với vị canh.Kinh Pháp Cú - Kệ số 64
Kẻ làm điều ác là tự chuốc lấy việc dữ cho mình.Kinh Bốn mươi hai chương
Dễ thay thấy lỗi người, lỗi mình thấy mới khó.Kinh Pháp cú (Kệ số 252)
Rời bỏ uế trược, khéo nghiêm trì giới luật, sống khắc kỷ và chân thật, người như thế mới xứng đáng mặc áo cà-sa.Kinh Pháp cú (Kệ số 10)
Con tôi, tài sản tôi; người ngu sinh ưu não. Tự ta ta không có, con đâu tài sản đâu?Kinh Pháp Cú (Kệ số 62)
Thường tự xét lỗi mình, đừng nói lỗi người khác.
Kinh Đại Bát Niết-bàn
Ai sống quán bất tịnh, khéo hộ trì các căn,
ăn uống có tiết độ, có lòng tin, tinh cần,
ma không uy hiếp được, như núi đá, trước gió.Kinh Pháp Cú (Kệ số 8)
Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@rongmotamhon.net
Font chữ:
Phật dạy:
- Xưa có trưởng giả tên là Thọ-đề già, kho tàng chứa đầy vàng, bạc, nô tỳ đông đúc, không thiếu một vật gì.
Một hôm, gặp lúc trời gió, chiếc khăn lụa trắng treo cạnh bờ ao, bay đến trước điện vua. Vua mở hội, triệu tập quần thần, cùng nhau bàn luận các điềm kỳ lạ. Các quan đều tâu:
- Nước sắp hưng thịnh nên trời ban cho lụa trắng.
Riêng Thọ-đề-già im lặng không nói.
Nhà vua hỏi Thọ-đề-già:
- Các quan đều vui vẻ, riêng khanh sao không nói?
Thọ-đề-già tâu:
- Thần không dám dối vua. Đó là khăn lau mặt của nhà thần, treo ở cạnh bờ ao, gặp lúc trời gió thổi mạnh, bay đến trước điện vua. Do đó nên thần im lặng không nói.
Vài ngày sau có một hoa chín màu sắc, lớn như bánh xe, gặp lúc trời gió thổi mạnh, bay đến điện vua. Vua triệu tập quần thần cùng nhau bàn luận, hỏi các quan điềm kỳ lạ. Các quan đều tâu:
- Nước sắp hưng thịnh nên trời ban cho hoa vàng.
Riêng Thọ-đề-già im lặng không nói.
Vua hỏi Thọ-đề-già:
- Các quan đều vui mừng, khanh sao không nói?
Thọ-đề-già tâu:
- Thần không dám dối vua. Đó là hoa sau vườn nhà thần. Hoa rụng, gặp lúc trời gió thổi mạnh, bay đến trước cung điện vua. Do đó thần im lặng không nói.
Nhà vua bảo Thọ-đề-già:
- Nhà khanh được như vậy, khanh hãy về bảo những người nhà sắp xếp, trẫm sẽ dẫn hai mươi vạn người đến nhà khanh tham quan.
Thọ-đề-già tâu:
- Xin đại vương và các quan cùng đi với thần. Nhà thần giường mền tự nhiên có sẵn, không cần người trải; thức ăn uống tự nhiên có sẵn, không cần người làm. Tất cả đồ dùng tự nhiên đến, không phải gọi kêu; tự nhiên đi, không cần cất dọn.
Nhà vua dẫn hai mươi vạn người đi thẳng vào cửa phía Nam nhà Thọ-đề-già. Bên trong cửa có một đồng tử dung nhan đẹp đẽ, sắc mặt tươi vui, rất đáng mến.
Vua hỏi Thọ-đề-già:
- Đó là con trai của nhà khanh, phải không?
- Tâu đại vương! Thần không dám dối với đại vương. Đó là người đầy tớ giữ nhà cho thần.
Lại tiến bước vào bên trong, nhà vua thấy một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp, sắc mặt tươi vui, rất đáng yêu mến.
Vua hỏi Thọ-đề-già:
- Người đó là con gái hay vợ của khanh?
- Tâu đại vương! Thần không dám dối với đại vương. Đó là người ở giữ nhà của thần.
Lại tiến thẳng vào hiên nhà, vua thấy vách làm bằng bạc, đất bằng thủy tinh, vua cho là dòng nước nên phân vân không dám bước tới. Thọ-đề-già liền đi trước, dẫn vua vào xem giường vàng, ngồi ghế ngọc. Vợ của Thọ-đề-già từ trong bức màn một trăm hai mươi lớp vàng bạc bước ra lễ bái vua, liền chảy nước mắt.
Vua hỏi Thọ-đề-già :
- Vợ khanh lễ bái ta, có điều gì không ưa mà chảy nước mắt?
Thọ-đề-già tâu vua:
- Thần không dám dối nhà vua. Vợ thần nghe hơi khói của nhà vua nên chảy nước mắt.
Vua nói:
- Hàng thường dân đốt đèn bằng mỡ, chư hầu đốt đèn bằng sáp, thiên tử đốt đèn bằng keo, cũng không có hơi khói hay sao mà lại chảy nước mắt?!
Thọ Đề Già tâu vua:
- Thần không dám dối vua, nhà thần có hạt châu minh nguyệt quý giá treo ở điện chính, suốt ngày đêm đều không dùng lửa đốt mà vẫn sáng. Do đó, nhà vua vẫn ở trong khói nên vợ thần vẫn nghe có mùi khói như vậy.
Thọ-đề-già đưa vua ra phía trước, bước lên lầu cao mười hai tầng để xem từ phía Đông nhìn qua phía Tây, phía Nam nhìn qua phía Bắc. Thấm thoát, nhà vua chơi đã một tháng.
Đại thần tâu vua:
- Nước nhà có đại sự. Xin đại vương trở về lo việc nước.
Vua bảo:
- Hãy ráng đợi ta chút nữa.
Thọ-đề-già lại đưa vua dạo ra sau vườn, xem suối chảy, ao tắm... tất cả đều rất xinh đẹp, rất khả ái. Thấm thoát, nhà vua vui chơi trải qua một tháng.
Đại thần tâu vua:
- Nước có đại sự, xin đại vương trở về lo việc nước.
Vua bảo:
- Hãy ráng đợi ta một chút.
Thọ-đề-già đem bảy báu, các thứ lụa là biếu cho hai mươi vạn người. Tất cả đều lên ngựa, xe trở về nước.
Về cung, vua mở đại hội, tập hợp các quần thần cùng nhau bàn bạc, hỏi những điều kỳ lạ. Vua nói:
- Thọ-đề-già là dân của ta mà vợ con, nhà cửa còn hơn ta. Ta muốn diệt trừ hắn có được không?
Các quan đều tâu:
- Hãy nên làm!
Nhà vua liền dẫn theo bốn mươi vạn binh, khua chuông đánh trống, vây quanh nhà Thọ-đề-già đến hàng trăm lớp.
Trong nhà Thọ-đề-già có một lực sĩ tay cầm chày vàng, giơ lên toan đánh thì bốn mươi vạn người ngựa đều ngã quỵ xuống đất, tay chân bị trói cứng, nằm cong queo, trạng thái như người say, đầu chân tê liệt không thể đứng dậy được.
Thọ-đề-già nương trong xe mây, trụ giữa hư không, hạ xuống, đến hỏi mọi người:
- Các người đến đây có ý gì mà nằm dưới đất, không chịu đứng dậy?
Mọi người thưa:
- Đại vương sai chúng tôi đến đây, muốn diệt trừ trưởng giả. Nhưng trong nhà trưởng giả có một lực sĩ tay cầm chày vàng giơ lên toan đánh, làm cho bốn mươi vạn người ngựa chúng tôi đều ngã xuống đất, bị trói chặt, nằm cong queo, trạng thái như người say, đầu chân tê liệt, không thể đứng dậy.
Thọ-đề-già hỏi mọi người:
- Các ngươi có muốn đứng dậy không?
Mọi người đáp:
- Muốn được đứng dậy.
Thọ-đề-già đưa cây trượng thần lên, làm cho bốn mươi vạn người ngựa đều đứng dậy trở về nước.
Nhà vua liền sai sứ gọi Thọ-đề-già. Khi Thọ-đề-già đến, nhà vua bảo:
- Ta cùng với khanh đồng ngồi một xe đi đến chỗ Phật.
Lúc đến nơi, nhà vua thưa Phật:
- Bạch Thế tôn! Thọ-đề-già là bề tôi của con. Đời trước ông ta có công đức gì mà được vợ con, nhà cửa hơn con?
Phật bảo:
- Đời trước Thọ-đề-già cùng với năm trăm thương chủ, dẫn các thương nhân đều đem theo đồ vật quý báu đi qua đường nguy hiểm. Lúc ấy, trong núi sâu thấy có một vị đạo nhân bị bệnh, Thọ-đề-già cung cấp cho vị ấy am thất tốt, trải giường nệm, nước uống, nồi nhỏ, gạo, thức ăn, đèn đuốc... Lúc ấy Thọ-đề-già nguyện đời đời được sự cung cấp vật dụng như cõi trời, nên nay được phước báo này.
Phật dạy:
- Người bố thí lúc đó là ai? - Chính là Thọ-đề-già này vậy. Vị đạo nhân bị bệnh đó, nay chính là Ta. Năm trăm thương chủ nay đều đắc đạo A-la-hán.
Phật thuyết kinh này rồi, vua và các quan đều phát tâm A-nậu-đa-la-tam-miệu-tam-bồ-đề, đều lễ Phật rồi lui ra. KINH PHẬT THUYẾT THỌ ĐỀ GIÀ
Hết
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.
Quý vị đang truy cập từ IP 3.138.124.135 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đăng nhập / Ghi danh thành viên mới
Gửi thông tin về Ban Điều Hành
Đăng xuất khỏi trang web Liên Phật Hội
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.