6.
Dong duổi
qua miền không tên
Đi tìm mắt lá che xanh
những ngày bỏ chợ dong duỗi
Bon chen ta nào tìm tro
tìm khói
làm lành khuôn mặt kỷ niệm
Một tí gan ruột phơi
trần mùa dã ngoại
Phía trước sau thủng
một lỗ cơ thể chọc trời.
Nắng lên tím vựa cánh
đồng hoai hoải gió
Không kể chiều làm
tiếng chuông sủi bọt nước
rồi bốc không gian đỏ ngói lặng thinh
Chỉ khi trái tim đun
sôi chín độ nhạy cảm
Ta gõ vào tên tuổi từng
ấy bao dung
Mặc thời gian kiệt
quệ ý thức.
Ôi! Những ước vọng
sau mỗi giấc ngủ bại vại phiêu linh
Ta đem trái sầu giấu
lòng riêng ai
Trụ lại bàn chân đốt
đèn kiêu hãnh
Ta gõ vào tuyệt vọng
bằng nỗi cháy khát chông chênh.
Kể lại con số một
sáu, một bảy, một tám
rồi một chín
Không thể thời qua cái
tuổi đòng đưa như thổi
Ta đòi gánh nắng, gánh
mưa bỏ tên chợ dong duỗi
Thoai thoải con số hai
không, hai một, hai hai
rồi hai ba
Thoai thoải con số hai
bốn, hai năm, hai sáu
rồi hai bảy
Ta đành đong đếm từng
ngón hồng rong ruổi đa mang.