AN VIII.39: Abhisanda Sutta
AN VIII.39: Abhisanda Sutta


 

I have heard that on one occasion the Blessed One was staying near Rajagaha in the Cool Grove.


Một thời Thế Tôn ở Ràjagaha (Vương Xá), tại rừng Siita.

 

Now at that time Anathapindika the householder had arrived in Rajagaha on some business.


Lúc bấy giờ cư sĩ Anàthapindika (Cấp Cô Độc) đã đến Ràjagaha để làm một vài công việc.

 

He heard, "An Awakened One, they say, has appeared in the world," and he wanted to go right then to see the Blessed One.


Cư sĩ Anàthapindika được nghe đức Phật đã ra đời và muốn đến yết kiến Thế Tôn.

 

Then the thought occurred to him, "Today is not the proper time to go to see the Blessed One. Tomorrow I will go to see the Blessed One at the proper time." With his mindfulness immersed in the Awakened One he lay down to sleep. Three times he got up during the night, thinking it was light.


Rồi cư sĩ Anàthapindika suy nghĩ: "Nay không phải thời để yết kiến Thế Tôn. Ngày mai mới phải thời ta đến yết kiến Thế Tôn". Như vậy với ý nghĩ đi yết kiến đức Phật, ông Anàthapindika nằm ngủ. Trong đêm, ông ấy thức dậy ba lần, tưởng rằng trời đã sáng.

 

Then he went to the gate to the charnel ground. Non-human beings opened the gate.


Rồi cư sĩ Anàthapindika đi đến cửa Siivatthika (nghĩa địa), và có những phi nhân mở cửa.

 

When Anathapindika the householder had left the city, the light vanished and darkness appeared. Fear, terror, & horripilation arose, and because of that he wanted to turn back.


Và khi ông ra khỏi thành phố, ánh sáng biến mất và bóng tối hiện ra. Ông sợ hãi, hoảng hốt, lông tóc dựng ngược và muốn đi trở về.

 

Then Sivaka the yakkha-spirit, invisible, proclaimed:


Rồi Dạ-xoa Siivaka ẩn hình, lên tiếng như sau:

 

A hundred elephants,
a hundred horses,
a hundred mule-drawn carts,
a hundred-thousand maidens
adorned with jewels & earrings
aren't worth one-sixteenth
of one step forward.
Go forward, householder!
Go forward, householder!
Going forward is better for you,
not back!


Trăm voi và trăm ngựa,
Trăm xe do ngựa kéo,
Cả trăm ngàn thiếu nữ,
Được trang sức bông tai,
Không bằng phần mười sáu,
Một bước đi tới này.
Cư sĩ, hãy tiến tới!
Cư sĩ, hãy tiến tới!
Tiến tới, tốt đẹp hơn,
Chớ có lui, thối bước!

 

The darkness then vanished for Anathapindika and the light appeared. The fear, terror, & horripilation he had felt subsided.


Rồi với Anàthapindika, tối tăm biến mất, ánh sáng hiện ra. Và sợ hãi, hốt hoảng, lông tóc dựng ngược đã khởi lên được dịu hẳn xuống.

 

For a second time The darkness then vanished for Anathapindika and the light appeared. The fear, terror, & horripilation he had felt subsided.


Lần thứ hai, rồi với Anàthapindika, tối tăm biến mất, ánh sáng hiện ra. Và sợ hãi, hốt hoảng, lông tóc dựng ngược đã khởi lên được dịu hẳn xuống

 

A third time, the light vanished and darkness appeared. Fear, terror, & horripilation arose, and because of that Anathapindika wanted to turn back. Then for a third time, Sivaka the yakkha-spirit, invisible, proclaimed:


Lần thứ ba, với Anàthapindika, ánh sáng biến mất, bóng tối hiện ra. Và sợ hãi, hoảng hốt, lông tóc dựng ngược khởi lên. Và Anàthapindika muốn trở lui. Lần thứ ba, Dạ-xoa Siivaka ẩn hình lên tiếng như sau :

 

A hundred elephants,
a hundred horses,
a hundred mule-drawn carts,
a hundred-thousand maidens
adorned with jewels & earrings
aren't worth one-sixteenth
of one step forward.
Go forward, householder!
Go forward, householder!
Going forward is better for you,
not back!


Trăm voi và trăm ngựa,
Trăm xe do ngựa kéo,
Cả trăm ngàn thiếu nữ,
Được trang sức bông tai,
Không bằng phần mười sáu,
Một bước đi tới này.
Cư sĩ, hãy tiến tới!
Cư sĩ, hãy tiến tới!
Tiến tới, tốt đẹp hơn,
Chớ có lui, thối bước!

 

The darkness then vanished for Anathapindika and the light appeared. The fear, terror, & horripilation he had felt subsided.


Rồi với Anàthapindika, bóng tối biến mất, ánh sáng hiện ra và sợ hãi, hoảng hốt, lông tóc dựng ngược đã khởi lên được dịu bớt.

 

So Anathapindika went to the Cool Grove.


Rồi Anàthapindika đi đến rừng Siita, đi đến Thế Tôn.

 

Now at that time, the Blessed One — having gotten up as the night was ending — was pacing back & forth in the open air


Lúc bấy giờ Thế Tôn thức dậy vào lúc đêm vừa mãn và đang đi kinh hành ngoài trời.

 

He saw Anathapindika the householder coming from afar. On seeing him, he got down from his meditation path and sat on a seat made ready. As he was sitting there he said to Anathapindika:


Thế Tôn thấy Anàthapindika từ xa đi đến, khi thấy vậy, từ chỗ kinh hành đi xuống, và ngồi trên chỗ đã soạn sẵn. Sau khi ngồi, Thế Tôn nói với cư sĩ Anàthapindika:

 

-"Come, Sudatta."


-"Hãy đến đây, Sudatta!"

 

Then Anathapindika, [thinking,] "The Blessed One is calling me by my given name!" threw himself down right there at the Blessed One's feet and said to him:


Rồi cư sĩ Anàthapindika nghĩ: "Thế Tôn kêu tên ta", rồi cúi đầu đảnh lễ chân Thế Tôn và bạch Thế Tôn:

 

-"Lord, I hope the Blessed One has slept in ease."


-"Bạch Thế Tôn, Thế Tôn ngủ có an lạc chăng?"

 

The Buddha:]
Always, always,
he sleeps in ease:
the brahman totally unbound,
who doesn't adhere
to sensual pleasures,
who's without acquisitions
& cooled.
Having cut all ties
& subdued fear in the heart,
calmed,
he sleeps in ease,
having reached peace
of awareness.


(Thế Tôn):
Bà-la-môn tịch tịnh,
Luôn luôn sống an lạc,
Không đèo bồng dục vọng,
Thanh lương, không sanh y,
Mọi ái trước đoạn diệt,
Tâm khổ não điều phục,
Tịch tịnh, sống an lạc,
Tâm tư đạt hòa bình.

 

See also: AN 3.34; Ud II.10.