Chim Việt Cành Nam             Trở Về   ]            [ Trang Chủ  ]

Thơ Vũ Tiến Lập
Bóng thời gian

chiều buông
như lòng con suối cạn
ta về
nước lạnh bóng trời mây
tiếng ai hát
mang mang trời thiên cổ
cõi trăm năm
đằng đẵng chẳng một ngày

chiều buông
hỏi lòng sao bước vội
ta về
cổ độ bóng thời gian
ngày thôi nắng
dưới chân ai tất tả
nhìn mưa giăng
dệt chiếu kín lưng trời

chiều rơi
gió căng buồm vồn vã
ngày đi
theo thị tứ hong vàng
sao mãi thấy
sầu trên đêm hoang vu
tiền thân ta
khép mở cánh cửa đời.

Artistry, chiều 26 tháng hai 2003
với Ngu Yên và Trương Luận.

 

 


Cổ tích

vùng trí nhớ
có những kẽ soi mòn
thời gian đục khoét mỗi lúc sâu
ít đôi khi hỏi lại có gì nhớ
thuở hoa niên
giấc mơ ngoài tay với
nhẹ cánh từng ngày nỗi chết đi qua
tình yêu không vương màu vĩnh cửu
ốm xanh xao nỗi nhớ
sự cứu rỗi mong manh
từ rừng núi âm u
lạnh trơ tấm thẻ bài
phập phồng nghe ngực khóc
rót trên bia mộ trăm năm
mơ hồ vẳng tiếng chiêu hồn
bàng hoàng
chiều xuống giữa cơn say
gục đầu tim chợt nhói
đen ngọn tình sầu
giông tố đã ghi tâm
cùng ngọn cờ đổi sắc
người đang sống thành cổ tích
khắc năm tháng lên tên mình hóa phận
 

Houston 06 tháng 5, 2004


Trở Về   ]