Kẻ làm điều ác là tự chuốc lấy việc dữ cho mình.Kinh Bốn mươi hai chương
Chiến thắng hàng ngàn quân địch cũng không bằng tự thắng được mình. Kinh Pháp cú
Lửa nào sánh lửa tham? Ác nào bằng sân hận? Khổ nào sánh khổ uẩn? Lạc nào bằng tịnh lạc?Kinh Pháp Cú (Kệ số 202)
Kẻ ngu dầu trọn đời được thân cận bậc hiền trí cũng không hiểu lý pháp, như muỗng với vị canh.Kinh Pháp Cú - Kệ số 64
Như đá tảng kiên cố, không gió nào lay động, cũng vậy, giữa khen chê, người trí không dao động.Kinh Pháp cú (Kệ số 81)
Những người hay khuyên dạy, ngăn người khác làm ác, được người hiền kính yêu, bị kẻ ác không thích.Kinh Pháp cú (Kệ số 77)
Nếu người có lỗi mà tự biết sai lầm, bỏ dữ làm lành thì tội tự tiêu diệt, như bệnh toát ra mồ hôi, dần dần được thuyên giảm.Kinh Bốn mươi hai chương
Người cầu đạo ví như kẻ mặc áo bằng cỏ khô, khi lửa đến gần phải lo tránh. Người học đạo thấy sự tham dục phải lo tránh xa.Kinh Bốn mươi hai chương
Người trí dù khoảnh khắc kề cận bậc hiền minh, cũng hiểu ngay lý pháp, như lưỡi nếm vị canh.Kinh Pháp Cú - Kệ số 65
Ví như người mù sờ voi, tuy họ mô tả đúng thật như chỗ sờ biết, nhưng ta thật không thể nhờ đó mà biết rõ hình thể con voi.Kinh Đại Bát Niết-bàn

Trang chủ »» Kinh Bắc truyền »» Bản Việt dịch Đại Thừa Bảo Nguyệt Đồng Tử Vấn Pháp Kinh [大乘寶月童子問法經] »»

Kinh điển Bắc truyền »» Bản Việt dịch Đại Thừa Bảo Nguyệt Đồng Tử Vấn Pháp Kinh [大乘寶月童子問法經]

» Tải tất cả bản dịch (file RTF) » Việt dịch (1) » Việt dịch (3) » Hán văn » Phiên âm Hán Việt » Càn Long (PDF, 0.14 MB) » Vĩnh Lạc (PDF, 0.2 MB)

Chọn dữ liệu để xem đối chiếu song song:

Kinh Đại Thừa Đồng Tử Bảo Nguyệt Vấn Pháp

Việt dịch: Nguyên Thuận

Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@rongmotamhon.net

Đại Tạng Kinh Việt Nam
(Download file MP3 -10.16Mb
Font chữ:

TÔI NGHE NHƯ VẦY:
Một thuở nọ, Đức Phật ở trên núi Thứu Phong gần thành Vương Xá, cùng với 55.000 ức vị đại Tỳ-kheo, 8 tỷ vô số ức na-do-tha vị Bồ-tát với nhất tâm hành Bồ-đề hạnh như Vô Năng Thắng Bồ-tát, và trăm ngàn na-do-tha chư thiên cùng hàng người.
Bấy giờ là lúc đi khất thực, Thế Tôn đắp y và cầm bát, cùng với các vị Tỳ-kheo, chư Bồ-tát, và thiên long quỷ thần cung kính vây quanh, rồi Ngài đi vào Đại thành Vương Xá để khất thực.
Khi ấy có một vị hoàng tử, con của vua Ảnh Thắng, tên là Đồng tử Bảo Nguyệt, do có việc nên ngồi trên lưng voi lớn và đi ra ngoài Đại thành Vương Xá. Khi từ nơi xa nhìn thấy Thế Tôn, đồng tử liền bước xuống lưng voi và đi đến chỗ của Phật. Lúc đến nơi, đồng tử cúi đầu đảnh lễ với trán chạm sát chân của Phật, rồi đứng qua một bên.

Sau đó, Đồng tử Bảo Nguyệt bạch Phật rằng:
"Bạch Đức Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác! Kính mong Thế Tôn hãy nói các danh hiệu của chư Như Lai trong mười phương.
Nếu có thiện nam tử hoặc thiện nữ nhân nào với tín tâm mà khi nghe qua các danh hiệu này, thời tất cả nghiệp tội, như là mười nghiệp ác và năm tội ngỗ nghịch, thảy đều tiêu trừ và họ sẽ mau được không thối chuyển nơi Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác."
Lúc bấy giờ Thế Tôn bảo Đồng tử Bảo Nguyệt rằng:
"Lành thay, lành thay! Con có lòng muốn nghe về các danh hiệu của chư Như Lai, thiện niệm này rất đáng quý. Tất cả tội nghiệp nhất định sẽ tiêu trừ.
Này đồng tử! Con nay lắng nghe và khéo tư duy. Ta sẽ nói cho con biết.

Này đồng tử! Về hướng đông, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Vô Ưu. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Hiền Cát Tường Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài không có bệnh, không có phiền não, và luôn thuyết diệu Pháp cho các chúng sanh. Thọ mạng của Đức Phật kia là 6 tỷ ức na-do-tha kiếp. Ở trong thế giới kia đều chẳng có mặt trời, mặt trăng, hay ngày đêm. Duy chỉ có quang minh của Phật chiếu khắp tất cả, và cũng soi đến địa ngục, bàng sanh, và cõi giới của Diêm Vương, khiến hết thảy chúng sanh được giải thoát; vô lượng chúng sanh đắc Vô Sanh Pháp Nhẫn."
Đức Phật bảo:
"Này đồng tử! Về hướng nam, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Tịch Tĩnh. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Vô Biên Quang Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài luôn vì các chúng sanh mà thuyết diệu Pháp."
Đức Phật bảo:
"Này đồng tử! Về hướng tây, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Hoan Hỷ. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Hỷ Cát Tường Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài luôn vì các chúng sanh mà thuyết diệu Pháp."
Đức Phật bảo:
"Này đồng tử! Về hướng bắc, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Bất Động. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Bảo Tràng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài luôn vì các chúng sanh mà thuyết diệu Pháp."
Đức Phật bảo:
"Này đồng tử! Về hướng đông nam, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Chánh Hạnh. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Vô Ưu Cát Tường Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài luôn vì các chúng sanh mà thuyết diệu Pháp."
Đức Phật bảo:
"Này đồng tử! Về hướng tây nam, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Bảo Tràng Cát Tường. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Bảo Tràng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài luôn vì các chúng sanh mà thuyết diệu Pháp."
Đức Phật bảo:
"Này đồng tử! Về hướng tây bắc, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Diệu Thanh. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Cát Tường Hoa Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài luôn vì các chúng sanh mà thuyết diệu Pháp."
Đức Phật bảo:
"Này đồng tử! Về hướng đông bắc, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là An Lạc. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Liên Hoa Quang Hi Hí Trí Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài luôn vì các chúng sanh mà thuyết diệu Pháp."
Đức Phật bảo:
"Này đồng tử! Ở phương dưới, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Quảng Đại. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Quang Minh Cát Tường Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài luôn vì các chúng sanh mà thuyết diệu Pháp."
Đức Phật bảo:
"Này đồng tử! Ở phương trên, vượt qua trăm ngàn ức na-do-tha Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Nguyệt Quang. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Tài Cát Tường Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ngài luôn vì các chúng sanh mà thuyết diệu Pháp.

Này đồng tử! Tất cả cõi Phật như thế đều có lầu các bằng chiên đàn thanh tịnh.
Nếu ai nghe được các danh hiệu của chư Như Lai đó, rồi cung kính thọ trì, biên chép đọc tụng, và rộng thuyết giảng cho người khác, thời tất cả nghiệp tội, như là mười nghiệp ác và năm tội ngỗ nghịch, thảy đều tiêu trừ và cũng không đọa địa ngục, bàng sanh, hay cõi giới của Diêm Vương, và họ sẽ mau được không thối chuyển nơi Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.
Ý con nghĩ sao? Này đồng tử! Vào thuở quá khứ trong đại vô số kiếp và quảng đại vô biên vô số kiếp, thuở đó có thế giới tên là Bảo Sanh. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Tinh Tấn Cát Tường Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Bấy giờ mười Đức Như Lai kia đã ở nơi của Đức Phật Tinh Tấn Cát Tường mà tu hành Bồ-tát Đạo.
Sau khi cúng dường ở trước Đức Phật đó, các ngài phát nguyện rằng:
'Khi chúng con ở mỗi cõi Phật để thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, nếu có chúng sanh nào ở trong khoảnh sát-na hoặc chỉ thoáng chốc, mà nghe được mười Phật hiệu của chúng con. Khi nghe rồi, cung kính thọ trì, biên chép đọc tụng, và rộng thuyết giảng cho người khác, thời tất cả nghiệp tội, như là mười nghiệp ác và năm tội ngỗ nghịch, thảy đều tiêu trừ và cũng không đọa địa ngục, bàng sanh, hay cõi giới của Diêm Vương, và họ sẽ mau được không thối chuyển nơi Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.'"
Khi đã nghe như vậy, Đồng tử Bảo Nguyệt lại bạch rằng:
"Bạch Thế Tôn! Thọ mạng của Đức Phật Như Lai kia dài bao lâu?
Thế Tôn trả lời rằng:
"Thọ mạng của Đức Phật kia là 10 vô số trăm ngàn ức na-do-tha thế giới vi trần đẳng kiếp."
Khi nghe rồi, đồng tử bạch Phật rằng:
"Đức Phật Như Lai kia rất là hiếm có. Do bởi tâm từ bi phát nguyện vì các chúng sanh nên mới được thọ mạng như thế."

Phật bảo đồng tử:
"Nếu có chúng sanh nào nghe được mười danh hiệu của chư Phật này, rồi cung kính thọ trì, biên chép đọc tụng, và tin mến tu hành, thời họ tất sẽ được đầy đủ vô lượng vô biên phước đức, và nghiệp tội của thân khẩu ý cũng chẳng thể sanh khởi.
Này đồng tử! Nếu có thiện nam tử hoặc thiện nữ nhân nào lấy đầy khắp bảy báu trong cõi Phật nhiều như cát sông Hằng để cúng dường cho Như Lai suốt trăm ngàn năm, thì phước đức có được sẽ là vô lượng. Tuy nhiên, nếu có thiện nam tử hoặc thiện nữ nhân nào nghe được mười danh hiệu của chư Phật này, rồi cung kính tín thọ, biên chép đọc tụng, và thuyết giảng cho người khác, thì phước đức có được còn vượt hơn vô lượng vô biên phước đức của người cúng dường ở trước."

Lúc bấy giờ vị chủ lãnh của Thế giới Kham Nhẫn là Đại Phạm Thiên Vương, cùng với Thiên chủ Đế Thích, Tứ Đại Thiên Vương, Tô-tỉ-ma Thiên Tử, và Đại Tự Tại Thiên Tử, dùng hương bột chiên đàn tối thượng mà rải ở trước Thế Tôn để làm cúng dường, rồi bạch với Thế Tôn rằng:
"Nếu có chúng sanh nào đối với Chánh Pháp này mà biên chép đọc t