[  Trở Vá»   ]

Thơ Thảo Nguyên
 
Rùa Vàng

Chiá»u tan trÆ°á»ng
Em qua cầu đánh rơi tiếng guốc

Sóng cựa mình
Bốn bỠhương sắc

Rùa vàng hiện lên
Nhặt tiếng guốc

Không đòi gươm
Äòi trái tim đã khuyết.


 
 
 
 
 
 
 
 

 

Hội An và em
Phố thì phố của ngày xưa
Em thì em của ngày vừa mới lên
Má»™t ta trong cõi bồng bá»nh
Má»™t rêu phong, má»™t ná»—i niá»m nguyên sÆ¡

Dá»™i từ em sóng không bá»
Äam mê mấy nẻo, ngẩn ngÆ¡ bao chiá»u
Sông Hoài trăng rỠrỡ yêu
Hoa đăng mấy dạo xua đìu hiu bay

Hội An rạo rực nắng đầy
Há»™i An nhÆ° má»™t mÆ°a cây đầu mùa 
Trắng trá»i áo trắng thu Ä‘Æ°a
Em chÆ°a tan há»c ta chÆ°a chịu vá».

 
Dưới chân tháp
Sức cuốn hút được phả lên tượng thần
Ãp-sa-ra cháy khát

Ta - gã si tình
Ngồi canh gác cho em

Chiêm ngưỡng Ä‘Æ°á»ng cong cổ tích

Dâu bể tóc tai xây xước
Nụ cÆ°á»i em nguyên vẹn thanh xuân

Biết mình sinh muộn cả nghìn năm
Lòng cứ cùng em nguyệt thực

Khúc bi tráng cài đặt niá»m riêng
Tầng sóng phủ đầy ngá»n tháp
Ru ngân phế tích non ngàn

Suối lượn vòng trăng khuyết
Huyá»n ảo hoa văn 
Phất phơ xiêm áo

Xin nghiêng mình bên trác tuyệt
Còn những gì...
NhÆ°á»ng lá»i rêu cá» Mỹ SÆ¡n.

Xanh ngát Chư Yang Sin

Vén bức màn sương
Hiển mặt
Khung trá»i xanh ngát 
ChÆ° Yang Sin 

Äại ngàn rất đổi thanh tân
Nắng gió mà dịu dàng nét phố
Theo cuá»™c ngÆ°á»i lá»™t xác thăng hoa

Khói bếp nhà sàn loang xa
Bồng bá»nh giấc núi
Gấu váy ai xoè theo Ä‘iệu T’rÆ°ng 

Sê Rê Pok mượt mà tóc da sơn nữ
Mượt mà bao thưở gieo neo
Dã quì thắm màu muôn xứ
TÆ¡ tằm, thổ cẩm lên hoa 

Chạm mặt hương ngẩn ngơ dốc biếc
Em hiện thân từ giấc mÆ¡ nào 
Tù và đẫm tiếng suối reo
Ta ngợp cái nhìn buông thõng

Ai thả Ting gling lên trá»i
Mà a mí trĩu gùi thơm gió
Hồn trôi  theo nÆ°Æ¡ng rẫy thênh thang
Cồng chiêng lên Ä‘Æ°á»ng vào Há»™i 
Cồng chiêng bừng sáng!
Vòng xoang ngày
Cháy...
            cÆ¡n mê...

      Krông Bon, tháng8/2006

 
 
 
 
 
 
 
 

 

Viếng Äạm Tiên
Nấm đất mấy trăm năm sương gió
Dàu dàu ngá»n cá»
                           quạnh bá» sông
Kiá»u má»™t dạo qua đây 
Khóc ngÆ°á»i bạc mệnh

Thân em như trái chanh
Kiệt cùng
Bá» vá»
Ngẫm ra Ä‘iá»u
Tủi phận những Ä‘á»i chanh

Giữa ngày xuân nghe sóng vỗ tròng trành
Nghiêng chao con thuyá»n lao phía sóng

Tiá»n ÄÆ°á»ng bật khóc giữa chiêm bao

Này em!
Kiá»u còn mÆ°á»i lăm năm xiêu dạt
Sá gì em một cuộc bể dâu
Hãy vỡ tung lên
                         Nấm mồ vô chủ
Giữa trá»i xuân 
                         Dá»±ng lại ánh ngày.

 
Với sông
Vốc một vốc phù sa
Biết là sông nặng nợ
Như dải thiên hà vắt qua xứ sở
Hào quang triệu triệu tinh hoa

Thấm đẫm ná»—i niá»m từng gốc cây, ngá»n cá»
Hằn lên bao ký ức tuổi thơ
Trăng vì sông mà huyá»n hoặc
Ta vì em nghiêng ngã đôi bá»

Bóng cò nâng cả chiá»u đồng dao lá»™ng gió
Cánh buồm quyến rủ thi ca
Câu hò vang mặt sóng
RÆ°ng rÆ°ng mấy cõi Ä‘i - vá»

Hương bồ kết giục bình minh qua bãi
HÆ°Æ¡ng bã trầu đánh thức những chiá»u hôm
Chút khói nẫu lòng quê kiễng
Chút mênh mang sâu nặng tâm hồn

Sông xanh qua câu hò của mẹ
Mượt mà theo tiếng hát của em
Ta ngụp lặn giữa trùng vây câu hò, điệu hát
Nên lên ghá»nh
                        xuống thác
                                           vẫn xanh trong.


 
 
 
 
 
 
 
 

 

Phím tơ phố cổ

Những giá»t phố va vào đêm
Giá»t giá»t lặng thầm
Sông Hoài thao thức xa xưa

Những há»™i quán, chùa chiá»n
Tiếng chuông ẩn tàng rêu bụi
Những mái lương đình
Cong vênh
Nụ cÆ°á»i ai rÆ¡i bên góc phố
Sững lòng đêm
Ta lặng ngÆ°á»i nhÆ° tượng

Gió từ chùa cầu
Thổi tung ký ức
Äắm Ä‘uối tình em siêu thá»±c
HÆ°Æ¡ng cao lầu còn Ä‘á»ng vá»›i sÆ°Æ¡ng khuya
Äã vì em bao vụ tóc thay mùa

Dưới ánh đèn lồng
Mong màu rêu nguyên sinh
Trăng màu trăng Cá»­a Äại
Rá»i nÆ°á»›c sông Hoài
Mãi mãi hoài nhau

Va vào xanh xưa
Từng giá»t em...
Sợi tóc thay màu níu lấy sông trăng.