Nhà lợp không kín ắt bị mưa dột. Tâm không thường tu tập ắt bị tham dục xâm chiếm.Kinh Pháp cú (Kệ số 13)
Cái hại của sự nóng giận là phá hoại các pháp lành, làm mất danh tiếng tốt, khiến cho đời này và đời sau chẳng ai muốn gặp gỡ mình.Kinh Lời dạy cuối cùng
Với kẻ kiên trì thì không có gì là khó, như dòng nước chảy mãi cũng làm mòn tảng đá.Kinh Lời dạy cuối cùng
Lửa nào sánh lửa tham? Ác nào bằng sân hận? Khổ nào sánh khổ uẩn? Lạc nào bằng tịnh lạc?Kinh Pháp Cú (Kệ số 202)
Mặc áo cà sa mà không rời bỏ cấu uế, không thành thật khắc kỷ, thà chẳng mặc còn hơn.Kinh Pháp cú (Kệ số 9)
Chớ khinh tội nhỏ, cho rằng không hại;
giọt nước tuy nhỏ, dần đầy hồ to!
(Do not belittle any small evil and say that no ill comes about therefrom. Small is a drop of water, yet it fills a big vessel.)Kinh Đại Bát Niết-bàn
Cỏ làm hại ruộng vườn, si làm hại người đời. Bố thí người ly si, do vậy được quả lớn.Kinh Pháp Cú (Kệ số 358)
Vui thay, chúng ta sống, Không hận, giữa hận thù! Giữa những người thù hận, Ta sống, không hận thù!Kinh Pháp Cú (Kệ số 197)
Không nên nhìn lỗi người, người làm hay không làm.Nên nhìn tự chính mình, có làm hay không làm.Kinh Pháp cú (Kệ số 50)
Kẻ thù hại kẻ thù, oan gia hại oan gia, không bằng tâm hướng tà, gây ác cho tự thân.Kinh Pháp Cú (Kệ số 42)
Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@rongmotamhon.net
Font chữ:
Nghe như vầy:
Một thời, Phật cùng với năm trăm vị Tỳ kheo nghỉ dưới gốc cây Ni-câu-loại ở tinh xá dòng họ Thích, thuộc nước Ca-duy-la-vệ.
Lúc ấy, trong thành có con của trưởng giả dòng họ Thích tên là Ta Ma Kiệt đi đến gặp Phật, đảnh lễ xong, ngồi qua một bên, chắp tay thưa:
- Bạch Phật! Bồ-tát thực hành hạnh gì để mau đắc đạo Vô thượng Chánh giác, đầy đủ ba mươi hai tướng, đi từ cõi Phật này đến cõi Phật khác, đến khi qua đời tâm ý không loạn, không đọa sanh vào tám chỗ nạn khổ, thường biết việc quá khứ, vị lai, thành tựu các pháp, viên mãn mọi việc, biết rõ tất cả pháp không còn chướng ngại, tin hiểupháp không, chứng đắc Vô sanh pháp nhẫn, thường chí tâm mong cầu làm Sa-môn, chưa từng phạm giới, không ham thích chỗ ở...?
Phật dạy:
- Lành thay, Ta Ma Kiệt! Con đã hỏi hạnh của Bồ-tát. Hạnh Bồ-tát lấy nhẫn nhục làm gốc. Nhờ sức nhẫn nên mau được thành Phật. Nhẫn có bốn việc.
Thế nào là bốn?
1- Nếu bị người chửi mắng thì im lặng không trả lời.
2- Nếu bị người đánh đập thì lãnh chịu mà không đánh lại.
3- Nếu bị người sân giận thì hướng tâm từ về người ấy.
4- Nếu có người khinh chê hủy báng thì không nhớ đến điều xấu ác đó.
Khi ấy, Phật nói bài tụng:
- Đánh chửi mà không sân
Khinh chê cũng không hận
Bồ-tát nhẫn như vậy
Tu học đều đạt thành.
Thận trọng, không khinh mạn
Tâm ý chưa từng loạn
Không phạm, không làm ác
Như vậy mau thành Phật.
Bồ-tát thường hành nhẫn
Hết lòng hành từ bi
Cho nên được thành Phật
Ba mươi hai tướng tốt.
Làm theo việc người ác
Thường vui thích đánh đập
Tâm oán hại mọi người
Nên không lìa đường ác.
Tà kiến, tự cống cao
Nóng nảy, ưa sân giận
Gieo đầu vào lưới mê
Trọn không gần Bồ-tát.
Ngu vì tham quá độ
Ngang ngược không kính lễ
Không hiếu thuận mẹ cha
Nên chịu khổ địa ngục.
Muốn mau được thành Phật
Nên tu tập giới đức
Theo lời minh sư dạy
Bình đẳng với mọi người.
Lại có bốn việc thực hành để mau được thành Phật.
Những gì là bốn?
1- Ưa thích kinh điển, đạo Bồ-tát, hết lòng hộ trì chánh pháp, dạy bảo mọi người.
2- Xa lìa, không theo người nữ.
3- Thường thích bố thí Sa-môn, Phạm chí.
4- Không ngủ nghỉ phi thời, tu tập pháp không.
Khi ấy, Phật nói bài tụng:
- Người thích hạnh Sa-môn
Siêng hộ trì chánh pháp
Ưa pháp, không rời thầy
Người như vậy hiếm có.
Học rộng, cầu Phật đạo
Nghe nhiều, giáo hóa khắp
Thích bố thí, không tham
Do đó mau thành Phật.
Không nên gần người nữ
Tổn đức, loạn thế gian
Người nào tham đắm dục
Chưa từng gần Bồ-tát.
Vì thế người thanh cao
Thường phòng xa nữ sắc
Tịnh tu Bồ-tát đạo
Đại bi giúp quần sanh.
Lúc đó, Ta Ma Kiệt liền tháo châu báu anh lạc trên người ra, tung rải dâng lên Phật, oai thần của Phật làm cho châu báu ấy lơ lửng giữa hư không và hóa thành bảo cái, trong đó có năm trăm người biến hóa đi ra, cũng tháo châu báu trên thân ra, tung rải dâng lên Phật và cất tiếng thưa:
- Chúng con nguyện phát tâm Vô thượng Bồ-đề.
Thấy các người biến hóa, Ta Ma Kiệt hớn hở vui mừng, thưa hỏi Phật:
- Những người biến hóa này từ cõi trời đến hay từ khắp bốn phương đến?
Phật bảo:
- Những người này không từ mười phương đến.
Cũng chẳng phải trời, cũng chẳng phải rồng, cũng chẳng phải thần, chẳng phải người.
Cũng chẳng phải địa, thủy, hỏa, phong, không.
Chẳng phải sắc, thọ, tưởng, hành, thức.
Cũng chẳng phải ý, chẳng phải tâm.
Chẳng phải làm.
Chẳng phải qua, chẳng phải lại.
Cũng chẳng phải đời này, chẳng phải đời sau.
Cũng chẳng phải sanh tử.
Những người này gọi là người biến hóa, không từ đâu sanh đến, gọi là không; như bóng hiện trong gương, không chấp, không xả, không do đâu đến, không nắm bắt, không ngã, không nhân, không thọ mạng, không thức.
Người nam, người nữ nào hiểu biết các pháp như huyễn hóa, không có thức, nghe điều này tin và thực hành theo, thì đó là Phật tử. Đẩy lùi bóng tối, đem lại ánh sáng cho thế gian, làm cho quân ma hàng phục, thành tựu đức lớn. Đó là Sa-môn, Phạm chí, là bậc Bồ-tát thanh tịnh, là người không do đâu sanh, đã được thọ ký, là bậc vô thượng, không thối chuyển. Tin ưa pháp này thì được như vậy.
Phật bảo Ta Ma Kiệt:
- Người nào nghe kinh này mà kinh ngạc, phỉ báng, chê cười, nên biết chẳng phải là Sa-môn, Phạm chí. Đó là bọn ngoại đạo buông lung, theo thầy xấu ác, không trở lại đường lành, bị che mờ, không có mắt sáng, giả xưng là Bồ-tát. Đó là bọn người lừa dối, gây xung đột.
Bấy giờ, ác ma đến hỏi Phật:
- Có bao nhiêu người tin pháp này?
Phật bảo:
- Có bốn trăm ức trời, người trong cõi Dục đều được Vô sanh pháp nhẫn.
Khi ấy, Ta Ma Kiệt đắc Vô sanh pháp nhẫn, năm trăm Tỳ-kheo và năm trăm thiện nam, hai mươi lăm tín nữ đều được địa vị bất thối chuyển. Hết tuổi thọ sẽ được sanh lên cõi Tây phương thanh tịnh của Phật Vô Lượng Thọ, thường hộ trì vô số Phật pháp, giáo hóa tất cả mọi người đều được bất thối chuyển. Như vậy, trải qua vô số kiếp ở cõi này rồi mới làm Phật.
Nghe Phật dạy, ma bước đi chầm chậm đến thưa Phật:
- Đời sau có thể không cần nói lại pháp này.
Hiền giả A-Nan bạch Phật:
- Kinh này tên là gì? Phụng trì như thế nào?
Phật bảo A-Nan:
- Kinh này tên là “Bồ-tát Sanh Địa kinh”, do Ta Ma Kiệt hỏi. Hãy nên phụng trì. Trăm kiếp thực hành năm độ hoàn hảo mà không có đại trí, không có Bồ-tát dẫn dắt, không bằng đọc tụng kinh này và thuyết giảng khắp mọi người.
Khi ấy, Phật nói bài tụng:
- Ai tin học kinh Sanh Địa
Công đức ấy thật vô lường
Vượt ra khỏi ba đường ác
Chắc chắn hưởng phước đời sau.
Phật nói kệ xong, Ta Ma Kiệt và bốn chúng đệ tử, chư thiên, long, thần đều hoan hỷ thọ trì. KINH BỒ-TÁT SANH ĐỊA
Hết
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.
Quý vị đang truy cập từ IP 18.117.107.40 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đăng nhập / Ghi danh thành viên mới
Gửi thông tin về Ban Điều Hành
Đăng xuất khỏi trang web Liên Phật Hội
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.