Chim Việt Cành Nam            [  Trở Về  ]          [ Trang chủ ]

Ba bài thơ có chút liên-hệ về chiến tranh
được dịch qua Anh-ngữ 

Trần Văn Nam

(Thơ: Trần Văn Nam; người chuyển ngữ: Nguyễn Thị bích Nga)
(Dịch-giả Nguyễn Thị Bích Nga có một số sách chuyền ngữ từ Việt sang Anh, hoặc từ Anh sang Việt đã được xuất bản ở trong nước Việt Nam)
Bài 1: NGHE KỂ MỘT TRUNG ÚY PHÁP ĐỒN TRÚ Ở VÙNG QUÊ
 
Những năm thời kháng Pháp
Tôi khoảng tám tuổi thôi
Nghe người lớn kể lại
Mà cũng biết bồi hồi.

Cha kế tôi, công chức
Thời thuộc-địa, hỏa-xa
Nhà gạch khá đường bệ
Gần đồn ở ngã ba.

Đồn Pháp, chốt án ngự
Kiểm soát từng xe đò
Cấm thuốc men chuyên chở
Về Trường-Sơn, tồn kho.

Gần đồn, nên lính Pháp
Đôi lần tạt qua đây
Họ thích hai pho tượng
Trong tủ kính trưng bày.

Tượng hai thi-hào Pháp
Bằng gỗ quý bóng ngời
Rồi một hôm mất trộm
Trong lần họ ghé chơi.

Trung úy, đồn-phó Pháp
Bắt lính trả tượng về
Và tỏ ý cảm kích
Văn-hóa Pháp, vùng quê.

Mừng ảnh-hưởng Pháp-quốc?
Quý người chuộng văn chương?
Khó hiểu trung-úy Pháp
Trấn nhậm thời nhiễu nhương.

A STORY OF A FRENCH LIEUTENANT ENCAMPING IN A COUNTRYSIDE
 
In the years of anti-French period,
I was told this story by the adults
and felt a little bit uneasy,
although I was about eight years old.

My step-father was a civil servant
for a railroad department in the colonial age.
He had a rather big brick house
near a military post at a fork.

A French post was located there
to check every single passenger bus.
They didn't allow medicine to be transported
to Truong Son to be in stock.

Being near the post therefore French soldiers
stopped by his house at times.
It seemed they liked two statues
which were displayed in a glass window.

The statues of two French great poets
were made of precious wood and very shining.
But one day the statues were stolen
while the French soldiers stopped by and stayed.

The lieutenant - a French vice-commander of a post
made the soldiers give the statues back to my step-father.
It seemed he was very appreciated
finding the French culture in a countryside.

He was happy because of influenced-France?
Or he valued a person who liked literature?
Well, the French lieutenant who governed in troubled times
was very difficult to understand.

Bài 2: NGƯỜI THANH NIÊN VĂN-HỌC MỸ BÊN BỜ HẬU-GIANG
 
Năm một chín sáu tám
Tôi ở quận Trà-Ôn
Có những khinh-tốc-đỉnh
Hải-quân Mỹ trú đồn.

Thấy một thanh niên Mỹ
Thời quân-dịch, đến đây
Trên tay cầm những sách
Thuộc văn-học phương Tây.

Mỗi ngày anh cùng bạn
Lên khinh-tốc, hành quân
Cù-Lao-Dung, Đại-Ngãi
Họ tuần-tiễu lắm lần.

B.40 thổi bật
Người xạ-thủ xuống sông
Anh trở về rớm lệ
Trên bến chiều mênh mông.

Vẫn thường lệ mê sách
Bây giờ anh đọc thơ
Có phải thơ phản-chiến?
Thơ nguyền rủa bãi bờ?

Chỉ biết anh thường ngắm
Dòng sông đêm mịt mùng
Thương người bạn trôi mất
Về phía Cù Lao Dung.

THE AMERICAN LITERARY MAN BY MEKONG RIVER BANK
 
I used to live in Tra On district
in nineteen sixty eight.
There were many swift boats of U.S. Navy
which encamped there at that time.

Then I saw an American young man
who joined the army and came here.
On his hands there were lots of books
which belonged to the West literature.

He and his friend were in one of the swift boats
to operate everyday.
From Dung Island to Dai Ngai,
where they were on patrol many times.

One day, a B40 rocket from nowhere
blew his friend - the gunner - down into the river.
He came back alone, shedding tears on a wharf,
in the immense afternoon.

He usually adored reading books,
now he recited the poems instead.
I didn't know if they were the anti-war verses.
Or they just cursed the river bank?

But I did know that he usually stood,
watching the dim and immense river in the night,
missing and loving his friend
who drifted down to Dung Island.

Bài 3: QUA VÙNG ĐẤT THẤP CHARLESTON-SAVANNAH
 
Một lần đi chắc không ngày trở lại
Tôi đến miền South Carolina
Vùng nhiệt đới ẩm thấp như quê nhà
Chỉ khác rừng thông ven đường bất tận

Đại Tây Dương phía đông nằm tiếp cận
Đó đây di tích thời Thuộc Địa Anh
Pháo đài vua George ở khúc sông quanh
Gạch đá bảo tàng gọi người lai vãng.

Đất thấp thủy triều hao hao đồng dạng
Và thời tiết như xứ Việt nhiều mưa
Là bãi tập Thủy Quân Lục Chiến xưa
Từ đây lên đường chiến trường thuở trước.

Ai người ra đi đã không về được
Họ đến Dakto, ngã xuống Khe Sanh
Rừng thông bãi cũ vẫn trập trùng xanh
Tưởng như một mà hàng hàng thay thế.

Dòng người cũng vậy, qua bao thế hệ
Tưởng một dòng mà lớp trước còn đâu
Thăm vài nơi, nghe lịch sử dãi dầu
Mới đây, trăm năm, đều thành thiên cổ.

CROSSING BY THE LOW LAND OF CHARLESTON-SAVANNAH
 
Once leaving, I was sure never returning.
I went to South Carolina - a tropical region -
where was as low and damp as of my hometown in Vietnam.
The only difference was the roadside endless pine forests.

This place was next to the east of Atlantic
where relics of Great Britain colonial age were here and there.
King George fortress was at the winding section of river.
Ancient bricks and rocks were waiting for people coming and leaving.

For me, the low land and the tide were the same,
the weather was similar to the rainy season of Viet Nam.
It also was the training ground of U.S. Marines
from where they departed to go to the battle fields in the past.

They were, too, once leaving and never returning.
They came to Dakto, and fell down in Khe Sanh.
The old training ground
and the pine forests were still evergreen.
They seemed only one but actually, they were numerous.

Generation by generation, lines of people were the same.
They seemed only one but the ancients were gone!
I visited a few places, listening to the history,
no matter how old or recent, all of them became deceased.

(Author: Trần Văn Nam; Translator: Nguyễn Thị Bích Nga)
(Dịch-giả Nguyễn Thị Bích Nga đã có một số sách chuyển ngữ từ Việt sang Anh, hoặc từ Anh sang Việt, đã được xuất bản ở trong nước Việt Nam)