Chim Việt Cành Nam             [  Trở Về   ]            [ Trang chủ ]

Chim Việt cành nam

Trời xanh xanh
Lá vàng từng chiếc lìa cành
Chân trời xa cuối mắt
Mây trắng đọng đầu non
Ta gửi đời phương Bắc
Mơ tổ ấm cành Nam
Mấy mùa thu xa cách
Mấy lượt lá vàng rơi
Bạc đầu thân lữ khách
Sớm chiều ngóng chim bay
Gửi lòng về cố quốc
Tịch mịch than đêm dài

Trời xanh xanh
Lá vàng từng chiếc lìa cành
Hương thời gian đánh mất
Tuổi thời gian qua nhanh
Hoài mơ khi nhắm mắt
Khói nương chiều vây quanh

Dậu nghiêng bờ bóng xế
Tóc tơ xưa sao đành
Ngày qua phai chiết lá
Cảm thương đời lênh đênh

Trời xanh xanh
Lá vàng từng chiếc lìa cành
Ngựa Hồ trông phương Bắc
Chim Việt nhớ cành Nam

Trần Thế Phong

__________________ Bóng đổ thềm xuân

Tàu đi qua chầm chậm
Chiều ba mươi một mình
Khe gió lòn lành lạnh
Phố vắng ga buồn tênh

Tàu đi qua vô tình
Ngược xuôi đường hai lối
Người về đâu biết hỏi
Sợi nắng tàn lung linh

Ba mươi, năm rồi hết
Ba mươi năm, rồi qua
Ðường tàu đi vẫn lạ
Heo hút nẻo quê nhà

Gió lùa lên tóc rối
Hiên ngoài chiếc lá bay
Trái tim vừa muốn hỏi
Xuân tịch mịch đêm dài

Chiều ba mươi một mình
Thêm một lần thất lạc
Hồn quê về nẻo khác
Bóng đổ thềm chênh vênh

Trần Thế Phong

Bài thơ Xuân viết sớm

Bao nhiêu năm đã từ xa xứ
Thành phố buồn thiu đón gió đông
Trăm con mắt lạ ngày lưu lạc
Cùng nổi rưng rưng một tấm lòng

Mười phương bằng hữu giờ phiêu bạt
Giao thừa đổ trắng tuyết bay qua
Ngày xưa trừ tịch tôi mời bạn
Chén rượu tàn năm đỡ nhớ nhà

Ngày nay chén rượu nằm yên đó
Nhà còn đâu nữa để mà mong
Bạn, tôi tất bật từ phương lạ
Nếu có mời nhau cũng nát lòng

Ngày Xuân không lẽ rơi dòng lệ
Nhặt cánh hoa người tan trong tay
Than ôi ! Hoa lạ sao mà bạc
Chẳng giữ cho tôi lấy một ngày

Ðầu năm tôi viết lời tâm sự
Gửi bạn bè xa tận chân mây
Ðập vỡ gương xưa tìm lấy bóng (*)
Chiến bào đâu một chút hương này

Trần thế Phong

 (*) thơ Tự Ðức



Trở Về   ]