Do ái sinh sầu ưu,do ái sinh sợ hãi; ai thoát khỏi tham ái, không sầu, đâu sợ hãi?Kinh Pháp Cú (Kệ số 212)
Người ngu nghĩ mình ngu, nhờ vậy thành có trí. Người ngu tưởng có trí, thật xứng gọi chí ngu.Kinh Pháp cú (Kệ số 63)
Tinh cần giữa phóng dật, tỉnh thức giữa quần mê.Người trí như ngựa phi, bỏ sau con ngựa hèn.Kính Pháp Cú (Kệ số 29)
Không làm các việc ác, thành tựu các hạnh lành, giữ tâm ý trong sạch, chính lời chư Phật dạy.Kinh Đại Bát Niết-bàn
Khi ăn uống nên xem như dùng thuốc để trị bệnh, dù ngon dù dở cũng chỉ dùng đúng mức, đưa vào thân thể chỉ để khỏi đói khát mà thôi.Kinh Lời dạy cuối cùng
Người thực hành ít ham muốn thì lòng được thản nhiên, không phải lo sợ chi cả, cho dù gặp việc thế nào cũng tự thấy đầy đủ.Kinh Lời dạy cuối cùng
Dầu nói ra ngàn câu nhưng không lợi ích gì, tốt hơn nói một câu có nghĩa, nghe xong tâm ý được an tịnh vui thích.Kinh Pháp cú (Kệ số 101)
Nếu người có lỗi mà tự biết sai lầm, bỏ dữ làm lành thì tội tự tiêu diệt, như bệnh toát ra mồ hôi, dần dần được thuyên giảm.Kinh Bốn mươi hai chương
Khó thay được làm người, khó thay được sống còn. Khó thay nghe diệu pháp, khó thay Phật ra đời!Kinh Pháp Cú (Kệ số 182)
Tìm lỗi của người khác rất dễ, tự thấy lỗi của mình rất khó.
Kinh Pháp cú
Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@rongmotamhon.net
Font chữ:
Quyển thứ ba.
PHẨM THỨ BA: MA VƯƠNG QUI PHỤC
Lúc bấy giờ, đức Thích Ca Mâu Ni Như Lai khi nói Kinh Bảo Tinh Ðà la ni này, phóng ra ánh sáng lớn soi khắp hàng trăm câu chỉ xứ bốn thiên hạ của thế giới Ta Bà này, hết thảy đều rất sáng. Ngay tức thời, hàng trăm câu chỉ xứ của cõi này, các ma cõi Dục, do lực của đức Phật nên đều khởi dậy kinh động, đều nhìn thấy nhân duyên của sự hiện ánh sáng này. Họ đều tác khởi ý niệm rằng: “Nhất định đây là việc làm của ác ma kia. Ðối với bốn thiên hạ ông ấy có uy đức lớn, ông ấy đối với chúng ta có sức đại tự tại nên hiện ra ánh sáng này”. Khi khởi lên ý niệm đó, chúng quan sát thấy ác ma ngồi trong nhà ưu não sinh ra lo hận cùng cực. Bấy giờ, hàng câu chỉ ma của cõi này đều bỏ cung ma kéo đến chỗ vua ác ma của bốn thiên hạ này, nói lên lời như vầy: “Ngài là chủ cõi Dục có lực đại tự tại, phóng ra ánh sáng này soi khắp tất cả mà lại vì nhân duyên gì ngồi trong nhà ưu não?” Ma vương liền đáp cho khắp các ma sở hữu của hàng trăm câu chỉ xứ rằng: “Các người nên biết rằng, đây chính là Sa môn xuất thân ở dòng họ Thích, một người dua nịnh huyễn hoặc số một, đã phóng ra ánh sáng này, soi đến thế giới, tất cả đều kinh động. Người minh tuệ có trong thế gian, các Phạm Thiên vương và các Long vương, Dạ xoa vương, A tu la vương, Ma hầu la già vương, Ca lâu la vương, Khẩn na la vương... cho đến những người, chẳng phải người còn lại ấy. Những bậc thông minh sáng suốt có trong số ấy, tất cả đều qui hướng cúng dường ông Thích Tử đó. Cho đến ông ấy trong sáu năm ngồi một mình không hai, thành tựu được lực huyễn lớn không tướng. Ta dùng sức mình thị hiện thần thông, nghiêm chỉnh xa giá, quân chúng ba mươi sáu câu chỉ người vây quanh giáp vòng, tất cả sức ma sử dụng cần lao lớn. Nhưng rốt cùng chẳng thể khiến cho thủ đà kia kinh sợ một sợi lông, huống gì lại có thể tạo ra chướng ngại khác, lay động pháp tòa của vị đó. Hôm nay Thủ đà này thành tựu pháp huyễn vô tướng như vậy, việc làm của ông ấy thị hiện lay động đại địa này đồng thời làm thoái lui quân của ta. Như cắt rễ cây đại thọ thì cành đều ngã, tất cả ma giới đều tối om còn ở chỗ ngồi ông ấy thành tựu ánh sáng lớn. Từ chỗ ngồi đứng dậy rồi, ông ấy vì các chúng sinh khai thị diễn nói. Những chúng sinh thông minh trí tuệ có trong bốn thiên hạ này cũng đều bị sự dẫn dắt của cái móc huyễn hóa đó. Ta cũng chẳng biết lòng của những người đó ở đâu? Về đâu? Khi nào chết? Sinh ở đâu? Nay sáu đường này đã qui y ông ấy. Ta còn chẳng có thể kinh động được một sợi lông, huống là lại có thể khiến cho động được tín tâm của họ. Năm trăm kỹ nữ vi diệu này của ta và hai vạn người con trai cùng các quyến thuộc đều qui y ông Sa môn Cù Ðàm đang ngồi ở trước đó. Ta, ngày hôm nay chẳng thể ngăn chặn chế ngự. Các ngươi, hôm nay, có sức, có phước, có trí tự tại phải giúp ta chặt đứt mạng sống của tên thủ đà la Thích tử đó. Như có chúng sinh qui y người đó thì đều khiến cho phá tan. Bè đảng đen tối của ông Sa môn dua nịnh huyễn hoặc đều khiến cho hàng phục phe đảng bạch tịnh ma chúng của chúng ta đều khiến cho minh hiển, từ đây về sau sẽ thọ lạc xúc.
Lúc bấy giờ, có ma tên là Quang Minh quan sát cõi Diêm phù này, thấy thân đức Như Lai ở trên pháp tọa, lại nghe Phạm âm mỹ diệu nói pháp. Thấy nghe như thế này rồi kinh sợ dựng tóc gáy, ma ấy hướng về Ma vương kia nói kệ như vầy:
Ở trong tất cả cõi
Sắc này thắng lạ thường
Công đức và trí tuệ
Lâu rồi thân sạch trong.
Giải thoát các phiền não
Lâu dài giỏi tương ưng
Giải thoát khỏi các hữu
Hết sạch mọi lo toan.
Ngài nay chớ sân giận
Tự tại đã chẳng dung
Chỗ này qui y tốt
Ba cõi số một nương.
Nếu ngài ở chỗ ấy
Dấy lên sát na sân
Do sự ngu si đó
Tự đắc vui hoại tan.
Lúc đó, trong chúng, lại có một ma tên là San Nhĩ Nhĩ Ca hướng về Ma vương kia nói kệ như vầy:
Lúc đại thần thông đó
Tướng công đức trên cùng
Tất cả không chỗ nương
Y ấy hướng giải thoát
Khổ hết không có còn
Hay nói đường khổ tận
Trăm ngàn ma không lường
Ðã chẳng thể não loạn.
Lúc đó Ma vương dùng kệ báo rằng:
Ta nay sở hữu người tự tại
Ðại tự tại đó đều qui tùng
Như vậy chẳng lâu cõi ta rỗng
Ta không thú xứ, được cũng không.
(Thú xứ: chỗ hướng về)
Lúc ấy, trong chúng lại có một ma tên là Tân Trần hướng về Ma vương đó nói kệ như vầy:
Thế lực số một ngài có trước
Sở tác ngài tự tại dũng cường
Ngài nay mất sức lại không thể
Nhất thiết trí không được sánh chung.
Bấy giờ, trong chúng lại có một ma tên là Ðao Nguyệt hướng về Ma vương nói kệ như vầy:
Từ bi chúng sinh không ý ác
Tự tại thanh tịnh không chỗ nương
Ba cõi giải thoát chỗ đi dạo
Không thể hại, không thú, không hành
(thú: nơi hướng đến)
Khi đó, Ma vương nói kệ báo rằng:
Chúng sinh sở hữu của cõi Dục
Ðắm các dục, say tình đảo điên
Với việc ta làm thường theo chuyển
Chẳng hại kia (Phật) sao ông đồng tình?
Bấy giờ, trong chúng, lại có một ma tên là Ðịa Thủy hướng về Ma vương kia nói kệ như vầy:
Các hữu như lửa huyễn chẳng bền
Hay biết các hữu đoạn các ái
Chẳng trước (chấp) các hữu như hư không
Sao với vị đó (Phật) hay bức (ép) não.
Lúc ấy, Ma vương nói kệ báo rằng:
Kia (Phật) tuy tự tại ở ba cõi
Ăn uống, áo mặc luôn tư dùng
Kia (Phật) đối ba thọ đã ưa trụ
Mà sao thần chết chẳng hại tan?
Bấy giờ, trong chúng lại có một ma tên là Xả Ái hướng về vua ma kia nói kệ như vầy:
Thần thông cảnh giới có sở hữu
Ác ma, dạ xoa và trời rồng...
Ðủ thứ não hại không chạm Phật
Cái chết làm sao hại Thế Tôn?
Khi ấy, Ma vương nói kệ báo rằng:
Chúng ta ngày xưa đoạn Phật thực
Mưa đá lớn ở trong hư không
Mạ lị không lường trăm thứ tiếng
Với kia ta muốn động chỗ nương.
Bấy giờ, trong chúng lại có một ma tên là Tri Nhãn hướng về Ma vương nói kệ như vầy:
Khi ngài đối Phật tạo não loạn
Vả có thấy chút sân giận chăng?
Thư thái nhìn ngài chẳng xịu mặt
Lời êm dỗ dành không ác thanh.
Lúc đó, Ma vương nói kệ báo rằng:
(Phật) Kia có trí tuệ hay thường nhẫn
Hay đoạn ái si các lỗi lầm
Từ tâm với tất cả sinh chúng
Tụ tập hạnh, không gì chẳng gom.
Bấy giờ, trong chúng có một ma tên là Nan Hàng Phục hướng về vua ma đó nói kệ như vầy:
Ba kết nếu người hay trói buộc
Chúng con nên não loạn đó liền
Chướng si buộc này Phật mới diệt
Cái chết làm sao não Thế Tôn.
Lúc đó Ma vương nói kệ báo rằng:
Các ông trợ ngã lực (giúp sức ta)
(bộ dạng) Trang thúc chớ buông lung
Ta biến đất làm nước
Nối bốn núi làm vòng (vòng hoa cài tóc: man)
Hư không mưa đá lớn
Gom cát sắt rải tung
Nguyệt tiễn cong, đao thép
Ném cho thân đó (Phật) tan (nát)
Phương tiện siêng như vậy
Tạo não loạn cực cùng
Các ông mà giúp đỡ
Thích tử thành tro tàn.
Lúc bấy giờ, các ma, mỗi mỗi đều nói kệ... cho đến hàng trăm câu chỉ các ma hiện có đã nói kệ hỏi đáp đều cũng như vậy.
Lúc ấy, tất cả các ma của chúng đó cùng lúc lên tiếng nói như vầy:
Như vậy, mỗi mỗi nên đi về cung của mình trang nghiêm giáp trụ (áo mũ đánh giặc), cùng các binh chúng đều trang bị giáp. Nếu sử dụng sức thần thông của chúng ta, tất cả cảnh giới bày ra khiến cho họ biết thì ông Sa môn Cù Ðàm tuy lại dõng mãnh nhưng há đương đầu được với mũi nhọn của quân chúng bọn ta.
Khi nói lời như vậy, trong khoảnh khắc một sát na, các ma sẳn có ở trăm câu chỉ xứ đều từ cung của mình giáp trụ trang nghiêm. Mỗi một quân ma gồm hàng ngàn câu chỉ chúng, mặc đủ thứ giáp, cầm đủ thứ binh khí, đều nghiêm chỉnh xa giá. Rồi nửa đêm, bọn họ xuống cõi Diêm phù đề, đến giữa nước Ma Già Ðà, đều trụ ở hư không lân cận với đức Phật. Cho đến trời, rồng, Dạ xoa, Càn thát bà, A tu la, Ca lâu la, Khẩn na la, Ma hầu la già, Bệ lệ đa, Tỳ xá già, Cưu bàn trà... của bốn châu đều ở bên đức Phật sinh lòng bất tín, không ý cung kính, ở Pháp, Tăng cũng chẳng lòng tin. Tất cả ma đó đều sai khiến quân chúng với đủ thứ binh khí, mặc giáp trang nghiêm tập họp lớn ở chỗ đó muốn hại đức Như Lai. Có một vị tiên nhân tên là Quang Vị với đủ mười tám minh xứ và cảnh giới thần thông học nhiều không lường, mà thường vưng thờ Ma Ê Thủ La, cùng với năm trăm đồ chúng trụ ở bên núi Tuyết. Lúc bấy giờ, Ma vương liền tự biến thân thân làm hình dáng Ma Ê Thủ La, trụ ở trước tiên nhân nói kệ như vầy:
Họ Cù Ðàm sinh được
Bậc Ðại tiên nương thông
Trụ Ma Gia (nước), thông tuệ
Ở Vương Xá (thành) đi xin.
Lòng ông phải kiên cố
Ðến với đủ luận bàn
Ông năm thông cùng cực
Quyết định tự tại liền.
Bấy giờ, Ma vương nói kệ này xong liền biến mất, trở về cung ma, từ chỗ quyến thuộc, nói kệ như vầy:
Các ông nay bên ta nghe rõ
Ta nghĩ được “biết không ai hơn”
Thích tử đã nhiếp, đã chung ngữ (lời nói)
Gia hộ kia đầy đủ thần thông.
Huyễn kia thị hiện cảnh giới ấy
Tim sức ma ta lớn vô cùng
Như mẹ hướng con lời êm dịu
Ðều khiến đệ tử sinh vui mừng
Hằng ngày buổi sớm vào thành ấp
Từ từ bước, uy nghi giữ gìn
Sở hạnh đệ tử đã đoạn dục
Ta bắt giữ từng đứa tự đương (đương đầu)
Hiện trước họ ca múa mỹ diệu
Khiến họ thấy nghe hoặc trước sinh
Ðệ tử thấy nghe đã hoặc trước
Nên não ý Thích Ca đại tiên.
Bấy giờ, trong chúng có một ma nói kệ rằng:
Con nay hóa hiện việc đáng sợ
Sư tử, trâu nước, cọp, voi điên...
Nhanh chóng đuổi chạy vào thành ấp
Hiện uy tiếng sấm động kinh hoàng.
Thần thông hóa hiện việc vô lượng
Binh khí bức họ lại hiện lên
Việc bỏ các dục của bọn họ
Hoặc khi mê loạn khiến mất quên.
Lúc đó trong chúng lại có một ma nói kệ như vầy:
Ta nay ở ngã tư đường đó
Hóa lầu quan sát ở trước tiên
Ðủ thứ hình lạ, mặt xấu xí
Ðủ thứ binh khí bức động thêm
Trong không tiếng lớn, mưa dao kiếm
Kinh động đáng sợ tiếng sấm vang
Ở cảnh giới đó chẳng tự tại
Mau khiến tiêu diệt chẳng hiện tiền.
Lúc bấy giờ, Ma vương dùng sức thần thông, tất cả nghiêm chỉnh xa giá, tạo tác rộng rãi tất cả cảnh giới như trên. Sức uy đức đại từ của Như Lai cũng như ma thị hiện đủ thứ rộng rãi. Tức thời biến thế giới của Phật ở ba ngàn đại thiên thế giới, khiến cho tính chất đất giống như kim cương, tất cả ma lực chẳng thể chuyển đổi, cũng lại chẳng thể tạo ra ác thanh và cả núi lửa bốn phương cháy mạnh. Cũng chẳng thể tạo tác mây đen phi thời và hơi gió ác. Nhờ lực đức Phật hộ trì cho nên thậm chí không có một con rồng có thể vận động thân mình làm rơi xuống một giọt mưa.
Bấy giờ, lúc đầu ngày, bốn đại Thanh văn mặc áo, mang bát vào đại thành Vương Xá khất thực. Tôn giả Xá Lợi Phất, ở cửa Nam của thành gặp năm mươi đồng tử ma với tướng đại nhân đệ nhất đoan chánh diệu sắc trang nghiêm, đồng ở tại ngã tư đường vừa ca múa vừa đi. Từ xa thấy tôn giả Xá Lợi Phất đến, chúng liền chung nhau nắm lấy hai tay tôn giả trước và nói với tôn giả rằng:
- Này Sa môn! Ngài Ca! Này Sa môn! Ông múa!
Xá Lợi Phất nói với đồng tử rằng:
- Các ngươi hãy lắng nghe! Ðiều chưa nghe trước sẽ khiến cho các ngươi nghe!
Ngài liền vì các đồng tử nói kệ như vầy:
Các nhập, hoạn đáng chán
Chỗ chết dối ta luôn
Ta nay đã chán hoạn
Bờ cõi nhập tận cùng
Các ấm, hoạn đáng chán
Chỗ chết dối ta luôn
Ta nay đã chán hoạn
Bờ cõi ấm tận cùng.
Bấy giờ, ngài Xá Lợi Phất vì các đồng tử ma nói kệ này rồi, liền nói chú rằng:
Ða điệt dã tha (1) Bà ha la (2) Bà ha la (3) Bà la (4) Ba la (5) Mạt lợi chi ba ha (6) Tát già bà ha (7) A ma bà ha (8) Tát bà ha (9).
Lúc ấy, ngài Xá Lợi Phất ở trong tiếng ca nói kệ và Ðà la ni như vậy thì đồng tử của Ma vương, gồm năm trăm người.v.v... nghe pháp âm đó đều được cái chưa từng có, hết sức vui mừng, tín tâm thanh tịnh, hướng về ngài Xá Lợi Phất nói kệ như vầy:
Chính đạo, chúng con nay sám hối
Thân thiện nói lên vì thế gian
Nói ấm đáng sợ dạy lìa bỏ
Khiến con ở đây chứng kiến luôn.
Ðồng tử ma nói kệ đó xong, rập đầu xuống đất làm lễ dưới chân tôn giả, liền ở giữa đường, ngồi chung nghe pháp. Lúc bấy giờ, tôn giả Ðại Mục Kiền Liên sắp vào đại thành Vương Xá khất thực, ở cửa hướng Ðông thành, thấy năm mươi đồng tử... cho đến ở trong ca âm, nói kệ như vầy:
Các giới, hoạn đáng chán
Chỗ chết dối ta luôn
Ta nay đã chán hoạn
Bờ cõi giới tận cùng.
Các thọ hoạn đáng chán
Chỗ chết dối ta luôn
Ta nay đã chán hoạn
Bờ cõi thọ tận cùng.
Tư duy, hoạn đáng chán
Chỗ chết dối ta luôn
Tư duy ta đã chán
Cõi tư duy tận cùng
Các tưởng, hoạn đáng chán
Chỗ chết dối ta luôn
Ta nay đã chán hoạn
Bờ cõi tưởng tận cùng.
Ngài Ðại Mục Kiền Liên, ở trong tiếng ca, nói kệ đó rồi, lại nói chú rằng:
Ða điệt dã tha (1) A ma bà (2) A ma ba (3) A ma bà (4) A ma bà (5) A la xà (6) La nả xà ha (7) Xa miệu tha (8) Xa miệu tha (9) Xa miệu tha (10) Tha già na bà ma (11) Ta bà ha (12).
Lúc bấy giờ, trưởng lão đại Mục Kiền Liên vì đồng tử ma nói kệ và Ðà la ni như vậy thì năm mươi đồng tử vui mừng số một, sinh lòng tịnh tín, nói kệ như vầy:
Ðầy đủ mật thần thông
Con Mâu Ni Thánh Chủ
Qua hoạn đường tử sinh
Ðèn pháp chiếu bày khắp
Các lỗi ác đoạn tan
Nên con sinh tín lạc
Nay qui y Thế Tôn (Phật)
Cũng qui y tăng, pháp.
Khi ấy, năm mươi đồng tử ma, ở giữa hư không, liền làm lễ sát chân ngài Ðại Mục Liên rồi ngồi ở trước ngài chánh nghi dung mà nghe pháp.
Lúc bấy giờ, trưỡng lão Phú Lâu Na Di Ðà Ni Tử, từ ở cửa Bắc vào thành khất thực... cho đến giữa ngã tư đường, theo tiếng xướng ca của các đồng tử kia mà ở trong tiếng ca nói kệ như vầy:
Các xúc, hoạn đáng chán
Chỗ chết dối ta luôn
Ta nay chán xúc đó
Nên cõi xúc tận cùng
Các căn chủ tăng thượng
Chỗ chết dối ta luôn
Ta nay chán tăng thượng
Biên tăng thượng tận cùng.
Hoặc nghiệp thường lưu chuyển
Chỗ chết dối ta luôn
Ta nay chán hoặc nghiệp
Biên hoặc nghiệp tận cùng.
Các hữu, hoạn đáng chán
Chỗ chết dối ta luôn
Ta nay chán các hữu
Bờ cõi hữu tận cùng.
Lúc bấy giờ, ngài Phú Lâu Na ở trong tiếng ca vì đồng tử ma nói kệ này rồi, bảo các đồng tử rằng:
- Mạng người nhẹ, nhanh khó có thể bảo trụ giống như nước trên núi tuông xuống chảy nhanh. Mạng người rất nhanh hơn việc đó. Kẻ phàm phu ngu si đều chẳng hay biết. Lại nữa, này các đồng tử! Tất cả phàm phu bị say rượu sắc không hay biết, bị say rượu thanh không hay biết, bị say rượu hương không hay biết, bị say rượu vị không hay biết, bị say rượu xúc không hay biết. Lại nữa, này các đồng tử! Mạng người rất nhẹ, nhanh như nước trên núi chảy xuống kia. Kẻ phàm phu ngu si đều chẳng thấy biết, bị say rượu pháp không hay biết, bị say rượu ấm không hay biết, bị say rượu giới không hay biết, bị say đồ ăn nhiều không hay biết, bị say rượu lạc (vui) không hay biết, bị say rượu sanh không hay biết, bị say rượu dục không hay biết. Lại nữa, này đồng tử! Mạng người nhẹ, nhanh giống như nước trên núi tuông xuống chảy nhanh. Mạng người rất nhanh so với nước đó, kẻ phàm phu ngu si đều chẳng thấy biết... cho đến tất cả rượu tình thức, thủ trước làm cho mê say mà đều chẳng hay biết.
Ngài Phú Lâu Na liền vì các đồng tử nói chú rằng:
Ða điệt dã tha (1) Yết già bà (2) Yết già bà (3) Yết già bà (4) Môn trí ni (5) A phạt đa (6) Tỳ phạt đa (7) Khư phạt đa (8) Bạt la ma a la ha (9) Thù để phạt đa (10) Ta bà ha (11).
Bấy giờ, khi trưởng lão Phú Lâu Na ở trong tiếng ca, vì đồng tử ma nói kệ và câu Ðà la ni này thì năm mươi đồng tử đó hoan hỷ số một, sinh lòng tịnh tín, nói kệ như vầy:
Ngài nay dạy con đạo tịch diệt
Các cõi như huyễn kia cháy bừng
Thế gian chỉ sinh từ phân biệt
Nên thân con theo Tam Bảo nương.
Lúc ấy năm mươi đồng tử ma ở giữa ngã tư đường, liền làm lễ sát chân ngài Phú Lâu Na và ngồi ở trước ngài, chính nghi dung nghe pháp.
Lúc bấy giờ, trưởng lão Tu Bồ Ðề ở cửa Tây thành vào thành Vương Xá theo thứ lớp khất thực. Ở giữa ngã tư đường gặp gỡ năm mươi đồng tử của Ma vương, tuổi hoa đẹp đẽ, nhan sắc đoan chánh, dáng dừng trường nhã, tướng đại nhân tử, cùng nhau đùa giỡn ở ngã tư đường vừa ca múa vừa đi. Chúng thấy ngài Tu Bồ Ðề liền rảo bước đi đến đều cùng bắt lấy hai tay của tôn giả đó, nói lên như vầy:
- Nào Sa môn! Ông ca! Nào Sa môn! Ông múa!
Ngài Tu Bồ Ðề nói rằng:
- Này đồng tử! Hãy lắng nghe! Tiếng ca trước các ngươi đã chưa nghe thì ta sẽ làm cho các ngươi nghe! Các ngươi hãy lặng yên mà nghe tiếng ca của ta.
Ngài Tu Bồ Ðề liền vì các đồng tử nói bài kệ như vầy:
Tất cả hữu vi pháp
Tính động đều vô thường
Như huyễn, bọt, lửa đó
Tuy thấy, được thì không.
Pháp sinh diệt mau chóng
Chỉ người trí mới thông (biết)
Xúc thọ là khổ não
Người ngu đắm say cùng
Khổ hữu vi bức bách
Tất cả đều ngã không (vô ngã)
Lại không một hiểu biết
Khiến khổ giải thoát xong.
Như tin Bồ tát đạo
Tu nhất tướng thân gần
Gọi lìa các pháp tưởng
Vô ngã, chẳng sạch trong.
Tất cả hành tương ứng
Thật không, tánh tướng không
Các pháp không nuôi mạng
Người không, tạo tác không.
Người bỏ ý ma siểm (dua nịnh)
Phát giác tịnh tín sinh
Các thức nương gốc khởi
Như chớp nương hư không.
Xúc, thọ, tư không ngã
Quan sát không thật chân
Ngu si phàm phu tu
Ấm này lưu chuyển luôn
Tịnh tâm sinh phân biệt
Tác giả chẳng thể được
Chân tế tịch diệt không(trống rỗng)
Tất cả biên (bờ) lìa khỏi.
Pháp này không vô minh
Nên nói Bồ đề hạnh
Như bậc thầy lái thuyền
Chở đến Bồ đề đạo.
Bấy giờ, trưởng lão Tu Bồ Ðề vì đồng tử ma nói bài kệ này rồi liền đọc chú rằng:
Ða điệt dã tha (1) Tô văn đệ (2) Tỳ văn đệ (3) Văn đà (4) Xà ê (5) Tứ ly (6) Tứ ly (7) Tứ ly (8) A bà tứ ly (9) A bà ha tứ ly (10) Ða tha đa bà tứ ly (11) Bộ đa câu chỉ tứ ly (12) Ta bà ha (13).
Bấy giờ, khi trưởng lão Tu Bồ Ðề vì các đồng tử này, ở trong tiếng ca, nói lời bài kệ và câu Ðà la ni này thì năm mươi đồng tử đó vui mừng số một, sinh tâm tịnh tín, nói bài kệ như vầy:
Con nương ác tri thức
Pháp này nghe chưa từng
Vì ngu si vô trí
Ác nghiệp này tạo nên.
Con nay phát lồ hối
Nguyện ngài chứng tri con!
Ngài sinh từ Thắng pháp
Con phát đại nguyện rằng:
Nguyện con được làm Phật
Ích lợi khắp thế gian.
Năm mươi đồng tử, ở giữa ngã tư đường, liền làm lễ sát dưới chân ngài Tu Bồ Ðề, rồi ở trước mặt ngài, ngồi chính nghi dung mà nghe pháp.
Lúc bấy giờ, đức Thế Tôn dùng sức thần thông vì họ mà thị hiện khiến cho ngã tư đường này rộng rãi hàng trăm do tuần. Ngài Xá Lợi Phất ngồi ở mặt Bắc, ngài Ðại Mục Kiền Liên ngồi ở mặt Tây, ngài Phú Lâu Na ngồi ở mặt Nam, ngài Tu Bồ Ðề ngồi ở mặt Ðông. Chỗ ngồi của bốn người cộng lại là nửa do tuần. Ngay tức thời trong đất ở chỗ ngồi của bốn vị Ðại Thanh văn hiện ra hoa sen lớn, ngang dọc bằng nhau độ năm mươi khuỷu tay. Cành hoa là vàng Diêm phù đàn, lá hoa là lưu ly xanh, tua hoa là thắng tạng bảo, nhị hoa là chân châu, mùi hoa thơm phức hơn cả hương của trời. Như vậy hoa sen này phát xuất từ căn lành của thế gian mọc ra. Từ hoa sen này phát ra ánh sáng lớn soi khắp ba ngàn đại thiên thế giới. Ở đường ngã tư đó, hoa ấy vọt lên cao chừng ba thân người để mà thị hiện. Cho đến trời Tứ thiên vương hoa này hiện ra, vì trời đó cao chừng năm do tuần mà vì thị hiện. Cho đến trời Ba mươi ba, hoa này hiện ra, do trời đó cao chừng một trăm do tuần mà vì thị hiện. Cho đến trời A Ca Ni Sấc, hoa này hiện ra, do trời đó cao chừng nửa do tuần mà vì thị hiện. Ở trong lá hoa sen tuyên bày đủ thứ câu nghĩa mỹ diệu. Chúng sinh đất này và chư thiên kia đều nghe trong hoa bài kệ tụng như thế này:
Sinh cõi này, chỉ Phật thanh tịnh
Làm lui quân chúng cùng Ma vương
Phật dũng mãnh chuyển bánh xe pháp
Nhân đây cõi thế không nghi nan
Những người thông tuệ giải nghĩa luận
Biết pháp, cầu pháp, cầu thoát liền
Tất cả thế gian người thông suốt
Ưu Ba Câu Lợi là trên cùng.
Ðây là đạo sư đã điều phục
Pháp đại diệu này nói giỏi giang
Tất cả thế gian dâng lên cúng
Cúng dường Mâu Ni giỏi tuyên dương.
Ðủ trí ba đời hay khéo nói
Sở học ba học mở bày thông
Người trời thế gian hay cứu độ
Khiến hiểu biết nghĩa pháp không lường.
Dạy làm thiện thế gian lợi ích
Ðèn trí phương tiện soi thế gian
Khéo nói diệu pháp đoạn ba cấu
Trí tuệ lợi ích, mệt mỏi không.
Cực khổ thế gian khiến giải thoát
Vô minh che tối cac chúng sinh
Hay cùng mắt pháp chẳng điên đảo
Tất cả đại chúng khắp hội xong.
Phật này chẳng lâu rống sư tử
Ðệ nhất nghĩa, Như Lai bày lên
Lực diệu sắc đủ nói đắp đổi
Thấy đời chìm biển khổ mênh mông.
Ðến ở thế gian, đánh trống pháp
Trong sáu căn hộ trụ hộ trên
Sáu tùy hành (?) này, sáu “thông” biết
Phật nói lục độ là thượng pháp.
Quyết định nói sáu chủng tử ấy
Ở thôn xóm, hay giết sáu căn
Ðã nghĩ đến sáu việc vô thượng.
Phật điều ngự chủ khiến kia nghĩ.
Ở trong hoa sen nói kệ đó rồi. Cho đến đối với chư thiên lục dục đó, tại trong hoa sen, lại vì chư thiên nói kệ như vầy:
Các ngươi sống hòa hợp
Các dục ưa trước tham
Mê say lòng phóng dật
Lọng ái đã che trùm
Ngu si ưa chấp trước
Rượu các dục say mèm
Do sự phóng dật đó
Thiện Thệ chẳng cúng dường
Các dục không thường, hoại
Như đáy nước vầng trăng
Tử sinh trói bền chắc
Chúng sinh thoát không xong.
Các ngươi không chỗ nương
Phóng dật trước các dục
Do ưa thích các dục
Mãi chẳng được Niết bàn.
Thường ở đất phóng dật
Cùng diệt chẳng tương ưng
Chẳng thấy việc làm trước
Sạch trong, chẳng sạch trong.
Vì nghiệp chịu già chết
Bố úy hằng vây quanh
Các ngươi vì buông lung
Nên hành đất ba ác.
Nhờ hành điều buộc lòng
Hằng tu chẳng phóng dật
Trước đã làm nghiệp lành
Nên phải siêng gìn giữ.
Bỏ dục chẳng sạch trong
Biên bờ sau khó được
Thiện Thệ ngươi về nương
Nghe kia nói đại nghĩa.
Các ngươi tu trí tuệ
Giải thoát tịch diệt nhân
Cùng diệu pháp tương ưng
Nghe đại nghĩa như vậy.
Như vậy, trong hoa sen nói kệ đó xong. Cho đến mười sáu trời cõi Sắc, ở trong hoa sen lại vì chư thiên nói kệ như thế này:
Phân biệt thiện pháp siêng tu tập
Lìa rối loạn một lòng ưa thiền
Tịch tịnh chẳng loạn cầu giải thoát
Tuệ đã ứng làm dứt giận sân.
Sở hữu ngã tướng mười ba thứ
Phân biệt vì nói tu nhẫn hơn
Do đây rốt cùng mau giải thoát
Ðược đến chỗ giải thoát tử sinh.
Ham thích sắc tụ nên phân biệt
Tính “Ngã” kiên cố thấy sáng bừng
Pháp sở sinh bọn đó chẳng giảm
Ðất đường ác do thấy chuyển vần.
Quan sát ba cõi thường vô ngã
Không tác, không rỗng, không thật chân
Tu nhẫn phân biệt tùy thuận đó
Ðược hết chỉ thú giải thoát liền.
Người đó chẳng già, chẳng bệnh chết
Lìa đường ác, oán ghét chẳng chung
Ngang bằng hư không tất cả pháp
Chẳng tu hai điều tu tương ưng.
Ðạo tịnh rốt ráo tối vô thượng
Ý không chấp trước tịnh các căn
Giống như Thích tử hàng ma chúng
Một pháp tính vô tướng tu hành.
Mọi tướng sở hữu đều lìa khỏi
Hai thứ đoạn (?) oai nghi thuận tùng
Ðạo này vì họ nói Tối thượng
Phân biệt tu tất cả pháp không.
Nếu hay phân biệt tu không ấy
Không chủ, không tác, thọ cũng không
Giải Bồ đề như tự tính rỗng
Tối Vô thượng xa lìa cầu mong.
Lúc bấy giờ, đức Như Lai ở trong đài hoa sen diệu sắc đó, khi phát ra tiếng lớn câu pháp nghĩa này thì trong thế giới này tất cả người, chẳng phải người.v.v.. sẵn đó đều đến giữa ngã tư đường đi quanh tòa hoa sen... cho đến vô lượng vô số trời A ca nị sấc đều xuống thiên cung, đi quanh tòa hoa sen, chiêm ngưỡng, thính pháp. Lúc đó, Ma vương nghe bài kệ này rồi, quan sát giáp vòng khắp đại thành Vương Xá, thấy hoa sen giữa đường ngã tư phát ra âm thanh pháp này và thấy vô lượng vô số trăm ngàn câu chỉ na do tha người vây quanh hoa sen, ngồi chung nghe pháp. Ma vương lại thấy chư thiên cõi Lục Dục nhiều vô lượng vô số trăm ngàn câu chỉ na do tha.v.v... Tất cả chư thiên đều bỏ cung điện, theo ngồi vây quanh hoa sen mà nghe pháp. Nghe thấy thế rồi, Ma vương lại chuyển biến hơn trước, lòng thêm lo khổ lớn, hối não thêm trói buộc, run rẩy dựng tóc gáy, toàn thân toát mồ hôi, chạy trong hư không, dùng âm thanh lớn kêu gọi ma chúng còn lại mà nói kệ như vầy:
Các ông hãy nghe!
Khéo nhiếp ngoại ý
Ở cảnh giới ta
Không lực tự tại
Ðây mới Thích Ca
Lực tối thượng thắng
Hành công đức rộng
Lưu bố thế gian
Khiến chúng sinh đó
Sở tác vững bền
Ở đài hoa sen
Phát ra tiếng pháp
Người, trời các con
Ðến hết không còn
Quyết định người tốt
Ðều khát, ngưỡng mong
Chuyên ý thiện thệ
Theo tịch diệt đạo
Công đức trên cùng
Ðệ nhất vô thượng.
Việc làm Sa môn
Ba cõi này huyễn
Tất cả mê lầm
Khiến không ý khác.
Ðại chúng thiên nhân
Vây quanh hoa sen
Mau buông mưa đá
Tạo tiếng khủng bố
Dùng chúng ma hung (dữ)
Ðến hoại diệt đó.
Lúc bấy giờ, những ma còn lại đối trước Ma vương kia, nói kệ rằng:
Ngài nghe lời chúng tôi
Lời này đem lợi ích!
Ngài biết những pháp gì?
Mà chẳng dừng ý ác!
Lực Như Lai thắng trì
Quân ma tiêu diệt hết
Thấy Thiện Thệ, chúng tôi
Lòng đều mê muội lớn.
Phật là Ðại Thuyền Sư
Quang nhan thắng viên mãn
Theo Phật khéo về nương
Lại không chỗ qui (về) thắng.
Lúc bấy giờ, lại có ma khác đối trước Ma vương kia cử động thân thể, mặt mày bí xị, buồn khóc, giận quá nói kệ như vầy:
Ngài mất thiện đạo, trụ ác đạo
Nên chẳng tự biết năng lực mình
Sánh đạo sư, ông không hổ thẹn
Ma lực bị Phật lực diệt tan
Chỗ hoa sen thế gian hòa hợp
Nghe pháp vui vẻ thân tâm tịnh
Chúng tôi thân bẩn mất tinh tấn
Chẳng đi, trong sát na tiêu tan.
Hôm nay tất cả đều về nương
Qui ý Nhân Ðà La Tịch Mặc (Mâu Ni).
Lúc ấy, lại có các ma đều chắp tay hướng về Ma vương mà nói kệ như vầy:
Ngài bỏ pháp hạnh, ưa làm ác
Phật làm chỗ dựa lợi thế gian
Ở trong các chúng, Phật chúng thắng
Phật nay đến đây ở tại thành
Chúng tôi phải dùng mắt thanh tịnh
Mau đến đó đem lòng vui mừng
Qui y đấng Chí Tôn ba cõi
Lương dược diệu của mọi chúng sinh.
Khi đó trong hư không lại có một ma tên là Trí Thanh, hướng về Ma vương kia, liền cao giọng nói kệ như vầy:
Chúng tôi hòa hợp nhờ tín lạc
Nghe lời tôi tất cả tương ưng
Phát y, ngôn, hành đoạn ác kiến
Cúi mình chắp tay bỏ giận sân.
Do lòng tỉnh ngộ sẽ tịnh tín
Nói tối thượng tùy hỉ Thế Tôn (Như Lai)
Ðối Phật qui ý, qui khó được
Tôi sẽ, hôm nay, tin cúng dường.
Lúc bấy giờ, các ma nhiều vô lượng vô biên, trong khoảnh khắc sát na, đều từ hư không hạ xuống, đến cửa thất bảo của đại thành Vương Xá. Chúng đều cầm đồ cúng dường trang nghiêm đi đến chỗ đức Phật, vì muốn cúng dường đức Thế Tôn. Hoặc có ma biến làm hình dáng vua Chuyển Luân. Hoặc có ma biến làm hình dáng vua Phạm Thiên. Hoặc có ma biến làm hình dáng Ma Ê Thủ La. Hoặc có ma biến làm hình dáng trời Tự Tại. Hoặc có ma biến làm hình dáng Na la diên. Hoặc có ma biến làm hình dáng trời Ðâu Suất Ðà. Hoặc có ma biến làm hình dáng trời Diệm Ma. Hoặc có ma biến làm Thích Ðề Hoàn Nhân. Hoặc có ma biến làm trời Ba Mươi Ba. Hoặc có ma biến làm hình dáng đồng tử. Hoặc có ma biến làm hình dáng Tỳ Sa môn. Hoặc có ma biến làm Tỳ lâu lặc xoa. Hoặc có ma biến làm Tỳ lâu bác xoa. Hoặc có ma biến làm Ðề Ðâu Lại Tra. Hoặc có ma biến làm hình dáng thần tá trời của Tứ Thiên Vương. Hoặc có ma biến làm hình dáng Thiên Tử Nhật. Hoặc có ma biến làm hình dáng thiên tử Nguyệt. Hoặc có ma biến làm hình dáng lớn nhỏ của thiên tử tinh tú. Hoặc có ma biến làm hình dáng A tu la. Hoặc có ma biến làm hình dáng Già lâu na. Hoặc có ma biến làm hình dáng Khẩn na la. Hoặc có ma biến làm hình dáng Ma hầu la già. Hoặc có ma biến làm hình dáng núi báu. Hoặc có ma biến làm hình dáng vàng tụ. Hoặc có ma biến làm hình dáng đủ thứ báu. Hoặc có ma biến làm hình cây báu. Hoặc có ma biến làm hình dáng Sát đế lợi. Hoặc có ma biến làm hình dáng ngoại đạo khác. Hoặc có ma biến làm hình Luân bảo. Hoặc có ma biến làm hình báu Ma ni. Hoặc có ma biến làm hình voi báu Y la bà trà. Hoặc có ma biến làm hình ngựa báu Bà La ha. Hoặc có ma biến làm hình dáng người con gái báu. Hoặc có ma biến làm Thần bảo chủ tàng. Hoặc có ma biến làm thần bảo chủ binh... Ðủ thứ hình dáng như vậy ma đều tự biến hóa, vì cúng dường nên trụ ở trước đức Phật. Hoặc có ma hiện ra màu xanh thân xanh, dùng đồ màu trắng trang nghiêm thân mình. Chúng đều cầm bảo cái tràng phan đỏ và chuỗi ngọc chơn châu, trụ ở trong hư không cao chừng một cây Ða la. Hoặc có ma hiện ra sắc trắng thân trắng, dùng đồ màu đỏ trang nghiêm thân mình. Chúng đều cầm bảo cái, tràng phan, chuỗi ngọc màu vàng trụ ở trong hư không. Hoặc có ma hiện ra sắc đỏ thân đỏ, dùng áo kim sắc trang nghiêm thân mình. Chúng đều cầm tràng phan bảo cái màu xanh đứng la liệt thành hàng lối. Hoặc có ma hiện lên màu hồng thân hồng, mưa xuống chân châu trắng. Hoặc có ma hiện ra màu trắng thân trắng, mưa xuống chân châu hồng. Hoặc có ma hiện làm sắc thiên tiên, trụ trong hư không, mưa xuống mưa hoa. Hoặc có ma biến làm hình tượng Thanh văn, vì cúng dường đức Phật nên ở trong hư không mưa xuống đủ thứ hương trời. Hoặc có ma hóa làm sắc Kiền thát bà, tấu lên kỹ nhạc trời. Hoặc có ma biến làm sắc thiên nữ, dùng đủ thứ bảo khí tưới nước thơm xuống đất. Hoặc có ma biến làm sắc vàng sạch đen đốt đủ thứ hương thơm. Hoặc có ma biến làm hình dạng các thiên tử ca xướng mừng múa. Hoặc có ma biến làm hình sắc đủ thứ chắp tay chiêm ngưỡng khen ngợi đức Như Lai. Hoặc có ma chúng tùy theo phương diện của đức Phật mà nhất tâm chiêm ngưỡng, đều mang đủ thứ báu ma ni, cúng dường đức Thế Tôn. Hoặc có ma ở đường ngã tư, trên cửa sổ lớn nhỏ của nhà điện, lầu các, trên đài cửa khuyết, bên bốn thềm đường, trên tường cao, tường thấp, ô cửa, trên cây, trên bao lơn trùng các... đều tùy theo chỗ đứng mà chắp tay chiêm ngưỡng, cúng dường đức Như Lai. KINH BẢO TINH ÐÀ LA NI
- Quyển thứ ba - hết.
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.
Quý vị đang truy cập từ IP 3.128.198.90 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đăng nhập / Ghi danh thành viên mới
Gửi thông tin về Ban Điều Hành
Đăng xuất khỏi trang web Liên Phật Hội
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống sẽ ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập trở lại. Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.