Trở Về   ]
Thơ Vũ Tiến Lập
buổi sáng tháng Ba
 

buổi sáng tháng ba
những cảm nghĩ thoáng qua
bỗng vụt chạy như con ngựa mất dây cương
tôi giật ngược trở về hiện tại
chỉ thấy một cái nhìn bâng quơ vụng dại
như không gian đang ghì chặt
đám mây còn bỏ dở 
những sợi tơ mềm chưa kết tụ
hạnh phúc như vân du lang bạt
như nước cuộn một chiều về...

 Vũ Tiến Lập

 

 
 
 
 
 
 
 
 

 

độc ẩm buổi trưa
 

chở về tách trà độc ẩm 
tôi biệt lập thời gian và đời sống 
nỗi chán chê
buổi trưa uể oải nhánh cây đợi gió
cố dán lại ngày rách mục
không nguyên vẹn hình hài
thôi bỏ đi
thi ân cho ngày mới
mai sau rồi gói trọn đời nhau
chiều đang rộng mở 
những con đường sẽ ngại dấu chân 
đi đi trước khi trời sụp tối
gió ẩn nhẫn ngoài cửa ải
chờ bóng đêm rủ tới
đi đi buổi trưa hiếm muộn 
bạn đường

        Vũ Tiến Lập

 

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 

 
mất nếp

từ đầu lưỡi
lung lay cơn ngái ngủ
chìm nghỉm vào mùi thơm café nóng
ấm lạnh bất thường của miền sa mạc
sặc lên cánh đồng xanh mùa blue bonnet
hạnh phúc đi không hề một tiếng động
đốt thêm hương đời
nắng trổi cơn mê
tôi như con ngựa mất dây cương
thong dong giữa đồng không mông quạnh
nhớ ngàn dặm đường
vó đợi im hơi
mùa xuân tuyệt đỉnh
xoa ngày mất nếp
 ngọn gió lạc loài trải ngót bao năm
tước bóng tôi lõa lồ cơn mộng cũ
dốc nghi hoặc tìm cuối đáy
lãng đãng vàng men say
thức giấc đợi chờ cơn mưa
cho rừng lá chuyển mùa...

  Vũ Tiến Lập
 
 

 

 
 
 
 
 
 
 
 

 

vô ký

căng tình lên mùa đông 
mưa lũ lượt xâu xé
chiêu hàng tháng giêng bộc nỗi khó
độc dược vừa vỡ cay bờ môi
mặc khách giữa triều âm trùng điệp
mùi hương quỷ mỵ
thủy thần nào giam giữ
sóng chết cuối bờ mang nặng mưa
đêm nay mùa trăng gầy bất hạnh
đại dương động tình phút thiên thu 
về đâu biển sao vừa thắp ngọn
chỗ an nhiên là ở cuối ga tầu 
dù chốc lát cũng là buồn lánh mặt
đừng nuối tiếc đôi bàn tay quá nhỏ
khi tiếng cười rạn vỡ ánh tinh vân
em vẫn là 
ta cố đợi
bóng từ nhan bàng bạc 
dù ngày mai vô ký 

        Vũ Tiến Lập

 [   Trở Về   ]